Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 195: Thượng cổ chiến trường

Chương 195: Thượng cổ chiến trường
Trầm Mộng Kỳ sắc mặt tái nhợt, thoáng thở dốc, không dám phản bác.
Mặc dù Cơ yêu tinh đang cười, nụ cười rất đẹp.
Nhưng cùng với nữ tử, Trầm Mộng Kỳ có thể cảm nhận được từng tia sát cơ cùng một chút địch ý trong nụ cười của Cơ yêu tinh.
Hai người vốn không quen biết, càng không khả năng có ân oán gì, thiếu nữ mặc váy hồng trước mắt này lại nổi sát ý đối với nàng, như vậy chỉ có một khả năng.
Bởi vì Tô Tử Mặc!
Ánh mắt Trầm Mộng Kỳ khẽ chuyển, rơi vào trên người Tô Tử Mặc, tâm tình phức tạp khó hiểu, lại có chút chua xót không rõ.
Dựa vào cái gì
Tô Tử Mặc hắn có cái gì mà một nữ tử có cả dung mạo và thực lực đều thắng nàng cảm mến?
Trên thực tế, quan hệ giữa Tô Tử Mặc và Cơ yêu tinh căn bản không giống Trầm Mộng Kỳ tưởng tượng.
Chỉ là Tô Tử Mặc lười giải thích, cũng không cần thiết phải thế.
"Thả nàng đi."
Tô Tử Mặc thản nhiên nói.
Cơ yêu tinh hơi liếc mắt, vẫn ung dung nhìn Tô Tử Mặc, trong mắt lóe lên một tia trêu tức, cười hỏi: "Thế nào, không bỏ được "
Tô Tử Mặc nhíu nhíu mày.
"Được, nghe lời ngươi."
Cơ yêu tinh lập tức đổi giọng, yểu điệu nói một câu, buông Trầm Mộng Kỳ ra, trở lại bên người Tô Tử Mặc, thanh tú động lòng người đứng ở đó.
Trầm Mộng Kỳ cảm nhận được hàn ý trên cổ đã biến mất mới dám thở ra một hơi thật dài, trong lúc bất tri bất giác cả người nàng ta đã đổ đầy mồ hôi.
Trải qua biến cố này, Trầm Mộng Kỳ cũng không còn mặt mũi tiếp tục ở lại nữa, hừ lạnh một tiếng rồi quay người rời đi.
Tế ra phi kiếm, đằng không mà lên.
Trầm Mộng Kỳ quay đầu, nhìn qua nam tử mặc thanh sam đứng trong cung điện kia, ánh mắt vô cùng phức tạp.
Nàng thật sự không ngờ được sau bốn năm, hai người trùng phùng lại có tình cảnh như thế.
Chẳng lẽ, lúc trước ta đã sai rồi sao
Nếu như ta không lựa chọn đi theo sư tôn rời khỏi Bình Dương trấn, hiện tại có phải ta cũng sẽ đi theo Tử Mặc, cùng nhau bái nhập tới Phiêu Miểu phong, bước vào tu hành hay không?
"Không, ta không sai!"
Trầm Mộng Kỳ hít sâu một hơi, ánh mắt kiên định, lẩm bẩm: "Đợi tới thi đấu giữa các tông môn, ta sẽ chứng minh bản thân mình, chứng minh lựa chọn ban đầu của ta là đúng."
"Trong thịnh hội tu chân được vạn chúng chúc mục kia, ta sẽ giúp tông môn đoạt được vinh quang vô thượng, dương danh Đại Chu, tiến vào thượng cổ chiến trường, mà ngươi... Chỉ là quần chúng dưới đài."
...
Bên ngoài tẩm cung Yến Vương, Tô Tử Mặc đứng trên thềm đá, chắp hai tay sau lưng, đón gió mà đứng, tóc đen nhẹ nhàng bay bay.
Cơ yêu tinh nhẹ nhàng bước tới sau lưng Tô Tử Mặc, trong mắt tỏa ra ngọn lửa của sự bát quái hừng hực, hỏi: "Người kia là ai thế?"
Tô Tử Mặc làm như không nghe thấy.
"Cắt."
Cơ yêu tinh bĩu môi nói: "Ngươi không nói ta cũng có thể đoán được, là tình nhân cũ của ngươi chứ gì? "
Vẻ mặt Tô Tử Mặc hơi thay đổi, khẽ nghiêng người liếc mắt nhìn Cơ yêu tinh một chút.
" Hiện tại ta tò mò nhất chính là lúc trước vì sao nàng bỏ ngươi? "
Cơ yêu tinh thật sự không hiểu nổi, tay nhỏ chống cằm, cau mày nói: "Chí ít trong thế hệ trẻ tuổi, ngươi đã rất lợi hại rồi, ta không tin ở Bích Hà cung có người nào có thể vượt qua ngươi, tại sao nữ nhân này lại bỏ ngươi chứ? Lựa chọn như thế rõ ràng rất ngu mà? "
"Lúc đầu ta rất bình thường." Tô Tử Mặc trả lời một câu.
"Ta vậy mới không tin."
Cơ yêu tinh lắc đầu nói: "Nhất định là nàng không có mắt."
Ngừng một lúc Cơ yêu tinh cười đắc ý: "Nhưng càng như vậy lại càng thể hiện bản cô nương lợi hại, mắt sáng như đuốc, liếc mắt một cái đã chọn trúng ngươi, hì hì."
Tô Tử Mặc lại không cười, hỏi ngược lại: "Ngươi theo ta lâu như vậy, rốt cuộc là muốn làm gì "
"Có lẽ chính ngươi đều không có phát hiện, tính tình của ngươi hợp với tu Ma hơn."
Cơ yêu tinh dùng ánh mắt đầy thâm ý để nhìn Tô Tử Mặc, trầm giọng nói: "Ngươi ghét ác như cừu, sát phạt quyết đoán, ân oán rõ ràng, kỳ thật ngươi rất thích hợp tu hành trong Ma môn."
"Đây chính là mục đích của ngươi sao?"
Tô Tử Mặc lắc đầu, nói: "Ta không thích hợp với Ma môn."
"Sao ngươi lại khẳng định như thế? "
Tô Tử Mặc nhìn về phương xa, nhàn nhạt nói ra: "Con đường ta muốn đi khác với những người khác, cho dù là Ma môn cũng chưa hẳn có thể tha cho ta."
Trong thời khắc này, Cơ yêu tinh đột nhiên phát hiện nàng không hiểu Tô Tử Mặc.
"Ngươi, ngươi phải đi con đường gì?" Cơ yêu tinh theo bản năng hỏi lại.
Tô Tử Mặc không giải thích, nghĩ nghĩ, đổi chủ đề, hỏi: "Vừa rồi ngươi nhắc tới thượng cổ chiến trường kia, nơi đó là gì?"
"Đại Chu vương triều cứ cách mười năm sẽ cử hành một lần thi đấu giữa các tông môn, ngươi biết chứ?"
"Ừm."
Tô Tử Mặc gật gật đầu.
Từ hai năm trước, Cơ Dao Tuyết đã từng nói.
Đây là một trận thịnh hội ở Đại Chu vương triều, tất cả các tông môn lớn nhỏ trong vương triều sẽ tụ tập lại một chỗ, luận bàn với nhau, cảnh giới chỉ giới hạn từ Kim Đan kỳ trở xuống.
Cũng chính là Trúc Cơ tu sĩ thi đấu.
Đại Chu vương triều sẽ có bốn bảng danh sách là linh, phù, đan, khí, trên mỗi bảng danh sách chỉ có mười vị trí, cạnh tranh kịch liệt.
Nhưng chuyện này mang ý nghĩa rằng đây là một cơ hội dương danh tốt nhất!
Hơn nữa, đối với tu sĩ trong bốn bảng, Đại Chu vương triều sẽ có phần thưởng cực kỳ phong phú, nghe nói còn có ban thưởng quá mức thần bí.
Cơ yêu tinh tiếp tục nói ra: "Kỳ thật, ban thưởng thần bí này chính là tiến vào bên trong chiến trường thượng cổ tu hành trong thời gian một năm."
"Tu hành một năm" Tô Tử Mặc khẽ nhíu mày.
Cơ yêu tinh cười nói: "Ngươi cũng chớ xem thường một năm này, cho dù ngươi ở bên ngoài tu hành mười năm, trăm năm đều chưa hẳn đã bằng một năm tiến vào bên trong chiến trường thượng cổ tu hành."
"Bên trong đó có vô số bảo tàng, rất nhiều công pháp bí thuật thất truyền, đan phương, phù lục, thậm chí là thuật luyện khí, đều có thể tìm tới ở bên trong, cơ duyên gặp được ở trong đó, hiện tại ngươi không thể tưởng tượng ra."
Tô Tử Mặc nghe được mà huyết dịch cũng sôi trào, trong lòng rung động.
Cơ yêu tinh tiếp tục nói ra: "Có một số việc, có lẽ ngươi không biết rõ. Tổ sư của Chân Hỏa môn, năm đó ở trong thượng cổ chiến trường đạt được một bản bí thuật thất truyền hỏa diễm, từ đó thành lập ra Chân Hỏa môn, trở thành một trong năm đại tông môn ở Đại Chu vương triều."
"Tam đại bí thuật của Phiêu Miểu phong, cũng có một loại là lấy được từ bên trong chiến trường thượng cổ."
"Những lời này hoàn toàn không khoa trương chút nào, chỉ cần là thiên tài trên Thiên Hoang đại lục, đều muốn vào bên trong xông xáo một phen. Có thể còn sống trở về, đây mới thật sự là thiên kiêu, nếu như chết ở bên trong..."
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động, nghĩ tới Phiêu Miểu phong đã từng có cường giả khủng bố kia.
Người này nói Thái Hư Lôi Quyết chính là lấy được trong một thượng cổ di tích.
Trong lòng Tô Tử Mặc đột nhiên xuất hiện một nỗi nghi ngờ, hỏi: "Nếu thượng cổ chiến trường tốt như vậy, vì sao không điều động Kim Đan chân nhân, hoặc là Nguyên Anh Chân Quân đi vào, như vậy chẳng phải cơ hội đạt được bảo vật, truyền thừa sẽ càng lớn hơn sao?"
Cơ yêu tinh giải thích nói: "Kỳ thật từng thượng cổ chiến trường đều truyền từ thời đại thượng cổ, tự thành không gian. Chiến trường thượng cổ sơ cấp nhất chỉ có Trúc Cơ tu sĩ mới có thể truyền tống vào, hơn nữa còn cần rất nhiều Phản Hư đạo nhân liên thủ đánh vỡ tầng chắn không gian mới được."
"Lấy thực lực của Đại Chu vương triều, nhiều nhất cũng chỉ có thể truyền tống vào hơn mười vị Trúc Cơ tu sĩ, cho nên mới tổ chức tông môn thi đấu."
Tô Tử Mặc trầm ngâm nói: "Nói như vậy, thượng cổ chiến trường trung cấp, chỉ có tu sĩ Kim Đan mới có thể đi vào "
"Ừm."
Cơ yêu tinh gật đầu nói: "Nhưng ở Đại Chu vương triều, không có người nào có thực lực đưa tu sĩ Kim Đan vào thượng cổ chiến trường trung cấp. Ngươi suy nghĩ một chút, đánh vỡ vách ngăn không gian vào thượng cổ chiến trường sơ cấp đã cần vô số Phản Hư đạo nhân liên thủ, muốn đánh vỡ thông đạo để vào thượng cổ chiến trường trung cấp, sẽ cần tu sĩ có cảnh giới gì? "

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất