Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 298: Ngươi chính là Mặc tiên sinh

Chương 298: Ngươi chính là Mặc tiên sinh
Thân thể mềm mại của Cơ Dao Tuyết run rẩy, quay đầu nhìn lại.
Cách đó không xa, một tu sĩ có bộ dáng thư sinh thanh tú đang bước đến, tay áo dài thanh sam phiêu động, đôi mắt trong sáng, khóe miệng mang theo nụ cười thản nhiên.
Cơ Dao Tuyết ngơ ngẩn, trong nháy mắt, có chút hoảng hốt, thật lâu sau vẫn không nói gì.
Chẳng biết tại sao, Cơ Dao Tuyết cảm thấy hốc mũi chua xót, hai mắt dần dần đỏ lên.
Bóng hình này từng hiển hiện trong trong đầu của nàng vô số lần.
Bây giờ nhìn thấy, nàng lại cảm thấy có chút không chân thực.
Bên tai của nàng dường như không có âm thanh khác, vẫn không ngừng vang vọng câu nói kia: "Cơ cô nương, từ khi chia tay đến giờ không có chuyện gì chứ?"
" Được đấy, hóa ra ngươi và Mặc tiên sinh đã sớm quen biết, ngươi giấu diếm ta đây thật khổ nhỉ!" Bạch Vũ Hàn nghiêng người đến bên tai Cơ Dao Tuyết, nhỏ giọng nói ra.
Nghe được câu này, Cơ Dao Tuyết dần dần lấy lại tinh thần, nam tử áo xanh cũng đã đi tới gần.
"Bạch Vũ Hàn gặp qua Mặc tiên sinh."
Bạch Vũ Hàn vội vàng đứng lên, chắp tay ôm quyền.
Nam tử áo xanh chỉ nhẹ gật đầu, ánh mắt chuyển động, lại rơi vào bên trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Cơ Dao Tuyết, trong mắt lộ ra mỉm cười.
Bạch Vũ Hàn nhìn Cơ Dao Tuyết, lại nhìn sang nam tử áo xanh.
Nàng có chút không hiểu.
Nếu hai người quen biết, làm sao không nói câu nào thế?
Nếu không phải quen biết, vừa rồi Mặc tiên sinh nói câu kia lại có ý gì
"Ngươi chính là Mặc tiên sinh "
Một lát sau, Cơ Dao Tuyết rốt cục mở miệng.
"Đúng thế." Nam tử áo xanh gật gật đầu.
"Vậy ta nên gọi ngươi là Tô công tử, hay gọi là Mặc tiên sinh, hoặc là... Tử Mặc "
"Tùy ngươi thôi."
Vừa dứt lời, giống như tâm hữu linh tê, hai người nhìn nhau cười một tiếng, giống như lúc trước.
"Ngồi đi."
Tô Tử Mặc chỉ vào ghế đá bên cạnh, ra hiệu Cơ Dao Tuyết đi qua ngồi xuống.
Bạch Vũ Hàn ngây người tại chỗ, trong lúc nhất thời còn không kịp tỉnh táo lại.
"Cái gì Tô công tử, cái gì Tử Mặc "
Bạch Vũ Hàn quay đầu, vội vàng trở lại bên người Cơ Dao Tuyết, vẻt mặt mê mang mà hỏi: "Dao Tuyết, ngươi mới vừa nói Tô công tử cùng Tử Mặc là có ý gì, vị này là Mặc Linh, Mặc tiên sinh!"
Cơ Dao Tuyết chỉ cười không nói, quay đầu nhìn về phía Tô Tử Mặc.
Tô Tử Mặc nhìn Bạch Vũ Hàn một chút, thản nhiên nói ra: "Làm quen lại một chút đi, tại hạ là Tô Tử Mặc."
" Tô Tử Mặc nào? "
Bạch Vũ Hàn ngơ ngác, hỏi lại theo bản năng.
"Yến quốc, Tô Tử Mặc."
"A!"
Bạch Vũ Hàn kinh hô lên một tiếng, khuôn mặt khó có thể tin, thất thanh nói: "Ngươi là Tô Tử Mặc- 'Phế nhân' không thể tu hành, không có linh căn kia?"
Nghe được hai chữ 'Phế nhân', Cơ Dao Tuyết nhíu nhíu mày, hơi liếc mắt, nói khẽ: "Bạch tỷ tỷ!"
Niệm Kỳ lộ vẻ không vui, nhịn không được nói ra: "Bạch Thống lĩnh, tại sao ngươi lại nói chuyện như vậy, công tử nhà ta mà là phế nhân, trong thiên hạ này còn có ai không phải phế nhân "
"Chuyện này, chuyện này sao có thể "
Trong lúc nhất thời, Bạch Vũ Hàn khó tin tưởng được chuyện này, ánh mắt đảo quanh Tô Tử Mặc, Cơ Dao Tuyết, Niệm Kỳ, Tô Tiểu Ngưng, lại phát hiện không có người nào nói đùa cả.
Ở trong ấn tượng của Bạch Vũ Hàn, Tô Tử Mặc ở Yến quốc kia cùng Mặc tiên sinh trước mắt, hoàn toàn chính là người tồn tại ở hai thế giới!
Một người ở trên trời, là đệ nhất Luyện Khí Sư của Đại Chu, thanh danh hiển hách, gần như tất cả Kim Đan chân nhân đều muốn kết giao.
Một người ở dưới đất, đến từ một nước chư hầu nho nhỏ, ở vùng đất xa xôi, không có linh căn, không thể tu hành, phàm nhân bình thường nhất trong thế tục hồng trần.
Hai người làm sao lại có thể là một người?
Tô Tử Mặc cười cười, lạnh nhạt nói: "Đúng vậy, trên thế gian này, hết lần này tới lần khác lị có rất nhiều chuyện khó tin."
Cơ Dao Tuyết đổi chủ đề, tò mò hỏi: "Ngươi vì sao lại gọi là Mặc Linh "
Tô Tử Mặc chỉ bảng hiệu trên cửa, nói: "Mặc Linh chỉ là tên của luyện khí phường, người bên ngoài theo bản năng cho rằng ta gọi Mặc Linh, ta lười giải thích nên cứ như vậy truyền ra."
"Thật không ngờ, mấy năm không gặp, biến hóa của ngươi lớn như vậy, đã trở thành Mặc tiên sinh nổi danh Vương thành, muốn gặp mặt cũng khó khăn." Cơ Dao Tuyết trêu ghẹo.
Tô Tử Mặc cũng cười nói ra: "Danh hào của Tam công chúa Đại Chu vương triều đều đã báo lên, ta nào dám không gặp."
"Phốc!"
Cơ Dao Tuyết che miệng cười khẽ, trợn nhìn Bạch Vũ Hàn một chút, nói: "Đều là Bạch tỷ tỷ loạn kêu."
Ở trong mắt Bạch Vũ Hàn, từ khi gặp được Tô Tử Mặc, dường như Cơ Dao Tuyết đã biến thành người khác, âu sầu giữa lông mày đã biến mất, đôi mắt đẹp như nước, nói cười thản nhiên, xinh đẹp không gì sánh được.
Cơ Dao Tuyết nghĩ nghĩ, lại nói: "Đúng rồi, Phụ hoàng đánh giá về ngươi cũng rất cao đây."
"Là đối với Mặc Linh đi." Tô Tử Mặc bình thản nói.
"Dù sao cũng đều như nhau, các ngươi là một người nha." Cơ Dao Tuyết nói.
Tô Tử Mặc cười cười, không nói chuyện.
Trong lòng của hắn hiểu rất rõ ràng, nếu Đại Chu Thiên Tử phát hiện hắn chính là Mặc Linh, cuối cũng sẽ có thái độ gì đối với hắn, thật đúng là khó mà nói.
Thiên Tâm khó dò.
Nếu Chu thiên tử nổi giận, muốn giết chết hắn cũng có thể có đủ lý do!
"Đại Vương định chế cực phẩm Linh khí, là đưa cho ngươi à?" Tô Tử Mặc hỏi.
"Ừm."
Cơ Dao Tuyết gật gật đầu, xòe bàn tay ra, cười nói ra: "Giao ra, cho ta nhìn thử xem phi kiếm mà Mặc tiên sinh định chế ra thế nào, có thể vào mắt của ta hay không ?"
Tô Tử Mặc mỉm cười, từ trong túi trữ vật lấy ra một thanh phi kiếm.
Kiếm dài ba thước, thân kiếm rộng hai thước, trên thân kiếm khắc hoa văn thần bí, có thể xưng là quỷ phủ thần công, lộng lẫy xa hoa!
Tô Tử Mặc rót linh lực vào.
Xoạt!
Trên thân kiếm sáng lên bốn đạo Linh Văn, sáng ngời chói mắt!
Bốn văn cực phẩm!
Nhìn thanh phi kiếm này, trong mắt Bạch Vũ Hàn lóe lên một tia hâm mộ.
Mặc dù nàng là Đại thống lĩnh của Bạch Diêu vệ, nhưng vẫn không có một kiện cực phẩm Linh khí.
Cơ Dao Tuyết đưa tay tiếp nhận phi kiếm, ngón tay lướt trên thân kiếm, cảm thụ được hàn khí từ thân kiếm, nhưng trong lòng lại chảy xuôi một dòng nước ấm.
"Ông!"
Đầu ngón tay của Cơ Dao Tuyết lướt qua mũi kiếm, nhẹ nhàng bắn ra, thân kiếm run rẩy, phát ra tiếng kiếm reo thanh thúy!
Chỉ nghe tiếng kiếm này đã có thể đánh giá ra, thanh phi kiếm này là loại thượng thừa trong Cực phẩm Linh khí, đã đến gần trạng thái Linh khí hoàn mỹ!
Tô Tử Mặc lại lấy từ trong túi trữ vật ra một kiện trường sam màu vàng nhạt, đưa tới trước mặt Cơ Dao Tuyết, nói: "Trường sam này cũng tặng cho ngươi."
Cơ Dao Tuyết nhận lấy.
Trường sam màu vàng nhạt này rất mỏng rất nhẹ, sờ lên còn mang theo một chút hơi lạnh.
Trong lòng Cơ Dao Tuyết hơi động, rót linh lực vào trường sam.
Xoạt!
Trên trường sam lập tức hiện ra bốn đạo linh quang, chiếu sáng rạng rỡ!
"A!"
Gần như là đồng thời, Cơ Dao Tuyết cùng Bạch Vũ Hàn đều kinh hô lên.
Lại là một kiện cực phẩm Linh khí!
Hơn nữa còn là Linh khí cực phẩm phòng ngự khó gặp!
Nhìn số đo của trường sam, gần như đây chính là làm riêng vì Cơ Dao Tuyết.
Lúc này, trong lòng Bạch Vũ Hàn đã không còn hâm mộ nữa, mà là đố kỵ!
Thế này cũng quá xa xỉ!
Nào có người nào vừa ra tay đã tặng cực phẩm Linh khí chứ?
Cơ Dao Tuyết cúi thấp đầu, giả bộ đánh giá trường sam trong tay, gương mặt ửng đỏ, tâm loạn như ma.
Chú ý tới thần sắc Cơ Dao Tuyết, Tô Tử Mặc khẽ cau mày.
Hắn đưa ra trường sam này, hoàn toàn là bởi vì hắn coi Cơ Dao Tuyết là tri kỷ hảo hữu, huống chi, Cơ Dao Tuyết có ân đối với hắn, đối với Tô gia.
Tô Tử Mặc không muốn làm Cơ Dao Tuyết hiểu lầm.
Tô Tử Mặc trầm ngâm một chút, nhìn như tùy ý nói: "Lúc trước vừa vặn mua được một chút ngàn năm Thiên Tằm Ti, liền luyện chế ra ba kiện trường sam. Trừ ngươi ra, tiểu Ngưng cùng Niệm Kỳ cũng đều có."
Nghe được câu này, trước mắt Cơ Dao Tuyết lập tức ảm đạm.
Nhưng rất nhanh, Cơ Dao Tuyết đã khôi phục như lúc ban đầu, khi ngẩng đầu đã lộ ra vẻ mặt tươi cười, nói: "Vậy thì cám ơn rồi."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất