Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 281: Dương cung bạt kiếm

Chương 281: Dương cung bạt kiếm
"Chuyện gì xảy ra?"
Đại thống lĩnh Kền Kền của Xích Thứu vệ nhìn khắp bốn phía, mặt không biểu tình, thanh âm trầm thấp hỏi một câu.
Có tu sĩ Chân Hỏa luyện đan các vội vàng tiến lên, kể lại chuyện vừa rồi còn không quên đổ thêm dầu thêm lửa.
"A a a a..."
Kền Kền nhìn Tô Tử Mặc với vẻ nghiền ngẫm, ánh mắt tàn nhẫn, trên mặt thoáng nở nụ cười.
"Xong rồi, thanh sam tu sĩ này rơi vào trong tay Kền Kền, chắc chắn sẽ bị tra tấn đến chết."
"Ta nghĩ người này hiện tại nên tự tử luôn ở đây, còn có thể thoải mái dứt khoát hơn."
Không ít tu sĩ khe khẽ bàn luận.
Đại thống lĩnh của Bạch Diêu vệ- Bạch Vũ Hàn nghe người bên cạnh kẻ lại xong, không khỏi nhíu nhíu mày.
Toàn bộ chuyện này lộ ra một tia quỷ dị.
Vốn là ân oán giữa Chân Hỏa luyện đan các và Thanh Sương luyện đan các, hoặc có lẽ là, thu nhỏ phạm vi hơn nữa, là thù riêng giữa Hạ Hưng cùng Tô Tiểu Ngưng kia.
Mặc dù đầu tiên là sư tử của Bàng Minh Tung đả thương người, đánh đổ lò luyện đan, sau đí Hạ Hưng còn ỷ thế hiếp người, nhưng thế cục vẫn có khả năng nằm trong phạm vi khống chế.
Đến khi thanh sam tu sĩ này xuất hiện, tình hình mới hoàn toàn mất khống chế...
Hạ Hưng động thủ trước không sai, nhưng thanh sam tu sĩ này lại phản ứng quá mức kịch liệt, vậy mà liên tục giết sát hai người, không cho đối phương bất kỳ cơ hội giải thích nào!
Hơn nữa, cho dù chém giết Hạ Hưng xem như phản kháng hợp lý, vậy sau đó hắn còn trấn sát Xích Thứu vệ, như vậy lại không giải thích được.
Bạch Vũ Hàn theo bản năng nhìn về phía Tô Tử Mặc, lại nao nao.
Bị hai đại thủ vệ của Vương thành vây quanh, đối mặt với thống lĩnh của hai đại thủ vệ, bên trong đó còn có một người là Kền Kền vốn nổi tiếng cục kỳ hung tàn, vậy mà người này lại không hề sợ hãi một chút nào!
Từ trong mắt người này, thậm chí Bạch Vũ Hàn nhìn không thấy một chút bối rối nào.
Giết người ở Vương thành, hơn nữa còn giết là thủ vệ Vương thành, còn dám quyết đoán như thế, bây giờ đối mặt với vô số vây khốn như thế mà vẫn bình tĩnh thong dong, người này rốt cuộc dựa vào cái gì?
Kền Kền từ trên cao nhìn xuốngTô Tử Mặc, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn, âm trầm nói ra: "Rất tốt, rất tốt, trong khoảng thời gian này đúng lúc rất nhàm chán, đã có người đưa tới cửa để ta giải buống, hắc hắc."
"Ngươi không động được đến ta."
Tô Tử Mặc đột nhiên mở miệng, bình tĩnh nhìn Kền Kền.
Vừa dứt lời, trong đám người đều ồn ào xôn xao.
Người này có thân phận gì, còn dám ngang nhiên khiêu chiến Đại thống lĩnh của Xích Thứu vệ, đúng là ngại mạng mình lớn rồi!
Kền Kền sầm mặt lại.
Từ khi hắn ngồi lên vị trí Đại thống lĩnh của Xích Thứu vệ, đã rất nhiều năm rồi, không có người nào nói chuyện cùng hắn như thế!
"Tiểu tử, ta cho ngươi biết, hôm nay cho dù là Thiên Vương lão tử đến cũng không cứu được ngươi!"
Kền Kền lạnh giọng nói: "Ngươi yên tâm, ta có một trăm biện pháp, để ngươi sống không bằng chết! Đến cuối cùng, ngươi sẽ phải quỳ ở trước mặt ta đau khổ cầu khẩn, chỉ cầu được chết!"
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói khác truyền tới từ xa xa.
"Ngươi đúng là không động được hắn."
Đám người nhìn về phía người vừa lên tiếng, chỉ thấy một bóng người chạy đến nhanh như hớp, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã đi tới nơi đây.
Người tới mặc áo giáp màu xanh, thân hình khôi vĩ cao lớn, mặt đen râu quai nón, đúng là Đại thống lĩnh của Thanh Chuẩn vệ- Mộ Đông Thanh!
Sau khi hán tử râu quai nón nhìn thấy Tô Tử Mặc, đưa mắt liếc một cái, ra hiệu hắn yên tâm.
Tô Tử Mặc khẽ gật đầu, xem như bắt chuyện qua.
Hôm nay, Thanh Chuẩn vệ vốn đến phiên nghỉ ngơi, hán tử râu quai nón không nên xuất hiện ở nơi đây.
Mà bây giờ, hán tử râu quai nón có thể kịp thời đuổi tới, tất nhiên là có người thông báo.
Tô Tử Mặc quét mắt qua, phát hiện Niệm Kỳ chẳng biết đã đi đâu, trong lòng thoáng suy nghĩ, mơ hồ đoán được chân tướng.
"Nha đầu này cũng khá cơ linh."
Tô Tử Mặc thầm nghĩ trong lòng một tiếng.
Nhìn thấy hán tử râu quai nón hiện thân, nghe được câu này, mọi người vây xem đều chấn động, mơ hồ cảm giác được tình hình lại có biến hóa!
"Mộ Đông Thanh, hôm nay ngươi đến phiên nghỉ ngơi, chạy đến nơi này làm gì" ánh mắt Kền Kền đảo qua giữa hán tử râu quai nón và Tô Tử Mặc rồi đột nhiên hỏi.
Hán tử râu quai nón nhìn như tùy ý nói ra: "Không có gì, thấy bên này huyên náo rất lớn, nên đến nhìn một cái."
"Ha ha."
Kền Kền cười cười, nói: "Bên này không liên quan đến ngươi, có ta là đủ rồi, ngươi đi đi."
"Được."
Hán tử râu quai nón gật đồng ý,
Hắn hạ xuống mặt đất, kéo cánh tay Tô Tử Mặc, đằng không mà lên, muốn mang theo Tô Tử Mặc rời đi nơi đây!
"Ừ"
Kền Kền biến sắc, thân hình lấp lóe, trong nháy mắt đã đi tới trước người hán tử râu quai nón, chặn lại đường đi của hai người, sắc mặt âm trầm, chậm rãi hỏi: "Mộ Đông Thanh, ngươi có ý gì "
"Không có ý gì."
Hán tử râu quai nón ngăn tại ở trước người Tô Tử Mặc, mặt không đổi sắc.
Kền Kền chỉ tử thi trên mặt đất, cười lạnh nói: "Người này bất chấp vương pháp, ở trong Vương thành đại khai sát giới, hơn nữa còn chém giết hai tên Xích Thứu vệ của ta, ngươi lại cứ dẫn hắn đi như vậy? Mộ Đông Thanh, lá gan của ngươi thật quá lớn!"
Hán tử râu quai nón nhíu nhíu mày.
Tô Tử Mặc đột nhiên tiến lên nói nhỏ bên tai hắn vài câu, hán tử râu quai nón hai mắt tỏa sáng, trầm giọng nói: "Kền Kền, nếu là Hạ Hưng xuất thủ trước đây, hắn chết cũng là gieo gió gặt bão. Còn Xích Thứu vệ của ngươi cũng mờ ám, có ý thiên vị rõ ràng, thiếu trách nhiệm giám sát."
"Mộ Đông Thanh, hôm nay là ngày Thanh Chuẩn vệ nghỉ ngơi, chuyện nơi đây, còn chưa tới phiên ngươi nhúng tay xen vào!" Trong mắt Kền Kền toát ra tinh quang, thanh âm càng ngày càng lạnh lẽo.
Hán tử râu quai nón trầm giọng nói: "Hôm nay, ta chỉ là Mộ Đông Thanh, không phải Thanh Chuẩn vệ! Chuyện hôm nay, cũng sẽ không có người của Thanh Chuẩn vệ nào khác nhúng tay!"
"Hê hê hê!"
Kền Kền đột nhiên ngửa mặt cười lớn, tiếng cười âm trầm băng lãnh, khiến người nghe phải rùng mình.
Sau nửa ngày, tiếng cười im bặt mà dừng.
Kền Kền đập tay lên trên túi trữ vật, rút ra hai thanh ngân câu lóe ra hàn quang, hàn ý bức người, chậm rãi nói ra: "Hôm nay nếu ngươi muốn che chở hắn, chính là muốn gây khó dễ với Kền Kền ta, gây khó dễ với toàn bộ Xích Thứu vệ! Đến lúc đó, đừng trách ta không nể tình!"
Nghe được câu này, Xích Thứu vệ ở giữa không trung thi nhau rút Linh khí ra, mắt lộ ra hung quang, sắc mặt bất thiện nhìn chằm chằm hán tử râu quai nón.
Hán tử râu quai nón trầm mặc xuống.
Kền Kền muốn lấy toàn bộ lực lượng thủ vệ đến tạo áp lực!
Chỉ cần hắn dám có dị nghị, chính là sẽ đối địch cùng toàn bộ Xích Thứu vệ!
Khi mọi người ở đây đều nghĩ rằng hán tử râu quai nón muốn thỏa hiệp, hán tử râu quai nón lại nửa bước không lùi, bàn tay ở trên túi trữ vật nhẹ nhàng vỗ, một thanh thiết chùy to lớn đã rơi ở trong lòng bàn tay, tản ra khí tức trầm ổn dày nặng.
Đối chọi gay gắt!
"Vẫn là câu nói kia, hôm nay ngươi không động được hắn!"
Hán tử râu quai nón mắt sáng như đuốc, thiết chùy trong tay run lên, linh quang đại thịnh, khí tức phóng đại, bốn đạo Linh Văn sáng chói mắt, dẫn tới từng đợt kinh hô!
Bốn đạo Linh Văn, cực phẩm Linh khí!
Đám người xôn xao biến sắc.
Một mặt là kinh ngạc cực phẩm Linh khí trong tay hán tử râu quai nón.
Một mặt khác, đám người không ngờ hán tử râu quai nón lại vì thanh sam tu sĩ này mà muốn đối địch cùng toàn bộ Xích Thứu vệ là địch!
Thiết chùy trong tay hán tử râu quai nón lóe ra linh quang, đông đảo Xích Thứu vệ giữa không trung cũng thi nhau vận chuyển linh lực, trường thương trong tay lóe sáng linh quang, phi kiếm treo cao.
Trong nháy mắt, song phương đã giương cung bạt kiếm, bất cứ lúc nào cũng sẽ ra tay đánh nhau!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất