Chương 132: Hai Bất Hủ Thánh Chủ
1662 chữ
Tám đại thánh địa cùng mười hai Thánh tộc trong Linh Ương giới, trừ Linh tộc đã bị Tần
Giác tiêu diệt ra thì Bất Hủ thánh địa hẳn là được thành lập trong thời gian ngắn nhất, cũng
mạnh nhất.
Linh Ương giới tổng cộng có tám vị cường giả Đại Thánh, chưởng quản tám thánh địa, tọa
trấn bát phương.
Mà thành chủ của Bất Hủ thánh địa thì được công nhận là người mạnh nhất!
Vị Bất Hủ thánh chủ này lúc trước chỉ dùng chưa đến một trăm năm liền tấn thăng lên Đại
Thánh, đưa tới dị tượng làm cả Linh Ương giới chấn động, đồng thời lúc vừa mới đột phá, liền
khởi xướng khiêu chiến với Vô Song thánh chủ.
Ngay lúc đó Vô Song thánh chủ cũng giống như Bất Hủ thánh chủ hiện tại, là người được
công nhận là mạnh nhất ở Linh Ương giới.
Hai người trải qua đại chiến ba ngày ba đêm, không biết phá hủy bao nhiêu núi non sông
ngòi, dẫn đến không gian vỡ vụn, thiên băng địa liệt, ngay cả Thánh Vương cũng không thể
tới gần, chỉ có thể quan sát từ xa.
Cuối cùng Bất Hủ thánh chủ gian nan chiến thắng, trở thành tân nhiệm người mạnh nhất ở
Linh Ương giới.
Về sau vị Bất Hủ thánh chủ này liền sáng lập Bất Hủ Thần Vực, triệu tập cường giả thiên hạ.
Bởi vì thực lực cường đại cùng với thuật luyện đan luyện khí vô song, dẫn đến có vô số võ giả
cao giai gia nhập, Bất Hủ Thần Vực cũng nhanh chóng được liệt vào danh sách những thế lực
mạnh nhất, trở thành đại thánh địa thứ tám.
Nháy mắt mấy ngàn năm đi qua, bây giờ Bất Hủ thánh chủ rốt cuộc mạnh đến mức nào
không ai biết, thậm chí có rất ít người có thể nhìn thấy chân thân của hắn.
Chỉ là thỉnh thoảng sẽ phát minh một ít vật ly kỳ
cổ quái, công bố thiên hạ, trở thành chủ đề lôi cuốn.
Thời gian còn lại, mặc kệ tham gia hoạt động gì, cơ bản đều dịch dung.
Nhưng mà cho dù là dịch dung, cũng không khác những thành chủ thánh địa khác chút nào,
bởi vậy có người suy đoán, Bất Hủ thánh chủ rất có thể đã đột phá Đại Thánh, siêu thoát
Linh Ương giới.
Nhưng mà đây chỉ là suy đoán mà thôi, dù sao cũng không ai biết trên Đại Thánh rốt cuộc là
cảnh giới gì.
Không giống với Linh tộc, trong phạm vi lãnh thổ của Bất Hủ thánh địa có rất nhiều thế lực
phụ thuộc, giống như có thị vệ vây quanh vậy.
Nói cách khác, muốn tiến công Bất Hủ thánh địa, đầu tiên nhất định phải vượt qua ‘Phòng
ngự’ thứ nhất này mới được.
Cũng không thể xem thường những thế lực phụ thuộc này, dường như giữa mỗi thế lực đều
có truyền tống trận, lúc nào cũng cóthể chi viện cho nhau.
Với lại tọa trấn vô số là cường giả Chí tôn, Truyền kỳ, thậm chí là cường giả Thánh cảnh cũng
có mấy vị.
Có thể ôm vào bắp đùi Bất Hủ thánh địa cái này, ai sẽ cự tuyệt đâu?
Giờ phút này, Tần Giác cùng Tô Ngạn đang đứng ở bên ngoài một toà thành tên là Thông
Thiên thành, hiếu kì đánh giá tòa thành trì này.
Không thể không nói, đúng như kỳ danh, chỉ riêng tường thành đã cao mấy trượng, xuyên
thẳng chân trời, dường như không nhìn thấy điểm cuối.
Tần Giác rất nghi hoặc, đóng tường thành cao như vậy làm được cái gì? Còn không phải một
quyền liền sập.
Nếu để cho ngoại nhân biết ý nghĩ này của Tần Giác, sợ rằng sẽ tức giận thổ huyết.
Phải biết, Thông Thiên thành này thế nhưng là dùng vật liệu đá đặc thù kiến tạo, trên mỗi
tảng đá đều khắc phù văn, sau khi thông qua linh lực thôi động, có thể cấp tốc hình thành
một trận pháp phòng ngự, không thể phá vỡ, ngay cả cường giả Truyền Kỳ Cảnh cũng thúc
thủ vô sách, bởi vậy Thông Thiên thành lại có thanh danh tốt đẹp, làm sao có thể tùy tiện
một quyền liền đổ sụp?
Ngươi cho rằng ai ai cũng biến thái giống ngươi vậy à!
“Uy, các ngươi nghe nói không, Thánh tử của Bất Hủ thánh địa thời gian trước đây khi xuất
quan, đã thành công tiến giai Thánh Cảnh!”
Lúc này, mấy tên võ giả đi lướt qua bên cạnh hai người Tần Giác, thấp giọng thảo luận.
“Nghe đồn hắn chỉ mới hơn năm mươi tuổi, quả thực quá mạnh.”
“A, hắn chính là con trai của thánh chủ đại nhân, thiên phú tuyệt đỉnh, nói không chừng qua
mấy chục năm nữa, Linh Ương giới chúng ta sẽ sinh ra vị cường giả Đại thánh thứ chín!”
“Chậc chậc, một Bất Hủ thánh địa lại xuất hiện hai vị cường giả Đại Thánh, Linh Ương giới
còn có thế lực nào có thể chống lại được chứ?”
“Thôi đi, hình như hiện tại cũng không có thế lực nào có thể chống lại Bất Hủ thánh địa á.”
“. . .”
Một Thánh Cảnh hơn năm mươi tuổi?
Tô Ngạn không thể tưởng tượng nổi, nàng đau khổ tu luyện mấy chục năm, bất quá cũng chỉ
mới vừa vặn tấn thăng lên Chí Tôn cảnh mà thôi, còn người ta thì đã bước vào Thánh Cảnh,
đùa cái gì vậy?
Nhưng nghĩ lại, bên cạnh mình thế nhưng có tồn tại càng đáng sợ hơn, thế là cũng chẳng
kinh ngạc nữa.
Lần ngao du ở Trung Châu thánh địa này, cuối cùng để cho Tô Ngạn hiểu rõ cái gì gọi là
thiên tài chân chính.
So ra thì, cái danh xưng Thánh nữ Phong Lôi tông này của nàng, quả thực không đáng nhắc
tới, Truyền Kỳ Cảnh mà nàng đang theo đuổi, đặt ở Trung Châu thánh địa, cũng bình thường
mà thôi.
Bất quá cái này ngược lại kích thích ý chí chiến đấu của Tô Ngạn, mình có lẽ không có thiên
phú kinh thế hãi tục, cũng không có huyết mạch Đại Thánh.
Nhưng con đường võ đạo, vốn là như đi ngược dòng, không tiến tất lùi, ai có thể cam đoan
nàng về sau sẽ không trở thành cường giả đỉnh phong chứ?
“Tiền bối, chúng ta tiếp theo nên làm gì đây?”
Chần chờ một lát, Tô Ngạn nhịn không được hỏi, bọn hắn đã đứng ở chỗ này hồi lâu rồi
nhưng Tần Giác vẫn không có ý tứ mở miệng nói chuyện.
Trên thực tế Tần Giác đang dùng linh thức xuyên thấu tầng tầng trận pháp, cấm chế, thăm
dò Bất Hủ thánh địa ở xa xa.
Trong tầm mắt của hắn, Bất Hủ thánh địa ẩn giấu đi rất nhiều không gian bên trong, chi chít
khắp nơi, lớn nhỏ cộng lại không thua gì Nam Cảnh.
Đây cũng là đặc quyền của cường giả Thánh Cảnh, có thể mở ra một không gian, tỷ như Vô
Cực bí cảnh trước đó.
“Xuỵt.”
Tần Giác làm động tác im lặng, linh thức mạnh mẽ khuếch tán ra.
Hắn đến Bất Hủ thánh địa mục đích cũng không phải vì ngắm phong cảnh, mà là xác định vị
Bất Hủ thánh chủ kia rốt cuộc có phải giống như hắn là đến từ Địa Cầu hay không.
Rốt cục, Tần Giác tìm thấy thân ảnh của Bất Hủ thánh chủ ở trong một mảnh rừng trúc u
tĩnh.
Cũng không phải Tần Giác có quen biết với Bất Hủ thánh chủ, mà là khí tức của thân ảnh
này là cường đại nhất, trừ Bất Hủ thánh chủ ra thì còn có thể là ai?
“Hửm?”
Cùng lúc đó, Bất Hủ thánh chủ cũng đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía Tần Giác.
“Thế mà bị phát hiện.”
Tần Giác có chút kinh ngạc.
Nhưng mà Bất Hủ thánh chủ mặc dù phát hiện ra linh thức của hắn, nhưng lại không biết vị
trí cụ thể của hắn.
“Ai?”
Đây là một nam tử có đường nét dung mạo có vẻ như kiên cường, kiếm mi tà phi, khuôn mặt
góc cạnh rõ ràng, cánh mũi như núi cao sừng sững, không giận tự uy, vẻn vẹn một ánh mắt,
liền có thể cho người ta áp lực lớn lao.
“Khụ khụ, đêm nay ta sẽ tìm đến ngươi.”
Nói xong câu nói này, Tần Giác trực tiếp thu hồi linh thức, lưu lại Bất Hủ thánh chủ với vẻ
mặt mờ mịt.
“Được, chúng ta vào thành đi.”
Tần Giác cười nói.
Xem ra Bất Hủ thánh chủ kia cũng không chỉ là Đại Thánh đơn giản như vậy, nếu không thì
không có khả năng phát hiện ra linh thức của hắn.
Cũng đúng, Bất Hủ thánh chủ vài ngàn năm trước cũng đã là Đại Thánh, đến bây giờ làm sao
có thể giậm chân tại chỗ được?
“Oa, nơi này chính là Thông Thiên thành sao, thật lớn a.”
Đột nhiên, một thanh niên mặc áo đen hưng phấn hét lớn, giống như hài tử vui sướng.
Tần Giác vô ý thức liếc mắt nhìn đối phương, lập tức sửng sốt, ta không nhìn lầm đi?
Đây không phải Bất Hủ thánh chủ à?
Rất nhanh Tần Giác liền ý thức rằng không đúng lắm, nếu như khí tức của Bất Hủ thánh chủ
thuộc về trầm ổn nặng nề, vậy thì thanh niên áo đen chính là nhẹ nhàng thoải mái, với lại
còn lâu mới cường đại được như Bất Hủ thánh chủ, đến cùng đã xảy ra chuyện gì chứ?