Chương 703: Liều mạng
Trong lời nói của Triệu Thừa Càn chứa đựng oán khí dữ dội, nhưng mà lại đem đến cho người ta một loại cảm giác thương hại.
Sinh ra ở gia đình đế vương, thân bất do kỷ.
Con người ở phàm trần còn như vậy, huống chi là đế vương nắm quyền cả một thế giới.
Dựa vào tính cách của Triệu Thiên Dận, thủ đoạn đương nhiên là không thể nào ôn hòa được.
Thân là người thừa kế của hắn, số phận của Triệu Thừa Càn cũng là một loại bi ai.
Nhưng mà Diệp Viễn không có ý đồng cảm với hắn, Triệu Thừa Càn là điển hình của loại người tự mình sa ngã, vì có được sức mạnh mà bán đứng linh hồn, căn bản là không đáng được đồng cảm.
“Hắn đáng chết, cũng không thể do ngươi tự mình tới giết! Ngươi muốn làm Phong Hoàng, lấy cái gì để phục chúng?” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
Triệu Thừa Càn lạnh lùng nói: “Lấy cái gì? Đương nhiên là lấy thực lực của ta! Ta bây giờ đã là cường giả Vô Lượng Cảnh, thực lực mạnh hơn Triệu Thiên Dận! Bọn họ… Ai dám không phục!”
Vừa nói chuyện, Triệu Thừa Càn vừa nhìn lướt qua mọi người. Tầm mắt của hắn đi tới đâu, những người đó tới tấp cúi đầu xuống.
“Khặc khặc, ngươi có thấy không? Thế giới của võ giả, chỉ có người có thực lực mới có được tôn trọng! Ta là người đứng đầu Cuồng Phong Giới, ai dám không phục!” Triệu Thừa Càn cười nói.
Diệp Viễn nhìn hắn với ánh mắt thương hại, nhàn nhạt nói: “Tôn trọng? Ngươi nghĩ nhiều rồi, ngươi căn bản không hiểu ý nghĩa của hai chữ này. Thôi, nhìn dáng vẻ của ngươi, nói với ngươi những thứ này cũng vô dụng. Xem ra cây tre ở sau lưng ngươi đã lựa chọn bỏ rơi Triệu Thiên Dận, chuyển qua lựa chọn ngươi. Nếu ngươi đã giết Triệu Thiên Dận, vậy thì để ngươi tới nói cho ta biết thân phận của chủ tử ngươi đi.”
Triệu Thừa Càn dùng một thương giết chết Triệu Thiên Dận, rõ ràng là giết người diệt khẩu, sợ hắn tiết lộ tin tức.
Đáng tiếc Triệu Thiên Dận mới chỉ nói được một chữ “huyết”, đã bị Triệu Thừa Càn giết chết.
Thế lực ở Thần Vực mang họ “Huyết” nhiều không kể xiết, chỉ với một chữ này căn bản là không thể nào biết được thế lực kia rốt cuộc là ai.
“Khặc khặc, ngươi cho rằng là ngươi đánh bại được Triệu Thiên Dận, thì có thể lớn lối ở trước mặt ta hay sao? Ta nói cho ngươi biết, coi như là hắn có ở thời kỳ hoàng kim đi chăng nữa, thì ta cũng có thể giết hắn dễ như trở bàn tay!” Triệu Thừa Càn cười lạnh nói.
Triệu Thừa Càn bây giờ so với trong ấn tượng ban đầu của Diệp Viễn chênh lệch quá xa, có thể nói là hai người hoàn toàn khác nhau.
Triệu Thừa Càn lúc trước mặc dù độc đoán, nhưng mà lại có khí chất nhìn ra thiên hạ. Nhưng mà Triệu Thừa Càn bây giờ, thâm sâu khó lường, u ám như một bóng ma, cho dù không nói một chữ cũng khiến cho người ta cảm thấy lạnh cả người.
Thật không biết mấy năm này, rốt cuộc hắn đã trải qua sự thay đổi như thế nào.
“Ta có tư cách ở trước mặt ngươi phách lối hay không, đánh rồi chẳng phải sẽ biết hay sao?” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
“Ha, lúc ngươi và Triệu Thiên Dận giao đấu ta đã nhìn thấy hết rồi, một chưởng kia đúng là cực kỳ cường hãn, nhưng mà đó là đòn chí mạng của ngươi đúng không? Có điều… chỉ với một chưởng kia, ngươi không thẳng nổi ta đâu!”
Triệu Thừa Càn còn chưa dứt lời, cả người đã biến mất ngay tại chỗ!
“Huyết Sát Ma Ảnh Thương!”
Sức mạnh đáng sợ của Huyết Sát tản ra ngoài, trong nháy mắt đã bao vây Diệp Viễn.
Hắc khí trên cây thương cũng mang theo khí tức âm lãnh cực độ, hướng thẳng về phía Diệp Viễn.
Đương nhiên, đáng sợ nhất vẫn là cây thương kia!
Cây thương lao thẳng, không có một chút một chút màu sắc nào, nhưng mà lại giống với Bàn Long Phá Thiên Chưởng của Diệp Viễn, đều khiến cho không gian không chịu nổi vỡ vụn ra.
Chỉ có điều, năng lực phục hồi cường đại của không gian, đã rất nhanh đem những vết nứt phục hồi lại như ban đầu.
“Mạnh quá! Từ lúc nào mà thất hoàng tử lại có được sức mạnh lớn như vậy rồi hả?”
“So với công pháp võ nghệ của thất hoàng tử trước đây đúng là một trời một vực, giống như là lột xác vậy!”
“Đúng vậy, công kích của hắn rõ ràng không phải hướng về phía ta, nhưng mà toàn thân ta đều cảm thấy khó chịu! Có điều… công kích của hắn thực sự quá cường đại, tuyệt đối không thua kém gì một chưởng lúc trước của Diệp Viễn!”
