Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 559: Bia đá Hạo Thiên

Chương 559: Bia đá Hạo Thiên
Có chỗ nào không giống ư?
Rất nhiều chỗ không giống được không.
Chỉ có ba người Tần Nham đích thân nếm trải sự đáng sợ của Diệp Viễn mới biết rõ Diệp Viễn yêu nghiệt tới mức độ nào!
Những người khác, bao gồm tất cả võ giả Hồn Hải Cảnh có mặt tại đây lúc này, cũng chỉ được nghe người khác kể lại về Diệp Viễn.
Những người này đều là những người tài năng phi phàm, làm gì có ai lại chịu khuất phục một người mà chỉ mới được nghe nói qua?
Huống hồ người được gọi là thiên tài này, tới giờ phút này vẫn chưa có mặt trong không gian truyền thừa!
“Các người không cần hỏi nhiều tới lúc đó sẽ biết. Bây giờ, chuẩn bị nhận phần thưởng của mình đi.”
Giọng nói của nhân vật thần bí đó lại vang lên lần nữa, dường như không mấy hứng thú trả lời câu hỏi vừa rồi của Liễu Hồng.
Đúng lúc này, mười mấy luồng ánh sáng từ trên không trung chiếu xuống, xuất hiện trước mặt mọi người.
Ngay sau khi luồng sáng biến mất, đủ loại phần thưởng lặng lẽ xuất hiện trước mặt tất cả bọn họ.
Những người khác mau chóng quên đi vấn đề của Diệp Viễn, hơn nữa Diệp Viễn có lợi hại đến đâu cũng chẳng liên quan gì tới bọn họ, còn những phần thưởng này mới là thứ họ quan tâm.
“Ha ha ha, đây là công pháp cấp năm, có thể tu luyện thẳng lên tới Thần Du Cảnh đỉnh phong luôn! Công pháp này còn mạnh hơn nhiều công pháp chính của tông môn chúng ta, có thể dùng làm bảo vật trấn tông!”
“Đây… đây là… Tam Thần Cửu Minh Đan! Công hiệu là… cải thiện kinh mạch, nâng cao một thành tốc độ tu luyện! Ha ha ha, thật đúng là nhặt được bảo bối rồi! Công hiệu của loại đan dược này đúng là mới nghe qua lần đầu, quả thật là nghịch thiên mà!”
“Đây lại là Huyền khí? Tuy chỉ là Huyền khí hạ phẩm, nhưng chất lượng cực tốt!”

Trên bề mặt của những bảo bối này đều có những dòng hướng dẫn sử dụng để tiện cho võ giả sử dụng.
Đối với những người này, những phần thưởng này đã rất hậu hĩnh rồi. Chỉ một môn công pháp cũng đã mạnh hơn nhiều so với công pháp trấn tông của bọn họ.
Nếu mang những thứ đồ này ra bên ngoài quả đúng là những bảo bối thuộc dạng nghịch thiên. Khó trách những người đi ra từ chỗ này sau này đều trở thành những người phi phàm!
Nhưng những bảo bối này cũng có mặt lợi và mặt hại của nó.
Nếu đem ra so sánh, thứ tự chất lượng sẽ là công pháp, rồi tới đan dược, xếp cuối cùng là vũ khí.
Công pháp có thể trở thành bảo vật truyền thừa, võ giả nào có được nó đem ra ngoài, thậm chí có thể khai tông lập phái!
Đan dược có thể hỗ trợ cho việc tu luyện, nhất là những đan dược cải thiện kinh mạch, đây chẳng khác nào bảo vật nghịch thiên.
Còn về vũ khí, chẳng qua cũng chỉ là vật ngoài thân. Tuy trong thời gian ngắn có thể nâng cao sức mạnh, nhưng suy cho cùng nó cũng chỉ là vật hỗ trợ mà thôi.
Thực lực của võ giả, vẫn phải dựa vào sức mạnh của chính bản thân người đó.
Đương nhiên, nếu như sở hữu một loại vũ khí vô cùng nghịch thiên thì lại là chuyện khác.
“Tần Nham, phần thưởng của ngươi là gì?” Quách Đào Quần hỏi.
“Võ kỹ! Ngươi thì sao?”
“Ta cũng là võ kỹ! Hơn nữa lại còn là võ kỹ đúng với sở trường của ta!” Quách Đào Quần vui ra mặt.
Trong mắt bọn họ lúc này chỉ có công pháp cấp nghịch thiên, còn những thứ khác chẳng là gì.
Nhưng võ kỹ lại không giống vậy, một loại võ kỹ cường mạnh, thậm chí có thể làm tăng chiến lực của bọn họ lên rất nhiều lần!
Nhưng bao gồm cả Liễu Hồng bốn người bọn họ, đều nhận được cùng một loại võ kỹ!
Tuy Liễu Hồng áp đảo nhóm người Quách Đào Quần, Tần Nham, nhưng khoảng cách giữa mấy người bọn họ cũng không quá lớn.
Tuy rằng Liễu Hồng rất lợi hại, nhưng để nói về chiến lực thì lại chưa chắc đã mạnh hơn Quách Đào Quần và Tần Nham là bao nhiêu. Song cụ thể như thế nào, nếu không đánh một trận, thì khó mà nói trước được điều gì.
“Ầm!”
Một tấm bia đá cực lớn từ trên trời rơi xuống đúng vị trí trung tâm trong không gian truyền thừa.
“Bia đá Hạo Thiên! Là Bia đá Hạo Thiên! Cuối cùng cũng xuất hiện rồi!” Nhìn thấy tấm bia đá này, các võ giả lập tức phấn khích hô lên.
Sau khi ba người bọn Tần Nham nhìn thấy tấm bia đá này cũng có chút kích động.
“Được rồi, thời gian ở trong này bằng một phần mười lăm thời gian bên ngoài, các ngươi có thời gian là một ngày để quan sát tấm bia này! Có thể cảm ngộ được bao nhiêu, thì còn phải dựa vào tạo hoá của chính các ngươi. Sau mười lăm ngày, các ngươi sẽ tự động tiến vào tầng thứ tư. Còn nếu muốn gặp lại Bia đá Hạo Thiên này, bắt buộc phải thông qua cửa thứ sáu, các ngươi tự thu xếp cho ổn thoả!”
Nhân vật thần bí nói xong thì lập tức biến mất.
Nhưng những người khác cũng đã không còn để ý tới điều này, bởi đối với họ thời gian để quan sát Bia đá Hạo Thiên này là rất quý báu, nên không thể lãng phí cho dù là một giây một phút!
Nhất thời, trong không gian truyền thừa tĩnh lặng như tờ, bọn họ đều bắt đầu quan sát Bia đá Hạo Thiên.

Trong lúc những người khác đang quan sát Bia đá Hạo Thiên, Diệp Viễn lại đang trong trận đấu nảy lửa ở tầng thứ ba!
“Thanh Cương Phiêu Linh Kiếm - Vạn Vũ Kiếm Nhận!”
Diệp Viễn vừa dứt lời, hàng vạn mũi kiếm trút xuống như mưa đâm thẳng về phía đàn trâu đen!
“Rầm rầm rầm...”
Uy lực của Vạn Vũ Kiếm Nhận vô cùng cường đại, chiêu thức này như gió thu cuốn sạch lá vàng, một chiêu tung ra đã quét hết từng lớp từng lớp Thiết Giáp Kim Cương Ngưu hoá thành tro bụi.
Hải nguyên lực của Diệp Viễn đã rộng gấp đôi so với lúc trước, nhưng chỉ một chiêu này lại đã làm tổn hao một phần ba nguyên lực của hắn!
Chiêu thức này tuy mạnh, nhưng chính vì vậy mà nó hao tổn rất nhiều nguyên lực.
Một phần ba nguyên lực, còn nhiều hơn toàn bộ nguyên lực trong trận chiến với Đới Vũ Ngấn!
Uy lực của chiêu thức này, có thể nhìn thấy rõ ràng.
Những con Thiết Giáp Kim Cương Ngưu được mệnh danh là đao thương bất nhập kia lại không thể nào chống đỡ được chiêu thức này của Diệp Viễn.
Mũi kiếm vẫn xuyên thấu ra một quãng xa mới dần dần biến mất.
Uy lực của Tụ Nguyên Ngưng Hình không phải là thứ mà yêu thú cấp ba có thể chống lại được.
Kiếm này chém xuống, cả ngàn vạn Thiết Giáp Kim Cương Ngưu bị giết chết trong nháy mắt.
Nhưng vấn đề là, những con yêu thú này không có nhận thức cho nên bọn chúng không biết sợ là gì!
Lớp trước bị giết, lớp sau lại xông tới, cứ như thế từng lớp trâu đen lực lưỡng liên tục bổ nhào về phía Diệp Viễn.
Diệp Viễn chỉ khẽ nhếch mép, cũng không ra tay, thân hình vừa cử động lập tức giống như trang giấy nhẹ nhàng bay lên.
Cho dù sức tấn công của đàn trâu hung dữ kia có mạnh tới đâu, cũng không chạm được tới một góc áo của hắn!
Thiết Giáp Kim Cương Ngưu tuy có thiên phú dị bẩm, nhưng nếu luận về khả năng né tránh thì làm sao có thể sánh với Diệp Viễn đã lĩnh ngộ chân ý Phong Chi Lưu Động được chứ?
Diệp Viễn xuyên qua đàn trâu như cá bơi dưới nước.
Song chính vì sử dụng chân ý Lưu Động của Phong ý cảnh và chân ý Dịch Chuyển của Hoả ý cảnh cho nên nguyên lực của Diệp Viễn đã cạn trơ tới đáy.
Đồng thời, “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết” trong người hắn cũng đã vận chuyển tới cùng cực, không ngừng tái tạo bổ sung nguyên lực!
Cứ như vậy, hải nguyên lực của Diệp Viễn dần dần được phục hồi lại!
Khoảng nửa canh giờ sau, nguyên lực bị tiêu hao trước kia của hắn đã được bổ sung đầy đủ!
Diệp Viễn lại lần nữa sử dụng Huyễn Dĩnh Kiếm tạo ra Vạn Vũ Kiếm Nhận!
“Rầm rầm rầm...”
Lại một lần nữa từng đàn từng đàn Thiết Giáp Kim Cương Ngưu ngã xuống như ngả rạ!
Đây cũng là phương pháp cuối cùng mà Diệp Viễn có thể nghĩ ra được, nếu đã không sử dụng được đan dược, thì hắn chỉ còn cách hấp thụ nguyên lực tự phục hồi!
Lúc này, sức mạnh công pháp của Diệp Viễn được thể hiện ra rõ rệt!
Công pháp bình thường, làm sao có thể tự bổ sung nguyên lực tiêu hao trong một thời gian ngắn như vậy?
Hơn nữa trong lúc Diệp Viễn đang tái tạo nguyên lực thì vẫn có đủ nguyên lực để duy trì thân pháp của bản thân.
Nguyên lực trong Hạo Thiên Tháp này vô cùng dồi dào, Diệp Viễn hấp thụ vào lại như cầu được ước thấy, chỉ cần trong nửa canh giờ đã hoàn tất việc tái tạo nguyên lực!
Cứ như thế, cứ sau mỗi nửa canh giờ, Diệp Viễn lại đánh ra một chiêu Vạn Vũ Kiếm Nhận, đồ sát hàng loạt Thiết Giáp Kim Cương Ngưu.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất