Chương 299: Hồng Môn Yến
Tiểu Ngưng nháy mắt mấy cái, nhìn ra bầu không khí giữa hai người có chút không đúng, lập tức kéo bàn tay Cơ Dao Tuyết, cười nói: "Dao Tuyết tỷ tỷ, sao đến giờ tỷ mới trở về, ta nhớ tỷ lắm." Cơ Dao Tuyết xoa xoa trán tiểu Ngưng, ôn nhu hỏi: "Ở Thanh Sương luyện đan các thế nào, có người bắt nạt muội hay không? "
Tô Tiểu Ngưng nao nao, ánh mắt tránh né, cười nói: "Không có đâu, sư huynh sư tỷ đều chiếu cố ta."
"Ừ"
Cơ Dao Tuyết khẽ ồ một tiếng.
Mặc dù tiểu Ngưng giấu rất tốt, nhưng nàng vẫn phát hiện ra một chút mánh khóe.
Cơ Dao Tuyết quay đầu nhìn về phía Tô Tử Mặc, nhíu mày hỏi: "Tử Mặc, đã xảy ra chuyện gì "
"Không có việc gì, Dao Tuyết tỷ tỷ, tỷ đừng hỏi." Tô Tiểu Ngưng vội vàng nói.
Cơ Dao Tuyết cười nhạt một tiếng, nói: "Cho dù muội và ca của muội không nói, nếu ta muốn biết chuyện ở trong Đại Chu vương triều này, ai có thể che giấu được?"
"Cũng không có gì, Thanh Sương luyện đan các có một người tên là Dương Ngọc, người này có hiềm khích với ngươi hả?" Tô Tử Mặc mở miệng, cũng không nhiều lời.
Lúc trước ở Thanh Sương luyện đan các, Tô Tử Mặc đã nói với Dương Ngọc rằng sẽ có người trừng trị nàng.
"Là nàng "
Trong mắt Cơ Dao Tuyết lóe lên vẻ hàn quang, khí thế trên người đột nhiên biến đổi.
" Dương Ngọc kia, ta đã sớm đã cảnh cáo nàng, không cần đến trêu chọc ta!"
Thẳng đến lúc này, mọi người mới có thể thấy trên người Cơ Dao Tuyết có được uy nghiêm đặc biệt và sát phạt của Hoàng tộc.
Trong cơ thể của nàng, dù sao cũng chảy xuôi huyết mạch Thiên Tử, dưới cơn nóng giận, có thể khiến thây nằm trăm vạn!
Nhưng đúng lúc này, trong hư không cách đó không xa một khoảng màu đỏ đang bay tới, tốc độ cực nhanh, nhìn phương hướng chính là đang bay tới Mặc Linh luyện khí phường.
Bạch Vũ Hàn cau mày nói: "Là Xích Thứu vệ, lúc này chạy đến bên này làm gì "
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động, mơ hồ đoán được cái gì.
Cũng không lâu sau, mười mấy tên Xích Thứu vệ hạ xuống bên ngoài Mặc Linh luyện khí phường, người cầm đầu để đầu trọc không có lông mày, chính là Đại thống lĩnh Kền Kền của Xích Thứu vệ.
Kền Kền cưỡi trên người một con kền kền đỏ, mặt không biểu tình, ôm quyền nói: "Đại Vương có lệnh, để Tam công chúa hồi cung. Ngoài ra, Đại Vương đang thiết yến ở Thính Vũ hiên, mời Mặc tiên sinh tới dự tiệc!" Cơ Dao Tuyết nhíu nhíu mày.
Từ trong ánh mắt của Kền Kền, nàng nhìn ra một vài vấn đề.
"Kền Kền thống lĩnh, Phụ hoàng thiết yến mời Mặc tiên sinh, có nói là bởi vì chuyện gì sao?" Cơ Dao Tuyết nhìn chằm chằm vào Kền Kền, cất giọng hỏi.
Kền Kền khẽ khom người, né tránh ánh mắt của Cơ Dao Tuyết, nói: "Thuộc hạ không biết."
Trong lòng Cơ Dao Tuyết có cảm giác nặng nề.
Nàng lớn lên trong vương cung từ nhỏ, biết rõ tất cả mọi thứ trong vương cung, ở trên người Kền Kền, nàng cảm nhận được một tia sát ý như có như không!
Loại sát ý này, khẳng định không phải nhằm vào nàng.
Rốt cuộc là đối với người nào, không cần nói cũng biết!
"Ngươi đừng đi."
Cơ Dao Tuyết quay người, vẻ mặt nghiêm túc, lắc đầu nhìn Tô Tử Mặc.
Tô Tử Mặc cười nhạt một tiếng.
Kỳ thật, hắn đã sớm nghĩ tới sẽ có một ngày này.
Hơn một tháng trước, khi hắn cùng Tô Tiểu Ngưng nhận nhau ở trong Vương thành, hắn đã nghĩ đến, lấy tâm tư của Chu thiên tử, sớm muộn gì cũng sẽ tra ra thân phận chân thật của hắn.
Huống chi, trong thi đấu giữa các tông môn, thân phận của hắn căn bản sẽ không gạt được.
Tô Tử Mặc cũng chưa từng nghĩ sẽ giấu giếm.
Bây giờ, Thiên Tử thiết yến, Xích Thứu vệ hiện thân, trên cơ bản đã có thể xác định, thân phận của hắn đã bại lộ.
Lần này rõ ràng là một trận Hồng Môn Yến.
Nhưng Tô Tử Mặc lại không thể không đi.
Nơi này là Đại Chu Vương thành, hắn không có lựa chọn nào khác.
"Ta đi cùng ngươi."
Cơ Dao Tuyết cũng ý thức được, dù lúc này Tô Tử Mặc cự tuyệt, Xích Thứu vệ cũng sẽ cưỡng ép mang hắn đi.
Đến lúc đó, khả năng tình huống sẽ càng hỏng bét.
"Các ngươi ở lại đây, chờ ta trở lại, không cần lo lắng."
Tô Tử Mặc quay người, dặn dò Niệm Kỳ cùng tiểu Ngưng một chút, lại liếc mắt nhìn Dạ Linh nằm sấp trong góc.
"Đi thôi."
Tô Tử Mặc, Cơ Dao Tuyết, Bạch Vũ Hàn mỗi người ngồi lên một con kền kền đỏ, dưới sự hướng dẫn của Kền Kền, phi nhanh về phía Vương cung
Một lúc sau, mọi người đã đi tới trong vương cung.
Trong vương cung cấm bay, đám người từ bên trên kền kền đỏ nhảy xuống.
Kền Kền khom người nói: "Tam công chúa, mời ngài hồi cung, thuộc hạ dẫn theo Mặc tiên sinh đi dự tiệc."
"Ta cũng đi cùng." Mặc dù ngữ khí của Cơ Dao Tuyết bình thản, nhưng lại không thể nghi ngờ.
Kền Kền cau mày, trầm giọng nói: "Tam công chúa, xin đừng để thuộc hạ khó xử, ta cũng phụng mệnh hành sự."
"A "
Cơ Dao Tuyết nhàn nhạt mà hỏi: "Ta làm ngươi khó xử, ngươi có ý kiến "
Kền Kền run lên, vội vàng nói: "Thuộc hạ không dám."
Cơ Dao Tuyết quay đầu, ánh mắt sắc bén, khí thế bức người, chất vấn: "Mệnh lệnh của ngươi là mang Mặc tiên sinh tới, ta đi theo, có xung đột gì với nhiệm vụ của ngươi sao? "
"Chuyện này..." Kền Kền không phản bác được.
Ở trong vương cung Đại Chu, Cơ Dao Tuyết giống như biến thành người khác vậy, hiển lộ ra bá khí cùng uy nghiêm của Hoàng tộc, phong mang tất lộ!
Cơ Dao Tuyết lại hỏi: "Ta mới vừa từ Thanh Sương môn trở về, thật lâu rồi không ăn cơm cùng với Phụ hoàng, hôm nay Phụ hoàng thiết yến, ta muốn đi cùng tới ăn cơm với Phụ hoàng, ngươi muốn ngăn cản? "
"Thuộc hạ không dám."
Cơ Dao Tuyết liên tục hỏi ba câu, trong nháy mắt khiến Kền Kền chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
Cơ Dao Tuyết khoát tay nói: "Dẫn đường đi."
"Vâng."
Kền Kền do dự một chút, ánh mắt âm trầm, liếc Tô Tử Mặc một chút, mới không cam lòng cúi đầu đồng ý.
Đám người bước về phía Thính Vũ Hiên.
Cũng không lâu sau, mọi người đi tới cửa Thính Vũ Hiên.
Chỉ thấy trên đường nhỏ, cấm quân thần sắc lạnh như băng trấn thủ hai bên, trong tay cầm trường đao búa bén, toàn thân tản ra mùi máu tanh nhàn nhạt!
Đây mới thực là cấm quân đã trải qua chiến trường sát phạt, máu tươi tẩy lễ!
Tu vi của những cấm quân này toàn bộ đều là Trúc Cơ viên mãn, còn cao hơn Tô Tử Mặc.
Về phần đả thông mấy kinh mạch, Khuy Linh thuật còn không nhìn ra.
Đám Xích Thứu vệ ở lại bên ngoài, Tô Tử Mặc, Cơ Dao Tuyết, Kền Kền, Bạch Vũ Hàn bốn người xuyên qua cấm quân, bước vào bên trong Thính Vũ Hiên.
Vừa mới bước vào nơi này, Tô Tử Mặc đã cảm nhận được một cỗ sát khí!
Chung quanh Thính Vũ Hiên còn đứng một vòng tu sĩ, toàn bộ đều là Kim Đan cảnh, mặt không thay đổi nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mặc, ánh mắt lạnh lẽo.
Ở bên trong Thính Vũ Hiên, ở chính giữa để một cái bàn, phía trên đặt một bàn bàn thức ăn tinh xảo, còn tản ra hơi nóng.
Trên chỗ ngồi đối diện cửa vào, là một nam tử trung niên mặc áo bào màu vàng, cao quý không tả nổi, trán rộng, ánh mắt thâm thúy, thần sắc như nước, nhìn không ra hỉ nộ.
Đại Chu Thiên Tử!
Ánh mắt Chu thiên tử dừng lại trên mặt của Tô Tử Mặc, thật lâu bất động, giống như là đang xem kỹ, muốn nhìn rõ ràng, thanh sam thư sinh trước mắt đến tột cùng là ai.
Ánh mắt Chu thiên tử như đao, hơn nữa hắn ngồi trên Vương vị đã lâu, trong ánh mắt tự nhiên mang theo cảm giác từ trên cao nhìn xuống, cho dù là người tu chân cũng không dám đối mặt.
Nhưng Tô Tử Mặc vẫn thản nhiên, nhìn thẳng vào cùng Chu thiên tử, không có ý tránh né!
Trước đây, có lẽ Tô Tử Mặc còn hơi chột dạ.
Nhưng ba năm này, Tô Tử Mặc dùng danh nghĩa Mặc Linh tạo danh trong vương thành Đại Chu, súc thành đại thế.
Thêm nữa Tô Tử Mặc vốn chính là người bên trong có phong mang, uy nghiêm của Chu thiên tử cũng không ép được hắn!