Chương 886: Đốc Thường Hoàng Tử
Bên trong cung điện xa hoa vô cùng, nhạc khúc lượn lờ, đàn cầm và đàn sắc hài hòa phát ra âm thanh, trên đại điện có hơn mười nữ tử tướng mạo xinh đẹp mặc y phục múa mây ngũ sắc đang nhảy múa uyển chuyển.
Trên thượng thủ là hai nam tử ngồi đối diện uống, một người trong đó chính là công tử Điền thị nhất tộc. Còn một người khác, tướng mạo nghiêm chỉnh, phong thái hiên ngang tản ra khí chất cao quý.
"Được nghe hoàng tử điện hạ yêu thích săn cái đẹp, thần đích thân bồi dưỡng ra một số vũ cơ này ngài xem như thế nào?"
Điền Đông Hưng khẽ cười nói.
Đốc Thường hoàng tử nghe vậy liếc nhìn nhóm vũ cơ kia dáng múa nhẹ nhàng, thản nhiên nói:
"Cũng được, cũng là những nữ nhi hiếm có, Điền huynh không hổ là công tử của Điền thị nhất tộc, thật biết chơi."
Điền Đông Hưng hơi hơi nhíu mày, từ thần thái của Đốc Thường hoàng tử có thể nhìn ra những vũ cơ do chính mình tỉ mỉ bồi dưỡng ra này, rõ ràng không làm hắn hài lòng lắm.
Sớm đã có nghe thấy Đốc Thường hoàng tử yêu thích săn cái đẹp, trong phủ đệ đều là tuyệt sắc mỹ nhân từ các nơi trong thiên hạ thu thập đến.
"Khiến Hoàng tử điện hạ chê cười rồi, Đông Hưng không có bản lĩnh lớn như điện hạ, cũng chỉ có thể thu thập đến một số nữ tử phấn son bình thường đến làm mất mặt rồi."
Điền Đông Hưng xấu hổ cười nói. Kỳ thật hắn căn bản không lấy hàng tốt thật sự hắn cất kỹ ra, chỉ là mang một vài vũ cơ kém hơn một bậc đến mà thôi.
Ban đầu coi Đốc Thường hoàng tử chỉ là một hoàng tử bị khóa nhiều năm trong thâm cung không hiểu biết gì, những vũ cơ kém hơn một bậc này có thể mê hoặc hắn, lại không nghĩ ánh mắt của hắn sẽ cao như thế này.
"Điền huynh không cần như thế, bất quá chỉ là nữ nhân mà thôi, như quần áo ngoắc một cái liền đến, nếu như ngươi chưa từng gặp mỹ nhân thật sự, khi trở về bổn hoàng tử sẽ cho phủ các ngươi vài vị. Nhưng nói đến, huynh trưởng của ngươi Điền Tây Tấn cũng là một cao thủ thu thập mỹ nhân, lần trước đưa vào phủ ta một số người đẹp, quả thực là mỗi người xinh đẹp vô cùng."
Đốc Thường hoàng tử cười nhạt nói.
Điền Đông Hưng nghe vậy trong lòng lộp bộp một tiếng, huynh trưởng của mình Điền Tây Tấn thế mà đã âm thầm cấu kết cùng Đốc Thường hoàng tử.
Hắn không ngốc, Đốc Thường hoàng tử mặc dù cười rất hòa khí, nhưng hắn sao lại nghe không ra sự không hài lòng đối với hắn. Lời nói vừa rồi rõ ràng mỉa mai hắn.
Điền Đông Hưng cau mày thật sâu, trầm ngâm nửa ngày mới nói:
"Hoàng tử điện hạ chớ trách, Điền mỗ lần này vội vàng tới đây, vì vậy chuẩn bị không đầy đủ. Bất quá lần đầu gặp gỡ, Điền mỗ sao lại không đưa lên một món lễ lớn, lễ vật thật sự ở đằng sau. Điền mỗ ở đây cam đoan sẽ không làm hoàng tử điện hạ thất vọng."
Đốc Thường hoàng tử yêu thích săn cái đẹp nổi tiếng thiên hạ, nếu nói lễ vật thì tặng hắn cái gì cũng không tác dụng, duy chỉ có mỹ nhân mới làm hắn vui lòng.
"A! Điền huynh lời này ý gì?"
Đốc Thường hoàng tử có chút hứng thú nói. Điền Đông Hưng nói trịnh trọng như vậy, thật sự có hàng tốt tuyệt thế gì trong tay hắn.
"Nhắc tới cũng là trùng hợp, Điền mỗ tại Xương Trạch thành ngẫu nhiên gặp hai vị cô nương, không chỉ tướng mạo xuất chúng có thể ngàn dặm mới tìm được một, hơn nữa đều là cao thủ chuẩn Thiên Vương cảnh."
Điền Đông Hưng nói.
Việc đã đến nước này thì hắn đã không thể không lấy đồ tốt của mình coi trọng ra, nếu không Đốc Thường hoàng tử hợp tác cùng huynh trưởng của hắn Điền Tây Tấn, như vậy hắn muốn tranh đoạt vị trí người kế thừa tộc chủ sẽ tương đối bị động.
"Tuyệt thế mỹ nữ chuẩn Thiên Vương cảnh, quả nhiên hàng tốt hiếm thấy trên thế gian!"
Con mắt Đốc Thường hoàng tử hơi sáng lên.
Thiên hạ to lớn, tuyệt mỹ nữ tử rất nhiều nhưng bao gồm cả tu vi cùng xinh đẹp lại rất hiếm thấy.
"Không chỉ như vậy, Hắc thúc tự mình điều tra, hai vị nữ tử kia tuổi tác đều thấp hơn trăm tuổi, chính là nữ nhân cả thế gian khó tìm, tương lai có hi vọng rất lớn đột phá thành Thiên Vương chân chính."
Điền Đông Hưng nhàn nhạt cười nói, tính trước kỹ càng và khá tự tin. Hắn nếu như đưa hai vị kỳ nữ kia cho Đốc Thường hoàng tử chắc chắn có thể làm cho Đốc Thường hoàng tử cực kỳ vui mừng.
Chỉ là hàng tốt như thế này, hắn cũng không có cơ hội nhúng chàm, suy nghĩ một chút cũng đau lòng. Nhưng vì công danh đại nghiệp của mình nên chỉ có thể nhẫn nhịn bỏ những thứ yêu thích. Đại trượng phu chí ở bốn phương, vì cái vô thượng quyền hành kia, muốn hắn đưa ra cái gì hắn cũng đều nguyện ý.
"Thật?"
Đốc Thường hoàng tử đột nhiên từ trên ghế đứng lên, trong mắt tràn đầy hưng phấn cùng vẻ kích động.
Sinh linh bên trong Chân Mộc linh thổ có tuổi thọ kéo dài, người người đều có tu vi nhất định, cho nên dưới trăm tuổi đều thuộc hàng tuổi.
Thấp hơn trăm tuổi, trên đại lục thì tương đương với thời kỳ thiếu nữ.
Ở thời kỳ thiếu nữ đã tu luyện thành chuẩn Thiên Vương cảnh, vậy sẽ là nữ nhân có thiên phú kinh người như thế nào?
Tương lai tiến thêm một bước đột phá làm Thiên Vương chân chính đều rất dễ dàng.
Đốc Thường hoàng tử vốn cho là chỉ duy trì một chút mỹ mạo lúc còn trẻ, nhưng tiềm lực đã hao hết, cơ bản không hi vọng đột phá gì làm nữ Thiên Vương chuẩn Thiên Vương cảnh.
Nữ nhân loại này chuẩn cao thủ Thiên Vương, hắn cũng cất chứa mấy người nhưng đều là bà cô tuổi tác bảy tám trăm tuổi, cơ bản không có thể đột phá thành Thiên Vương chân chính.
"Dĩ nhiên thật, Điền mỗ sao dám lừa gạt hoàng tử điện hạ."
Điền Đông Hưng cười nhạt nói.
"Các nàng ở đâu, mau dẫn tới cho ta xem một chút."
Đốc Thường hoàng tử có chút không kịp chờ đợi nói.
"Hoàng tử điện hạ, thực không dám giấu giếm, hai nữ tử kia chưa phải người của Điền mỗ, các nàng đều là người tự do trong Xương Trạch thành."
Điền Đông Hưng nói.
"Lời này của Điền huynh là ý gì?"
Đuôi lông mày của Đốc Thường hoàng tử nhếch lên, làm một hoa hoa công tử quần áo lụa là, hắn đương nhiên biết rõ ý đồ Điền Đông Hưng, đây là chuẩn bị cướp đoạt trắng trợn dân nữ bên trong Xương Trạch thành.
"Không sai, hàng tốt như vậy nếu bị chúng ta gặp sao có thể để cho các nàng chạy trốn. Điền mỗ đã chuẩn bị đuổi bắt các nàng mang về trong phủ thuần phục ngoan ngoãn rồi dâng lên cho điện hạ ngài hưởng dụng."
Điền Đông Hưng cười quái dị, lộ ra ánh mắt người kia đã biết rồi.
"Chỉ bất quá... chủ phủ của Xương Trạch thành bên kia, e là cần hoàng tử điện hạ phối hợp một chút."
Điền Đông Hưng nói.
Tại Xương Trạch thành trắng trợn cướp đoạt dân nữ rõ ràng xúc phạm luật pháp, dù như thế nào đều không tránh được chấp hành luật pháp của Xương Trạch thành.
"Yên tâm, ngươi cứ việc đoạt, quan phủ của Xương Trạch thành bên kia bổn hoàng tử giúp ngươi giải quyết."
Đốc Thường hoàng tử trực tiếp đánh nhịp nói, bất quá đoạt một dân nữ mà thôi, chỉ cần hắn nói một câu.
"Có lời này của hoàng tử điện hạ thì Điền Đông Hưng an tâm rồi, bây giờ sẽ giúp hoàng tử bắt người."
Điền Đông Hưng cười nhạt một tiếng, sau khi hành lễ đứng dậy liền dẫn lão giả áo đen hiên ngang rời đi.
Hai nữu tử trẻ chuẩn Thiên Vương cảnh, bất luận nhìn thế nào e là cũng có thân phận lai lịch không đơn giản.
Nếu như Điền Đông Hưng trực tiếp bắt người tại địa bàn Trụ Sơn bộ lạc trên, lại thêm sự ngăn cản của quan phủ Xương Trạch thành, hắn chưa chắc xử lý công bằng việc này.
Dù sao người hắn cướp không phải nữ tử bình thường, nơi này cũng không phải lãnh địa Điền thị nhất tộc bọn hắn.
Nhưng có sự ưng thuận của Đốc Thường hoàng tử thù khác biệt hoàn toàn. Tại địa bàn Trụ Sơn bộ lạc, ai dám làm trái vị Đốc Thường hoàng tử điện hạ cao quý này nổi tiếng được sủng ái? Tại Thu Cách Nhã đại bình nguyên này, hắn muốn bắt người nào đều không có vấn đề.
Trang 444# 2