Chẳng lẽ… người như vậy chính là Vương của chúng ta sau này sao? Cuộc sống sau này của chúng ta, phải sống như thế nào đây!”
Cả ngày hôm nay, tất cả sự xấu xa của hoàng thất Cuồng Phong Giới đều bại lộ trước mặt mọi người.
Nhìn tính cách của Triệu Thừa Càn bây giờ, nếu như sau này hắn làm Phong Hoàng, chỉ sợ rằng ngày tháng sau này bọn họ không được sống yên lành rồi.
Một thương này có thể so với Bàn Long Phá Thiên Chưởng, Diệp Viễn cũng không dám thờ ơ, trực tiếp sử dụng Nguyên Từ Linh Mộc, đem sức mạnh của Huyết Sát hoàn toàn ngăn ở ngoài thân.
“Bàn Long Phá Thiên Chưởng!”
Diệp Viễn không chút do dự xuất chưởng!
Hai đạo công kích mãnh liệt trực tiếp đụng vào nhau, phát ra một luồng dư quang cực lớn.
“Ùng ùng!”
Các tòa nhà ở gần Diệp Viễn và Triệu Thừa Càn, trực tiếp bị đánh nát thành bột, ầm ầm sụp đổ!
Những võ giả kia đã sớm có chuẩn bị, lui đi cực xa, nhưng mà vẫn có không ít người bị ảnh hưởng.
Những người thực lực hơi kém một chút thậm chí còn bị chấn động đến chết!
Hiệp thứ nhất, thực lực tương đương!
“Khặc khặc, không ngờ được Huyết Sát lực của ta vậy mà không ảnh hưởng tới ngươi! Diệp Viễn, thủ đoạn của ngươi thật đúng là không ít!” Triệu Thừa Càn cười quái dị nói.
Nguyên lực trong cơ thể của Diệp Viễn bị một kích này mà hỗn loạn, cực kỳ khó chịu.
Cũng không phải là thực lực hắn không đủ, mà là do trước đó đã bị thương quá nặng. Cho dù hắn có ăn đan dược phục hồi nguyên lực và có Phách Long Tái Sinh Quyết cũng không có khả năng có thể khôi phục lại trạng thái ban đầu chỉ trong nửa khắc.
Mà xuất thủ của Triệu Thừa Càn lúc này, lại là hoàn toàn ở vào trạng thái bình thường, tự nhiên là chiếm ưu thế rất lớn.
Cũng may đây là Diệp Viễn, nếu đổi lại là người khác lúc này căn bản là không có sức để tái chiến rồi.
Đối diện với một đòn mạnh mẽ như vậy, lấy đâu ra sức đánh trả?
Có điều thực lực của Triệu Thừa Càn, đúng là không ai có thể sánh nổi rồi.
Không nói đến cái khác, chỉ với uy lực của một thương này đã mạnh hơn rất nhiều so với ngày trước lúc hắn đối chiến với Diệp Viễn.
Nếu như tu luyện bình thường để đạt tới Vô Lượng Cảnh, tuyệt đối không thể nào đạt tới loại thực lực này được!
“Tà ma ngoại đạo! Một chút thủ đoạn này, mà muốn đối phó với ta sao?”
Tóm lại một thương này của Triệu Thừa Càn lại tuyệt đối là một thương cực kỳ cường hãn. Nhưng mà mất đi sức uy hiếp của Huyết Sát chi lực, uy lực đã giảm bớt đi rất nhiều.
Sức mạng của huyết sát đối với võ giả bình thường ảnh hưởng rất lớn, nó thậm chí có thể quyết định thắng bại ngay trong trận chiến.
Nhưng mà một chiêu này không có tác dụng gì với Diệp Viễn, dù có mạnh đến đâu cũng vô dụng.
“Ha, đúng là nói khoác mà không biết ngượng! Nếu như ta đoán không sai, một chưởng vừa rồi của ngươi đã là cực hạn rồi đúng không? Nhưng mà một thương kia, bất cứ lúc nào ta cũng có thể xuất ra! Ta ngược lại muốn nhìn một chút, ngươi có thể sử dụng chưởng lực trình độ đó được mấy lần!”
Dứt lời, Triệu Thừa Càn dĩ nhiên là giương thương lần nữa!
Vẫn là công kích giống y như thế!
Diệp Viễn nhướng mày một cái, nhưng mà cũng không thể dùng Bàn Long Phá Thiên Chưởng lần nữa.
Uy lực một thương này của Triệu Thừa Càn cực kỳ mạnh, sợ là nếu như sử dụng công pháp khác căn bản là không thể tiếp nổi!
Gia hỏa này, là muộc buộc chính mình và hắn đều liều mạng mà!
Ỷ vào trạng thái của mình ở đỉnh cao, muốn dùng công pháp mạnh nhất để đối chiến!
Công pháp cường đại gánh nặng đối với thân thể là vô cùng lớn, dựa vào tình trạng cơ thể của Diệp Viễn, căn bản là không có cách nào để kéo dài.
Nếu như thế thì phương thức để tỷ thí, có chút quá mức vô sỉ.
“Ầm!”
Lại là một trận đánh nữa, những khu vực ở gần Diệp Viễn và Triệu Thừa Càn đều bị vỡ thành gạch vụn, trở thành một vùng hoang phế.
Chịu một kích này, cổ họng Diệp Viễn ngòn ngọt, cuối cùng thì không chịu nổi hộc ra một ngụm máu.
“Ha ha, sảng khoái! Đến đây!” Triệu Thừa Càn cười to nói.
Vừa nói, Triệu Thừa Càn lại giương thương lên!