Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 141: Quyết Định Của Tô Vũ

Chương 141: Quyết Định Của Tô Vũ
Lão Tạ không cam lòng, lần nữa hỏi: "Tô Vũ, thật sự không suy tính một chút về Long Võ vệ sao? Chỉ cần tới Long Võ học phủ, qua mấy năm ngươi liền có thể tiến vào Long Võ vệ, trở thành cường giả trong một đội quân tinh nhuệ nhất của Đại Hạ phủ."
"Hừ!" Lời này khiến thiên phu trưởng của Trấn Ma quân nổi giận, y lạnh lùng hỏi: “Trấn Ma quân ta trấn thủ chư thiên, quét ngang vô số địch nhân, Long Võ vệ từ lúc nào lại trở thành quân đoàn tinh nhuệ nhất vậy?"
Lão Tạ trợn trắng mắt, không nói gì.
Tô Vũ coi như không nghe thấy bọn họ cãi vả, một bên cung kính châm trà cho các vị giám khảo, một bên cảm kích nói: "Tạ ơn các vị lão sư coi trọng, học sinh thụ sủng nhược kinh, thật sự rất xin lỗi."
"Không liên quan gì đến ngươi!" Lão Tạ khoát khoát tay, nhưng vẫn là không đành lòng mất đi cơ hội mời chào nhân tài, "Ngươi không hỏi xem đãi ngộ của Đại Hạ Văn Minh là gì, cứ như vậy đáp ứng à?"
Tô Vũ nở nụ cười xán lạn, "Liễu lão sư đã dặn, treo giá không cần thiết, cường giả ở Đại Hạ Văn Minh học phủ nhiều như mây, tài nguyên vô số, còn không đến mức phải bạc đãi một học viên mới nhập học như ta, nếu thật sự treo giá, đến khi các vị lão sư trình bày điều kiện xong thì ta lại cự tuyệt. . . Đó không phải là vừa làm mất thời gian của các vị, hơn nữa còn đắc tội các vị sao?"
Mọi người nghe thế đều phì cười.
Hoàng Thắng cũng cười bảo: "Liễu chấp giáo nói không sai, Đại Hạ Văn Minh học phủ vẫn luôn thống nhất tiêu chuẩn, sẽ không mạn đãi bất luận một học viên nào! Dù cho ngươi đã sớm được Bạch Phong nhìn trúng, nhưng kết quả cũng giống như nhau, nên ngươi cứ yên tâm."
"Dĩ nhiên, ngươi có thể cân nhắc xem có nên bái Bạch Phong làm sư phụ hay không, hoặc là người nào khác cũng được, không nhất thiết chỉ có một mình Bạch Phong."
Quyết định của Tô Vũ khiến anh rất hài lòng.
Kiên định không thay đổi lựa chọn Đại Hạ Văn Minh học phủ, mặc dù trong đó ít nhiều cũng do Liễu Văn Ngạn ảnh hưởng, bất quá Tô Vũ không hề có chút thái độ xoắn xuýt nào, đó là chuyện tốt.
Tô Vũ đã đưa ra lựa chọn của mình, vài vị giám khảo mặc dù tiếc nuối, thế nhưng không có cách, lão giả Cửu Thiên học phủ đứng lên nói: "Tô Vũ, trước khi nhập học, ngươi tùy thời đều có thể lựa chọn tới Cửu Thiên học phủ, đãi ngộ vẫn hệt như lời ta nói trước đó, một khi nhập học rồi, vậy thì sẽ không còn cơ hội thay đổi."
Lão Tạ cũng lên tiếng: “Ngươi đã có quyết định của mình rồi thì chúng ta cũng không làm chậm trễ thời gian của ngươi nữa. Vả lại ngươi có xuất thân quân đội, sau khi tốt nghiệp lại đến Long Võ vệ kỳ thật cũng không khác gì, có điều ta vẫn muốn nhắc nhở ngươi một chút. . ."
Lão Tạ dừng một chút rồi mới cười tủm tỉm nói tiếp: "Văn Minh học phủ không thể so với Chiến Tranh học phủ, nơi đó có quá nhiều lão hồ ly, các đại gia tộc và hào phú. Thậm chí chiến giả không có truyền thừa cũng có thể tu luyện. Nói lời thật lòng thì Văn Minh học phủ lắm phe phái, ngươi tới bên kia nhất định phải tự mình chú ý, cẩn thận!"
Sắc mặt Hoàng Thắng thoáng biến đổi, nhưng anh không có ý định lên tiếng phản đối lời của đối phương.
Lời này của lão Tạ xem như đã nói đúng tới vấn đề then chốt của các đại học phủ.
Chiến giả thì tương đối thuần túy.
Nhưng bên Văn Minh đạo thì có rất nhiều phe phái.
Có đạo thần văn, có đạo ý chí tinh khiết, cũng có cả hai tổng hợp, còn có một số mặt tiểu phái hệ khác.
Có kẻ tôn sùng văn minh của Vạn tộc, cũng có kẻ chỉ nhận mỗi nền văn minh Nhân tộc.
Tóm lại, Văn Minh đạo thật sự hết sức phức tạp.
Văn Minh đạo cũng có không ít kẻ điên, dĩ nhiên cường giả còn nhiều hơn, vả lại bọn họ đều có bản lĩnh riêng. Nghiêm túc mà so ra thì số lượng cường giả có thể không nhiều bằng Chiến giả, nhưng nếu thật sự bước ra chiến đấu, Chiến giả cùng cảnh giới tám chín phần mười không phải là đối thủ của Văn Minh sư.
Chiến giả chiến đấu chỉ dùng những phương thức mà ai cũng biết, nhưng Văn Minh sư chiến đấu, phương thức hoàn toàn khác biệt, ngươi chẳng thể nào nắm rõ hay đoán được bọn họ ra chiêu thế nào.
Lão Tạ cũng chỉ là thiện ý nhắc nhở, bởi vì xuất thân của Tô Vũ thật sự quá bình thường.
Phụ thân hắn chẳng qua chỉ là một vị Bách phu trưởng của Trấn Ma quân, dưới tình huống coi trọng văn minh truyền thừa, các Văn Minh sư gia tộc ở Đại Hạ phủ quả thật có rất nhiều, những gia tộc truyền thừa mấy trăm năm cũng chẳng hề hiếm thấy, thậm chí Văn minh sư từ thời đại Đại Hạ vương kia cũng còn có người sống tới tận bây giờ.
Nhưng Chiến giả thì khác, loại gia tộc này truyền thừa xuống không nhiều, bởi vì hằng năm trong những người tu Chiến giả đều sẽ có kẻ quật khởi, rất nhiều cường giả mới đều là quật khởi từ trên chiến trường, người trong các gia đình phổ thông cũng không hiếm thấy.
"Tạ ơn lão sư nhắc nhở."
Tô Vũ chỉ đơn giản nói lời cảm tạ rồi thôi, giờ phút này có các Văn Minh sư khác ngồi đây, nói cái gì cũng đều không thích hợp.
"Ngươi hiểu là được rồi, ta đi trước đây!"
Lão Tạ có chút tiếc nuối, nhưng sự đã đành, rất nhanh liền trực tiếp rời đi.
Những người khác cũng không dây dưa, lục tục cáo từ rồi rời khỏi.
Cuối cùng, trong nhà chỉ còn lại có Tô Vũ, Hoàng Thắng cùng một nhân viên công tác khác.
Hoàng Thắng chờ bọn họ rời đi hết, lúc này mới quay sang cười cười với Tô Vũ: "Tô Vũ, lựa chọn của ngươi sẽ không sai! Hầu hết thiên tài của Đại Hạ phủ đều quyết định đầu quân về Đại Hạ Văn Minh học phủ, nơi này cường giả tranh phong, yêu nghiệt hoành hành, trên đại đạo cũng có một đám yêu nghiệt thiên tài tùy ngươi một đường tiến bộ, trên đường trở thành cường giả tuyệt đối không cô độc. . ."
Hoàng Thắng nói tới đây, chính mình cũng hơi xúc động, "Ở đó, ngươi có thể gặp những anh hùng quật khởi, có thể thấy thiên tài xuống dốc, một vài năm sau, ngươi có thể sẽ thấy vinh hạnh vì được làm bạn học với một người nào đấy, cũng cũng có khả năng người khác sẽ bởi vì từng được học cùng một lão sư với ngươi mà lấy làm chuyện đáng kiêu ngạo!"
"Các ngươi có người sẽ trở thành ánh sáng trung tâm giữa vạn tộc, cũng có kẻ sẽ sớm ngã xuống, hoá thành cát vàng. . . Đại Hạ Văn Minh học phủ chứng kiến tất cả những chuyện này, trải qua tất cả những chuyện này và có được tất cả những loại người ta vừa nhắc đến!"
Trong lòng Tô Vũ thoáng dâng lên chút kích động, nhưng rất nhanh hắn đã đè ép xuống, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh.
"Lão sư, nếu ta đã lựa chọn thì tuyệt đối sẽ không hối hận."
Giờ khắc này, Tô Vũ cũng không buồn giữ vẻ chất phác, khiêm tốn nữa, hắn quyết định hỏi thẳng vào điểm chính: "Lão sư, ta có chuyện muốn hỏi ngài. Không rõ thì 20 điểm công huân dành cho thí sinh đệ nhất trong kỳ sát hạch Văn Minh lúc nào mới phát? Ngoài ra thì ta nghe nói bên quý trường còn có một bản Thiên Quân cảnh công pháp vạn tộc nguyên bản, không biết bao giờ ta mới được nhận?"
Tô Vũ dừng lại nuốt nước bọt một cái, sau đó liền hỏi tiếp "Còn có, học viên tối thượng đẳng nhập học hẳn là cũng có chỗ tốt khác đúng không? Làm phiền lão sư có thể nói một chút cho ta biết được chứ?"
Hoàng Thắng lơ đễnh cười, không vội trả lời mà là hỏi ngược lại: "Liễu chấp giáo hẳn là không buộc ngươi tới Đại Hạ Văn Minh học phủ. . . Trước đó là ngươi tự quyết định à?"
"Vâng." Tô Vũ gật đầu, "Ta muốn tiến xa, hiển nhiên sẽ lựa chọn Đại Hạ Văn Minh học phủ. Cửu Thiên, Vấn Đạo mặc dù sẽ cho ta đãi ngộ tốt hơn, nhưng đó đều là những lợi ích ngắn hạn trước mắt, mà Đại Hạ Văn Minh học phủ thì mới là nơi lâu dài."
"Thông minh!" Hoàng Thắng gật đầu, "Điểm công huân thì tới chiều sẽ có người đưa đến, cả phần thưởng mà Chiến Tranh học phủ bên kia và Nguyên Khí dịch đều rất nhanh sẽ giao tới tận tay cho ngươi."
"Còn về quyền lợi của học viên tối thượng đẳng hiển nhiên sẽ có. Ngoài điểm công huân ban thưởng khi ngươi nhập học, thì còn miễn phí quan sát một bài ý chí chi văn, miễn phí vào bảo cảnh chữ 'Nguyên' một lần, miễn phí vào bảo cảnh chữ 'Chiến' một lần!"
Tô Vũ biết hai địa phương này, Bạch Phong đã từng kể hắn nghe.
Bốn đời phủ trưởng đều lưu lại một cái cụ hiện thần văn, tạo thành tiểu thế giới, chính là hai cái bảo cảnh kia.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất