Chương 272: Tâm tư của thiên tử
"Mặc tiên sinh, kiểm tra lại một lần đi."
Nam tử mặc áo bào màu vàng giương càm lên, ánh mắt thoáng nhìn, ra hiệu cho Tô Tử Mặc kiểm tra lại tài liệu và Linh thạch ở trong túi đựng đồ một chút.
Tô Tử Mặc nhếch miệng, treo một tia nụ cười như có như không, giống như là thờ ơ nói: "Đạo hữu ra tay thực sự là quá xa xỉ, tu sĩ bình thường, không thể có được nhiều tài liệu và Linh thạch như vậy được."
Vẻ mặt của nam tử mặc áo bào màu vàng không thay đổi, cũng không giải thích, chỉ nói yêu cầu của mình ra một lần.
Suy nghĩ một chút, nam tử mặc áo bào màu vàng lại nói: "Thanh phi kiếm cực phẩm này sau khi luyện chế xong, trước hết cứ đặt ở chỗ của Mặc tiên sinh, đến thời điểm thích hợp sẽ có người tới lấy."
"Dùng kỳ hạn một năm đi, quá hạn sẽ không đợi."
Tô Tử Mặc thản nhiên nói.
Còn không đến một năm nữa chính là trận thi đấu giữa các tông môn, khi đó, khẳng định là hắn đã sớm rời khỏi Vương thành rồi.
Nam tử mặc áo bào màu vàng đứng dậy cáo từ, cùng nam tử nho nhã nhẹ nhàng lướt đi.
Rời khỏi Mặc Linh Luyện Khí Phường, đi ở bên trên đường phố chính, nam tử mặc áo bào màu vàng mới xoay người, có chút hưng phấn nhìn về phương hướng của Mặc Linh Luyện Khí Phường, hai con ngươi sáng lên rạng rỡ.
Nam tử mặc áo bào màu vàng chính là Thiên tử của Đại Chu hiện nay!
Nam tử nho nhã sau lưng, chính là Minh Trạch Chân Quân.
"Nếu không tận mắt nhìn thấy, thực sự là rất khó có thể tin tưởng, người có thể luyện chế ra Linh khí cực phẩm, đúng là một vị hậu sinh trẻ tuổi như vậy." Thiên tử của Đại Chu không che giấu thưởng thức trong mắt một chút nào, than thở một câu.
Minh Trạch Chân Quân gật đầu nói: "Hơn nữa tu vi của người này xác thực chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, cũng không tu luyện công pháp ẩn nấp cảnh giới gì cả. Ở trong ngôi nhà kia, cũng không có người ngoài."
Có rất nhiều điều khó hiểu ở trên người Mặc Linh, nhưng làm cho Thiên tử của Đại Chu tò mò nhất là, trận ám sát tối hôm qua kia.
Lấy tu vi cảnh giới của Mặc Linh, dường như là tình huống tuyệt vọng, làm sao lại có thể chống đỡ trong thời gian mười hơi thở được, còn giết ngược một vị Kim Đan Chân Nhân?
Lúc đầu, Thiên tử của Đại Chu có hai loại phỏng đoán.
Thứ nhất, Mặc Linh tu luyện một loại công pháp ẩn nấp cảnh giới nào đó, tu vi cảnh giới thực tế của hắn là Kim Đan Cảnh.
Thứ hai, ở bên trong Mặc Linh Luyện Khí Phường, có cao nhân đang ẩn giấu.
Hôm nay hai người đến đây, thứ nhất là muốn nhìn Mặc Linh một chút, một phương diện khác, cũng là muốn làm rõ điều này.
Nhưng sau khi rời khỏi Mặc Linh Luyện Khí Phường, trong lòng hai người lại càng thêm khó hiểu hơn.
Hai loại phỏng đoán kia, đều không phù hợp.
Bọn họ đến thăm đột ngột, hai người đã dùng thần thức tỉ mỉ điều tra một lần ở bên trong Mặc Linh Luyện Khí Phường, cũng không phát hiện ra một chút dấu vết của người thứ ba nào.
Nói cách khác, tất cả đã trở về nguyên điểm.
Hai Tu sĩ Trúc Cơ, một con chó đen Trúc Cơ Cảnh, làm sao ở phía dưới hai vị Kim Đan Chân Nhân toàn lực ám sát, chống đỡ nổi mười lần hô hấp?
"Thú vị, giống như một câu đố vậy."
Thiên tử của Đại Chu cười cười, lại hỏi: "Ngươi còn có phát hiện gì không?"
Minh Trạch Chân Quân suy nghĩ một chút rồi nói: "Con chó đen kia rất không đơn giản, mặc dù nó luôn nằm ở nơi xa, nhìn có vẻ như là mệt mỏi buồn ngủ, nhưng ta có thể cảm nhận được, nó vẫn luôn nhìn chăm chú tới bên này!"
"Nhìn ra là loại Linh Yêu nào không?"
"Không, có lẽ là hai loại chủng tộc Linh Yêu khác biệt kết hợp lại, sinh ra Linh Yêu biến dị."
Hai người vừa đi vừa nói, rất nhanh đã đi vào trong Vương cung.
Ở cửa Vương cung, một vị thị vệ mặc áo giáp màu đen đi nhanh lên phía trước, quỳ một chân trên mặt đất, trầm giọng nói: "Khởi bẩm Đại Vương, thuộc hạ đã điều tra qua thân phận lai lịch của Mặc Linh, thu hoạch quá mức bé nhỏ."
Thiên tử của Đại Chu hỏi: "A? Điều tra được cái gì rồi, ngươi nói cho ta nghe một chút đi."
Thị vệ kia đáp: "Hai năm trước, Mặc Linh giống như là đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài Vương thành, không có ai nhìn thấy hắn tới như thế nào."
"Không còn gì nữa?"
"Không có."
Thiên tử của Đại Chu âm thầm nhíu mày, chuyện này giống như là không điều tra vậy.
Đột nhiên!
Trong đầu của Thiên tử của Đại Chu hiện lên một tia linh quang, đột nhiên hỏi: "Hai năm trước, ngày Mặc Linh xuất hiện ở trong Vương thành, có phải là cùng ngày Long tộc đột kích hay không?"
"Đúng!"
Thị vệ kia gật đầu nói: "Mặc Linh xuất hiện không bao lâu, Thần Long cũng xuất hiện, sau đó lại có cường giả bí ẩn ra tay, đánh lui Thần Long."
Nghe đến đó, Minh Trạch Chân Quân cũng dần dần kịp phản ứng lại, trong mắt sáng lên, nói: "Đại Vương phỏng đoán là, Mặc Linh có quan hệ với vị cường giả bí ẩn kia?"
Ừ, Mặc Linh... Thậm chí có thể là đệ tử của vị cường giả bí ẩn kia!"
Thiên tử của Đại Chu trầm giọng nói: "Lấy thủ đoạn của vị cường giả bí ẩn kia, coi như đệ tử của hắn chỉ là Trúc Cơ Cảnh, ở phía dưới hai vị Kim Đan ám sát chống nổi mười lần hô hấp, cũng có nhiều khả năng."
Minh Trạch Chân Quân gật đầu nói: "Vị cường giả bí ẩn này xuất hiện đột ngột, cũng không phải là người bên trong Vương thành Đại Chu chúng ta. Nói như vậy, có thể là Mặc Linh có quan hệ với cường giả bí ẩn kia."
Thiên tử của Đại Chu cười nói: "Dạng người này, mới là thiên tài bên trong tu đạo, mạnh hơn nhiều so với loại chó mèo gì đó. Đúng rồi, lúc nào Tuyết Nhi trở về?"
"Đại Vương yên tâm, còn chưa đến một năm nữa sẽ là cuộc tranh tài giữa các tông môn, nhất định là Tam công chúa sẽ sớm trở về." Minh Trạch Chân Quân an ủi.
Thiên tử của Đại Chu khẽ nhíu mày, trầm giọng nói: "Bởi vì tên Tô Tử Mặc gì đó kia, Tuyết Nhi vẫn luôn giận ta, nhiều năm như vậy, cũng không về thăm nhà một lần, thực sự là..."
Minh Trạch Chân Quân giống như là nghĩ tới điều gì, hỏi: "Đại Vương, ngài đột nhiên nhắc tới Tam công chúa, không phải là muốn giới thiệu Mặc Linh cho Tam công chúa, để cho hai người kết làm đạo lữ đấy chứ?"
"Có ý định này."
Thiên tử của Đại Chu nói: "Chí ít thì ở trong mắt ta, vị Mặc Linh kia mới xứng với Tuyết Nhi, so với tên Tô Tử Mặc không biết điều mà Tuyết Nhi nói tới trước đó còn mạnh hơn nhiều. Ha ha, một đứa con trai của một tướng quân nước chư hầu, một phế vật không có linh căn, lại muốn leo lên Cơ gia của ta ?"
"Ừ, tuổi tác của hai người tương tự, tu vi tương đương, hơn nữa Mặc Linh lại còn là Luyện Khí Sư đứng đầu, cũng xứng." Minh Trạch Chân Quân gật gật đầu.
Thiên tử của Đại Chu cười lạnh nói: "Tâm tư của Tuyết Nhi đơn thuần, ánh mắt quá hạn chế, bị một vài tên lẻo mép lừa gạt. Chờ nàng trở lại, ta sẽ cho nàng gặp mặt Mặc Linh một lần, coi như là không thích hợp, cũng có thể để cho tầm mắt của nàng sáng sủa hơn, nhìn thử xem thiên tài chân là dạng gì!"
Minh Trạch Chân Quân nói: "Đại Vương không hề keo kiệt buông lời ca tụng, xem ra xác thực là ngài xem trọng người này a."
"Ừm."
Thiên tử của Đại Chu gật gật đầu, nói: "Vừa rồi lúc ta nói chuyện với hắn thì ngươi cũng đã nghe được rồi đó, ta vốn định thử dò xét lai lịch của hắn, không nghĩ tới hắn lại nhanh nhạy như thế, chẳng những ứng đối tự nhiên, giọt nước không lọt, trái lại còn muốn bóc trần thân phận của ta, ha ha."
Thiên tử của Đại Chu cười nói: "Ở cái tuổi của hắn, có thể có phần tâm tính và trí tuệ như thế, quả thực là không dễ."
"Đúng vậy a."
Minh Trạch Chân Quân cũng nói: "Tính tình của kẻ này trầm ổn, ngực có kinh lôi mà mặt như mặt hồ bình lặng, đúng là một nhân vật."
Thiên tử của Đại Chu nói: "Lại nói tới tên Tô Tử Mặc kia, dù sao cũng là người mà Tuyết Nhi chọn, nếu như hắn có thể có một nửa của Mặc Linh, không, có thể có một phần mười của Mặc Linh, ta để bọn họ kết làm đạo lữ cũng chưa chắc là không thể."
"Đúng rồi, thân phận của chúng ta, sẽ không bị hắn nhìn ra đấy chứ?" Thiên tử của Đại Chu giống như đùa cợt hỏi một câu.
"Sao có thể có chuyện đó được."
Minh Trạch Chân Quân lắc đầu cười nói: "Chỉ tiếp xúc một chút như thế, đã có thể nhìn ra thân phận của Đại Vương, vậy thì hắn không phải là thiên tài nữa, mà là yêu nghiệt..."