Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 922: Chính Quả

Chương 922: Chính Quả




Trương Các Tượng bước ra một bước, khí tức liền phồng dài. Chỉ trong chốc lát mà khí tức hắn phát ra hiến cho tu sĩ cả Xương Trạch thành đều run rẩy.

Nửa bước Thánh Thiên Vương dứt khoát không có khí tức đáng sợ như vậy, sợ là không kém bao nhiêu so với Thánh Thiên Vương chân chính.

"Trần Thân Vương, rốt cuộc đã xãy ra chuyện gì? Trương Cát Tượng sao lại đột nhiên đáng sợ như vậy?"

Giang Hoài Nguyệt liền nghiêm mặt, sắc mặt trắng bệch. Khí tức của Trương Cát Tượng kia thật sự quá đáng sợ, cách xa như vậy mà nàng còn không chịu nổi.

Nàng chính là Thiên Vương cảnh cao thủ còn như thế thì những tu sĩ kia càng không cần phải nói.

Cả đám tu sĩ bình thường đều không thở nổi, thậm chí không ít tu sĩ còn nằm rạp trên mặt đất ói máu.

Cũng may hầu hết uy áp Trương Cát Tượng đều nhắm vào Tịch Thiên Dạ cho nên người bên trong thành thị không bị uy áp hắn giết chết.

"Bùng cháy chính quả!"

Giang Hoài Nguyệt nghe vậy sững sờ, rõ ràng không thể hiểu được.

"Cái gọi là chính quả chính là một loại địa vị nhưng không phải địa vị nhân gian ban cho, mà là địa vị trời xanh ban cho. Trong mắt trời xanh, địa vị của ngươi bao nhiêu thì chúng là chính quả."

Trần Cửu Phụng thản nhiên nói.

"Địa vị trời xanh ban cho?"

Giang Hoài Nguyệt nghe vậy tự lẩm bẩm hiểu ý Trần Cửu Phụng, nhưng cũng không phải đặc biệt hiểu rõ.

Dù sao nàng tu luyện đến nay cũng chưa từng nghe qua bùng cháy chính quả liền có thể khiến một tu sĩ bỗng nhiên mạnh mẽ đến vậy.

Lực lượng Trương Cát Tượng bây giờ dù không bằng Thánh Thiên Vương chân chính nhưng cũng không chênh lệch nhiều, cho dù là một tên bán bộ Thánh Thiên Vương thì cũng không có khả năng mạnh đến vậy.

"Ngươi đương nhiên không hiểu được, bởi vì bùng cháy chính quả chính là chỉ có bán bộ Thánh Thiên Vương hoặc là chân chính Thánh Thiên Vương mới có thể làm được. Cao thủ Thiên Vương bình thường mặc dù cũng có được chính quả nhưng lại quá mức nông cạn, chính mình cũng không cảm ứng được thì làm sao bùng cháy nó."

Trần Cửu Phụng cười cười. Nếu không phải có người có lịch duyệt, thì không biết được bùng cháy chính quả cũng là chuyện bình thường, dù sao đây cũng thuộc về thế giới của bán bộ Thánh Thiên Vương cùng Thánh Thiên Vương chân chính.

Hơn nữa việc bùng cháy chính quả trong bán bộ hay chân chính Thánh Thiên Vương cũng đều hiếm thấy.

Bởi vì chính quả một khi bùng cháy thì đại giới sẽ vô cùng thê thảm, dù cho Thánh Thiên Vương cũng không chịu nổi.

"Ta cũng có chính quả?"

Giang Hoài Nguyệt trừng mắt tò mò, nàng chưa từng nghe qua, lão sư của nàng cũng chưa bao giờ nói với nàng.

"Ngươi đương nhiên sẽ có. Bất luận là sinh linh gì nhưng phàm có thành tựu liền sẽ có chính quả trong thiên địa. Ngươi nên biết rõ, sau khi tu thành chính quả liền sẽ có khác biệt rất lớn với người bình thường. Cao thủ Thiên Vương có Thiên Vương chiến khí cùng thiên thế tăng phúc, thậm chí là những thánh đạo quy tắc cũng có sự khác biệt nhưng cao cấp hơn Thiên Vương quy tắc. Sở dĩ như vậy là vì ngươi đã tới cấp bậc chính quả kia. Địa vị ngươi trong thiên địa càng cao thì quyền lợi lấy được cũng càng lớn."

"Có điều, ngươi cũng đừng nghĩ đến bùng cháy chính quả để đề cao lực lượng, bởi vì những Thiên Vương bình thường cùng Thiên Vương Đại Giả căn bản là không cảm ứng được nơi chính quả của bản thân. Chỉ có bán bộ Thánh Thiên Vương cùng chân chính Thánh Thiên Vương mới có thể bùng cháy chính quả của bản thân."

"Hơn nữa, bùng cháy chính quả của bản thân mặc dù có thể thu hoạch lực lượng vô cùng cường đại trong thời gian ngắn, nhưng cái giá phải trả lại vô cùng thảm trọng. Nhẹ thì thân thể trọng thương cùng nguyên khí tổn hao nhiều, mấy chục năm thậm chí trên trăm năm đều không thẻ khôi phục. Nặng thì trực tiếp trở về Thiên Vương Đại Giả bình thường. Từ đó vĩnh viễn không bao giờ có thể tu luyện làm bán bộ Thánh Thiên Vương hoặc Thánh Thiên Vương."

Trần Cửu Phụng ngưng trọng nói.

Giang Hoài Nguyệt nghe vậy hít sâu một hơi, hậu quả lại nghiêm trọng vậy sao!

"Bằng không, ngươi cho rằng lực lượng có thể dễ dàng thu hoạch vậy sao? Trương Cát Tượng hắn đã bị ép nên mới điên loạn, nếu không sẽ không như thế."

Trần Cửu Phụng lắc đầu đầy cảm thán.

Trận chiến này bất luận chiến bại thì Trương Cát Tượng cũng thua. Hơn nữa, chiến đấu càng lâu, cái giá hắn phải trả càng lớn, cuối cùng có thể hoàn toàn rơi khỏi bán bộ Thánh Thiên Vương.

Giang Hoài Nguyệt nghe vậy trong mắt tràn đầy lo lắng, Trương Cát Tượng điên cuồng như vậy chính là dồn bản thân mình vào tử địa, Tịch Thiên Dạ có thể ngăn được sao?

…...

"Tịch Thiên Dạ, ngươi bức ta đến nỗi này, đáng chết!"

Ánh mắt Trương Cát Tượng đầy cừu hận cùng sát cơ từng bước hướng về phía Tịch Thiên Dạ. Với lực lượng của hắn bây giờ, Tịch Thiên Dạ căn bản không ngăn nổi mấy chiêu của hắn.

Mặc dù phải trả giá lớn nhưng chỉ cần giết được Tịch Thiên Dạ thì cũng đáng.

Hắn chung quy chính là bán bộ Thánh Thiên Vương, chính quả trong thiên địa khác biệt, Tịch Thiên Dạ làm sao có thể đấu với hắn?

"Sao lại có người cứ thích vung sai lầm cho người khác. Kỳ thật ta chẳng những không có buộc ngươi, ngược lại còn cho ngươi cơ hội, chỉ là do ngươi không trân quý đi lựa chọn con đường chết mà thôi."

Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt lắc đầu nói.

Hắn không nghĩ qua việc có giết Trương Cát Tượng, chỉ là Trương Cát Tượng lại một mực đi trên tử lộ.

"Hiện tại tử lộ là ngươi, không phải Trương Cát Tượng ta. Ngươi chết đi cho ta, tên trẻ tuổi ngu xuẩn!"

Trương Cát Tượng gào lên một tiếng, sau đó xuất ra lực lượng khôn cùng, một quyền hung hăng đánh tới Tịch Thiên Dạ.

Nắm đấm của hắn ở giữa hư không còn chưa rơi vào người Tịch Thiên Dạ liền bị đập tan hoàn toàn, hóa thành hắc ám cùng hư vô.

Phanh!

Một tiếng vang lớn kinh thiên động địa khiến phạm vi ngàn dặm đều run rẩy, hàng loạt phòng ốc bên trong Xương Trạch thành đều bị sụp đổ.

Nhất kích mà Trương Cát Tượng đánh ra gần như không kém bao nhiêu so với Thánh Thiên Vương chân chính, nhưng hắn không giết chết Tịch Thiên Dạ mà chính mình bị một cỗ kỳ lực chấn lùi về sau.

Trước mặt Tịch Thiên Dạ chẳng biết từ lúc nào liền xuất hiện một con rùa đen lớn, chính là Nguyên Long Huyền Linh Quy.

Một quyền kia của Trương Cát Tượng đã hoàn toàn đánh vào phía trên mai rùa của hắn.

"Muốn động đến chủ nhân ta, ngươi còn chưa đủ tư cách."

Đôi mắt hắn băng lãnh, trong con ngươi to lớn có từng tầng u ám cùng tà khí.

Từ sau khi bị Tịch Thiên Dạ luyện hóa thành Minh Hoàng luyện thi, khí tức hắn liền có một chút phát triển theo hướng âm u, đôi khi một ánh mắt cũng đều cho người khác cảm giác tà khí u mịch. Nhưng cũng vì luyện hóa thành Minh Hoàng luyện thi nên bây giờ hắn mới mạnh mẽ như vậy.

Nguyên Long Huyền Linh Quy súc tích thâm hậu, đường kính hai vạn trượng không biết chứa đựng bao nhiêu máu thịt tinh khí. Trong lúc chuyển hóa thành Minh Hoàng luyện thi chi thể, kém chút đã trực tiếp đẩy Nguyên Long Huyền Linh Quy tới cảnh giới Minh Hoàng thi văn thứ mười hai.

Mặc dù sau cùng kém chút đã hoàn toàn ngưng tụ ra Minh Hoàng thi văn thứ mười hai nhưng khoảng cách ngưng tụ ra cũng không còn xa.


Trang 462# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất