Viên Lão Quái Kỳ Án

Chương 224: Cảnh tượng kinh hoàng

Chương 224: Cảnh tượng kinh hoàng

Đoàn Phong gật đầu: “Có câu này của anh là được rồi, tôi đã không thuận mắt gã người nước ngoài kia từ lâu rồi!”
Sau đó nhóm số 54 cùng nhau bàn bạc, quyết định hành động liên tiếp và dứt khoát, giam giữ Jason ở đâu cũng đã tính kĩ, họ sẽ giam ông ta ở căn phòng sát vách phòng giam Nozawa, để bọn chúng trở thành đôi uyên ương số khổ chỉ nghe thấy tiếng mà không nhìn thấy nhau. Kết quả khi một đoàn người đi vào phòng của Jason thì không thấy ông ta đâu!
Đoàn Phong lập tức hối hận nói: “Biết trước thì khi nãy đã khống chế ông ta luôn cho xong.”
Đại Quân ngửi mùi trong căn phòng: “Trong phòng có mùi chua thoang thoảng, tên người nước ngoài này đúng là xấu xa!”
Trương Khai nghi hoặc nhìn về phía Viên Mục Dã: “Làm sao ông ta biết chúng ta định đến bắt ông ta mà chạy trước? Không phải trong phòng chúng ta có thiết bị theo dõi đấy chứ?”
Tằng Nam Nam lắc đầu: “Không thể nào, tôi đã để thiết bị gây nhiễu sóng trong phòng chúng ta ở, bất kỳ thiết bị giám sát hay nghe trộm nào cũng đều vô dụng.”
Viên Mục Dã nghi ngờ nói với Đoàn Phong: “Chẳng lẽ ông ta đã phát hiện ra hai chúng ta?”
Đoàn Phong nói: “Tôi thấy chưa chắc, mọi người đừng quên con trùng cái kia vừa mới hẹn hò với tình nhân của nó xong đấy.”
“Hay nó lén lút đi đâu đó đẻ trứng rồi?” Tằng Nam Nam hỏi.
Đoàn Phong lắc đầu: “Hoặc có thể nói là nó đi tìm vật chủ cho đám con của mình!”
“Giờ này thì đi đâu tìm được vật chủ?” Hoắc Nhiễm bồn chồn.
Trương Khai cười xấu xa: “Đương nhiên là đến chỗ người trưởng thành nên đi.”
Hoắc Nhiễm lập tức đỏ mặt: “Nhìn cái dáng vẻ hạ lưu của anh kìa.”
Sau đó bọn họ đến quán bar mở cửa 24 giờ của du thuyền, cũng chính là nơi Đoàn Phong đã lấy trộm được chiếc ví tiền kia, quả nhiên bọn họ tìm được thuyền trưởng Jason đang không ngừng thả thính khắp nơi.
Ông ta đang thân mật ngồi cùng một cô gái, hai người thỉnh thoảng lại thì thầm gì đó rồi cười phá lên, dáng vẻ vô cùng thân mật! Nhưng Viên Mục Dã có thể thấy rõ, khi ông ta thì thầm vào tai cô gái kia thì đầu lưỡi luôn lơ đãng liếm tai đối phương.
Trong ánh mắt của người khác, thì đây chỉ là một thủ đoạn “gợi tình” của thuyền trưởng, nhưng với sự hiểu biết của người số 54 thì đây chính là hành động đưa ấu trùng vào trong tai cô gái kia.
“Làm sao bây giờ?” Viên Mục Dã lo lắng hỏi.
Đoàn Phong nói: “Nơi này đông người, chúng ta không thể dùng sức mạnh được. Hơn nữa trên du thuyền chắc chắn có nhân viên an ninh, nếu ra tay không những không bắt được Jason mà còn đánh rắn động cỏ.”
Tằng Nam Nam đang nhìn chằm chằm vào Jason: “Nhưng cũng không thể cứ đứng nhìn mấy cô gái kia bị lây nhiễm chứ!”
Trong lúc mọi người đang nói chuyện thì thuyền trưởng đã tìm được mục tiêu kế tiếp chuẩn bị ra tay, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chỉ trong một đêm sẽ có không biết bao nhiêu hành khách trên du thuyền bị nhiễm bệnh.
Đoàn Phong nói với mấy người Viên Mục Dã: “Cách duy nhất hiện giờ là ngăn chặn, mọi người tản ra, chỉ cần phát hiện ra cô gái mà thuyền trưởng định tiếp cận thì lập tức cướp người đi! Mọi người không phải luôn trách tôi không để mọi người được đi chơi sao? Bây giờ chính là thời điểm sử dụng sức hấp dẫn của mỗi người đấy.”
Trương Khai và Đại Quân hơi kích động, nhưng Hoắc Nhiễm lại tỏ vẻ không tình nguyện, Đoàn Phong thấy vậy cười dặn dò mọi người: “Tự mình cẩn thận, con trùng cái kia trai gái già trẻ gì cũng xơi hết đấy!”
Sau khi mọi người tản ra hòa vào trong đám đông, họ nhanh chóng vây xung quanh mấy người phụ nữ bên cạnh Jason, tên kia cũng bị mấy thanh niên đẹp trai đột nhiên xuất hiện ở quầy rượu làm cho choáng váng, đương nhiên không tính Trương Đại Quân.
Có lẽ phát hiện ra con mồi của mình liên tiếp bị chặn lại, thuyền trưởng Jason nhìn xung quanh rồi xoay người đi ra khỏi quán bar, mấy người Đoàn Phong nhanh chóng thoát khỏi mấy người kia theo sát phía sau.
Sau khi ra khỏi quan bar, tay thuyền trưởng người Anh chuẩn bị đi vào thang máy lên những tầng khác, nhóm Viên Mục Dã chờ đúng thời cơ, trước khi cửa thang máy chuẩn bị đóng lại thì chen vào! Đối phương vừa nhìn thấy bọn họ liền nhận ra là những người đã ngăn cản mục tiêu của mình, lập tức cảnh giác nhìn họ.
Đoàn Phong không hề khách sáo với ông ta, không chào hỏi câu nào đã lập tức đánh ông ta bất tỉnh! Có lẽ vì biết trong bụng ông ta là cả một bụng trứng ký sinh trùng, cho nên Đoàn Phong không nương tay như lần trước, mà để mặt ông ta trực tiếp hôn đất luôn!
“Đi tìm Triệu Vĩ trước đi, xem anh ta có cách nào lôi con trùng cái trong bụng thằng cha này ra không!” Viên Mục Dã trầm giọng nói.
Khi Triệu Vĩ nhìn thấy mấy người Viên Mục Dã và Đoàn Phong kéo theo vị thuyền trưởng Jason đang bất tỉnh nhân sự thì kinh ngạc đến không khép mồm lại được, anh ta sửng sốt mất một lúc lâu mới nói: “Trên đường đến đây các anh có gặp ai không?”
“Có, chúng tôi nói là thuyền trưởng uống say, muốn đưa ông ta đến phòng y tế để tỉnh rượu!” Đoàn Phong nói như thật.
Triệu Vĩ lau mồ hôi trán: “Mọi người có biết trên du thuyền mà tập kích thuyền trưởng là trọng tội, bao che phần tử tội phạm cũng bị phạt không nhẹ đâu!”
Viên Mục Dã biết Triệu Vĩ chỉ là một bác sĩ phụ tá, công việc trước giờ luôn phải cẩn thận chú ý, nhưng hiện giờ là tình huống đặc biệt, chuyện này có liên quan đến hơn mười mạng người thậm chí là nhiều hơn, nên cậu lấy đoạn video đã quay lại được trong phòng tạm giam đưa cho anh ta và nói: “Anh xem đoạn video này trước đi đã, rồi quyết định xem có giúp chúng tôi hay không.”
Triệu Vĩ nhận lấy điện thoại, kết quả vừa nhìn thoáng qua thì mắt đã trợn tròn hét lên một câu Chúa ơi. Cũng không thể trách anh ta bị dọa đến mức đó, đừng nói đến anh ta chỉ là một bác sĩ bình thường trên du thuyền, ngay cả người của số 54 cũng chưa từng nhìn thấy “cảnh tượng hoành tráng” như thế!
Sau khi xem hết video, Triệu Vĩ mất một lúc mới bình tĩnh lại được, sau đó nhìn Jason đang hôn mê bất tỉnh bằng ánh mắt đồng tình: “Mọi người tìm được ông ta ở đâu thế?”
Viên Mục Dã kể lại việc tóm được ông ta trong quán bar, Triệu Vĩ nghe xong sắc mặt tái xanh nói: “Hiện giờ không biết có bao nhiêu người trên thuyền đã bị ông ta lây nhiễm rồi!”
Viên Mục Dã hỏi bác sĩ Triệu: “Bác sĩ Triệu, anh có cách nào bắt được con cái trong bụng ông ta ra không?”
Triệu Vĩ liên tục khoát tay: “Không được không được, với kích thước của loại ký sinh trùng này nhất định phải tiến hành mẫu thuật mới lấy ra được, nhưng điều kiện của phòng y tế trên thuyền không đủ, cho dù có cũng không thể tùy tiện mổ ra, nếu không thuyền trưởng Jason sẽ tử vong tại chỗ.”
Viên Mục Dã thở dài: “Nếu không chúng ta đành lấy một con ký sinh trùng ra kiểm tra trước xem sao?”
Điểm này Triệu Vĩ không có ý kiến gì, thế nhưng bọn họ tìm một lượt từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài trên người thuyền trưởng, lại phát hiện ra không hề có nơi nào xuất hiện ký sinh trùng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất