Chương 228: Ba chọn một
Đoàn Phong nghe cậu nói thế cũng nhìn về phía cái xác trên đất và anh ta lập tức nói một cách ngạc nhiên: “Thứ này không phải là xác chết của con trùng cái kia đấy chứ!”
Đoàn Phong đã làm kinh động đến tiến sĩ Mạnh đứng cách đó không xa, anh ta vội bước tới xem xét, rồi mừng rỡ nói với tiến sĩ Lâm: “Lão Lâm mau qua đây xem này, cái con trùng cái kia đã tiến hóa ra xương cốt rồi!”
Lúc này mọi người mới phát hiện, thì ra ở ngay phía trên cột sống của Jason mọc ra một thứ giống như xương rắn, chắc hẳn đây chính là xương cốt của con trùng cái kia! Không ngờ con “trùng hậu” này đã tiến hóa ra xương cốt…
“Thứ này lại có thể hòa làm một thể với con người!” Tiến sĩ Lâm sợ hãi.
Những người khác nghe xong cũng đều tỏ ra kinh ngạc, chắc có lẽ ở trong lòng bọn họ đều nghĩ nếu để cho vị thuyền trưởng Jason này tiếp tục sinh tồn theo phương thức của ông ta, thì có trời mới biết cuối cùng ông ta sẽ biến thành cái thứ quái quỷ gì…
Giờ con trùng cái đã chết, nhưng con trùng đực vẫn còn sống trong cơ thể Nozawa, vì nước T kiên quyết không đồng ý cho mấy người lão Lâm mang cơ thể sống có chứa ký sinh trùng xuống tàu, cho nên bọn họ nhất định phải mau chóng nghĩ biện pháp xử lý con trùng đực này.
Từ tình huống của những người đã chết trước đó, thì cho dù Nozawa có phẫu thuật lấy con trùng ra hay áp dụng biện pháp gây sốt để diệt trừ... kết quả vẫn đều khó sống sót. Vì anh ta chính là người đầu tiên bị nhiễm loại ký sinh trùng này, có thể nói cơ hội sống sót gần như bằng không.
Nhưng vấn đề lớn nhất bây giờ là anh ta vẫn còn sống, mọi cách xử lý trước đây đối với những người bị nhiễm đều dựa trên ý tưởng để họ sống sót. Mặc dù không phải ai cũng có được may mắn này, nhưng chung quy là vẫn có hy vọng sống sót.
Tuy nhiên, tình hình hiện tại của Nozawa thì khác, bởi vì áp dụng bất cứ biện pháp gì với anh ta bây giờ đều là trực tiếp hoặc gián tiếp giết anh ta...
Khi mọi người đưa Nozawa ra khỏi phòng giam ở tầng hai dưới đáy con tàu, anh ta đã gầy đến mức không còn nhận ra được nữa, trông khác hoàn toàn với lúc mới lên tàu. Đối mặt với một Nozawa như thế này, mọi người đều không còn cách nào lại đi khiển trách bởi vì tính tham ăn mà anh ta đã tạo ra thảm họa lần này, dù sao thì anh ta cũng đã phải trả giá đắt cho nó.
Sau khi bàn bạc, mọi người cùng đưa ra ba biện pháp, hai biện pháp đầu là giải phẫu và gây sốt như đã nói lúc trước, còn biện pháp thứ ba là “Ra đi thanh thản” được mấy người của số 54 đề xuất!
Bởi vì theo quan điểm của họ, phương pháp thứ nhất dùng phẫu thuật để lấy con trùng đực ra quá rủi ro và không ai có thể dự đoán được điều gì sẽ xảy ra với một con trùng chúa tại thời điểm nó bị lấy ra.
Còn biện pháp thứ hai mặc dù ổn thỏa, nhưng dùng đầu gối để nghĩ cũng biết trước khi chết Nozawa nhất định sẽ rất đau đớn, vì tình huống của anh ta khác với những người khác. Chí ít thì con trùng đực trong cơ thể anh ta cũng là trùng chúa, rất có thể nó còn chưa bị nóng chết thì Nozawa đã bị nó giày vò chết rồi.
Vì thế sau khi bàn đi bàn lại, cách “Ra đi thanh thản” vẫn là nhân đạo nhất đối với Nozawa, mà cách này lại hợp pháp ở nước T, chỉ cần bản thân anh ta đồng ý, ký tên vào giấy ủy quyền là OK.
Xét thấy tình huống trước mắt cũng chẳng cần giấu giếm Nozawa làm gì, vì thế bọn họ đưa quyền lựa chọn một trong ba này cho chính Nozawa, để anh ta tự chọn…
Khi Nozawa biết được mình không thể không đối mặt với ba lựa chọn, trên mặt anh ta không hề có sự khổ sở, trái lại còn như được giải thoát.
Nozawa yếu ớt đưa ra di nguyện cuối cùng của mình: “Có thể chôn tôi và Emma ở cùng nhau không?”
Viên Mục Dã nhìn về phía tay tiểu đội trưởng, bây giờ chắc hẳn anh ta là người phụ trách quân đội nước T ở trên con tàu này, chuyện này có làm được hay không còn phải hỏi ý kiến của anh ta.
Tay tiểu đội trưởng thở dài: “Di hài của cô gái tên Emma kia được tìm thấy ở căn phòng ngay sát cạnh phòng của Jason, bên trong còn có một bộ di hài của một người đàn ông trưởng thành nữa, chắc hẳn đó chính là Victor, người nhân viên khác bị mất tích mà các cậu đã nói tới. Thi thể của bọn họ lúc này đã được xử lý khử trùng. Về phần cuối cùng họ sẽ được chôn ở nơi nào… thì tôi cũng không biết.”
Ai ngờ lúc này tiến sĩ Mạnh lại đột nhiên hứa hẹn với Nozawa: “Cậu yên tâm đi, tôi sẽ nghĩ cách chôn hai người cùng một chỗ.”
Những người khác đều cảm thấy kinh ngạc, tiến sĩ Mạnh dựa vào cái gì mà có thể đồng ý một cách thoải mái như vậy nhỉ? Ngay sau đó anh ta dùng ánh mắt ra hiệu cho mọi người an tâm, anh ta có biện pháp.
Lúc ấy tất cả mọi người đều nghĩ rằng vị tiến sĩ Mạnh này nói dối cho Nozawa yên tâm, nhưng sau đó họ mới biết được, thì ra ngay từ đầu chính phủ nước T đã quyết định chôn tập trung thi thể của những người đã chết này. Vì vậy cuối cùng Nozawa chẳng những sẽ được chôn cùng Emma, mà anh ta còn được chôn cùng một chỗ với những người bị chết khác.
Tiếp theo, cả đám người đưa Nozawa đến phòng y tế trên tàu, nơi đó có một phòng thí nghiệm tương đối kín, có thể sử dụng làm nơi thực hiện phương pháp “Ra đi thanh thản”.
Liều thuốc “Ra đi thanh thản” do chính tay tiến sĩ Mạnh điều chế, anh ta muốn đảm bảo Nozawa sẽ ra đi mà không có bất kỳ đau đớn nào. Ẩn số duy nhất hiện giờ là sau khi Nozawa chết, con trùng đực trong cơ thể anh ta sẽ có phản ứng gì… Nó sẽ chết theo vật chủ? Hay phá thể ra ngoài tìm kiếm vật chủ mới ở gần nhất?
Toàn bộ quá trình diễn ra khá ngắn ngủi. Sau khi được tiêm thuốc vào tĩnh mạch, Nozawa nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, cho đến khi nhịp tim trên màn hình máy ECG xuất hiện một đường thẳng, mới chính thức thông báo rằng anh ta đã chết.
Mặc dù lúc ấy tất cả mọi người đều biết Nozawa đã tắt thở, nhưng không ai dám bước lên kiểm tra, bởi vì bọn họ biết ngay tại thời điểm này, trong thi thể của Nozawa vẫn còn có một con ký sinh trùng chúa không biết còn sống hay đã chết.
Cả đám người chờ một lúc, thấy thi thể Nozawa từ đầu đến cuối chưa hề xuất hiện biến hóa gì, có người muốn đi tới gần xem tình huống… Nhưng ngay tại thời điểm tất cả mọi người đều nghĩ rằng sẽ không xuất hiện biến cố gì, thì thấy Nozawa vừa rồi còn bất động, lúc này lại đột nhiên co giật một cái.
Ngay sau đó thi thể của anh ta rung lên bần bật ở trước mặt mọi người. Lúc trước, vì đã nghĩ tới chuyện sẽ xuất hiện loại tình huống này, nên trước khi tiêm liều thuốc “Ra đi thanh thản” cho Nozawa, họ đã trói anh ta vào bàn giải phẫu.
Nhưng mặc dù là như thế, Nozawa vẫn kéo đứt được dây trói, ngồi bật dậy, sau đó ở trước mắt bao nhiêu người, anh ta dùng động tác cực kỳ cứng nhắc rời khỏi bàn giải phẫu, nhưng dù nhìn thế nào cũng thấy anh ta không giống như một người còn sống…
“Tình huống gì thế này? Cương thi vùng dậy à?” Trương Khai khẩn trương hỏi.
Tiến sĩ Lâm chém một cái vào cổ Trương Khai: “Cương thi cái búa ấy, mau tránh xa ra một chút, cái thứ ở trong cơ thể cậu ta muốn ra ngoài rồi!”
Ai ngờ lão Lâm vừa dứt lời, trước ngực Nozawa đã bắt đầu thấm ra máu, cho đến khi toàn bộ vạt áo trước ngực anh ta bị máu thấm đẫm, một con trùng lớn màu nâu đen xấu xí cuối cùng cũng xuất hiện.