Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 125: Câu Trần Thiên Công Đại Vũ Bào, thái tử chi tranh (2)

Chương 125: Câu Trần Thiên Công Đại Vũ Bào, thái tử chi tranh (2)
Hắn cũng rõ ràng, một khi phục Sở, hắn nhiều nhất tiêu dao một thế, lưu lại sẽ là tiếng xấu thiên cổ.
Hắn mặc dù yêu chuộng Thái Tử, nhưng càng để ý chính mình, cùng lắm thì để Ngụy vương đăng cơ, ngược lại đều là con của mình, không mất mặt.
Nan Vận phật hừ lạnh một tiếng, phẩy tay áo bỏ đi.
Khương Vũ tiếp tục hồi ức lúc trước chứng kiến hết thảy, làm người tập võ, hắn sinh ra dã tâm đối với Thần nhân, càng hướng tới công lực của Trường Sinh tiên sư.
- Trẫm có lẽ nên tăng lên công lực...
Ánh mắt Khương Vũ lấp lánh, tự lẩm bẩm.
Một bên khác.
Sau khi đệ tử Long Khởi quan hạ táng Tuyệt Tâm thần tăng, các đệ tử cũng bắt đầu hưng phấn thảo luận chiến đấu trước đó, đệ tử nhỏ tuổi thậm chí bắt đầu đóng vai Khương Trường Sinh và Tuyệt Tâm thần tăng, cả tòa đạo quan giống như ăn tết.
Bạch Kỳ cũng hết sức hưng phấn, đuổi theo Vong Trần hỏi không ngừng, nó muốn biết Khương Trường Sinh sống bao lâu, sư thừa là người nào.
Vong Trần thật ra hiểu cũng không nhiều, nhưng hắn ngay cả chuyện mình biết được cũng không nói, rất đề phòng Bạch Kỳ, để Bạch Kỳ nghiến răng nghiến lợi.
Đêm đó, lúc Khương Trường Sinh đi ra từ trong nhà, Câu Trần Thiên Công Đại Vũ Bào trên người hắn kinh diễm đến Vong Trần, Bạch Kỳ, Hoang Xuyên.
- Sư phụ, đây là áo bào gì? Đây cũng quá...
Hoang Xuyên trừng to mắt, hưng phấn hỏi, hắn không thể dùng những gì mình biết được để hình dung.
Nếu là người hiện đại ở đây, chắc có thể sẽ có hình dung đặc hiệu.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Vi sư tự mình luyện chế pháp y, cũng không tệ lắm phải không, bất quá tài liệu áo này chỉ có thể chế thành một kiện, không thể luyện chế cho các ngươi.
Luyện chế?
Hoang Xuyên, Vong Trần, Bạch Kỳ nghe không hiểu, nhưng rất rung động.
Bọn hắn chỉ có một cảm thụ, Khương Trường Sinh thay đổi khoác lên người Câu Trần Thiên Công Đại Vũ Bào thật giống như tiên nhân.
Trong một đoạn thời gian sau này, Long Khởi quan đông nghẹt khách hành hương, tiền hương hỏa kiếm được rất nhiều, vượt xa lúc trước, giá trị hương hỏa của Khương Trường Sinh càng tăng nhanh không thôi, chuyện này để tâm tình của hắn càng ngày càng vui vẻ.
Đối với khách hành hương, Khương Trường Sinh tất nhiên đóng cửa không thấy, Hoang Xuyên chính là cao thủ Thông Thiên cảnh, đủ để trợ giúp đám người Mạnh Thu Sương đối phó hết thảy.
Cùng tháng, võ lâm Đại Cảnh chấn động, các ngõ ngách mười ba châu đều đang đàm luận cuộc chiến giữa Tuyệt Tâm thần tăng cùng Trường Sinh tiên sư, uy danh Trường Sinh tiên sư đạt đến đỉnh điểm, võ lâm thần thoại trước kia chẳng qua là một cái tên tuổi, bây giờ hắn là thần thoại chân chính ở trong lòng người tập võ.
...
Tháng năm, hoàng đế triệu hồi Ngụy vương về cung, chiến trường Cổ Hãn cũng truyền tới chiến vui mừng, Cổ Hãn cũng đầu hàng, lại không đầu hàng, bọn hắn sẽ bị đánh tan, không thể không thần phục.
Đối với Cổ Hãn, người Đại Cảnh hận thấu xương, hoàng đế cũng giống như thế, kém chút bởi vì Cổ Hãn dẫn đến giang sơn sụp đỗ, hoàng đế điều động số lớn sứ thần đi tới Cổ Hãn, trợ giúp quân đội Thái Tử nô dịch Cổ Hãn, phòng ngừa Cổ Hãn liều chết, chỉ có thể ngưng chiến, nhưng cho dù ngưng chiến, hoàng đế cũng muốn để người Cổ Hãn sống đến không yên.
Thái Tử cũng bắt đầu lên đường trở về trong cùng tháng.
Giang sơn vững chắc, nhưng các quyền quý Kinh Thành lại biết một trận gió lốc mới sắp đến, đó chính là cuộc chiến tranh giành ngôi vị thái tử.
Trong lúc nhất thời, văn võ quan viên trong triều âm thầm đi lại, Dương gia, Trần gia cũng đang trắng trợn lôi kéo người, Trường Sinh tiên sư chính là thẻ đánh bạc tốt nhất của bọn hắn.
Trước kia văn võ quyền quý coi là võ giả mạnh hơn, cũng không có khả năng rung chuyển nền tảng lập quốc, nhưng tận mắt chứng kiến trận chiến tuyệt thế kia về sau, bọn hắn dao động, bọn hắn cảm thấy Trường Sinh tiên sư thật có năng lực lấy một địch vạn quân, lại thêm Ngụy vương có binh hùng tướng mạnh, thủ hạ cao thủ nhiều như mây, thật đúng là có thể thắng được Thái Tử.
Đêm khuya.
Hoa Kiếm Tâm đi vào trong phòng Khương Trường Sinh, hồi báo tình huống của hoàng đế gần đây.
- Gần đây Bạch Y vệ trắng trợn bắt lấy giang hồ nhân sĩ, hoàng đế cũng thường xuyên vào Thiên Lao, mỗi lần rời đi, liền có một nhóm cao thủ chết bất đắc kỳ tử, trong này tất có âm mưu.
Hoa Kiếm Tâm rầu rĩ nói.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Hoàng đế tinh thông một loại tuyệt học hút công lực của người khác, ngươi bình thường cẩn thận một chút, mang theo người lá bùa ta cho.
Hoa Kiếm động tâm dung, kinh ngạc hỏi:
- Trên đời còn có võ công tà môn như thế?
- Đó là đương nhiên.
- Vậy ngươi còn không ra tay? Bây giờ giang sơn đã định, giết hắn, Tử Ngọc cũng có thể chưởng khống triều chính.
- Không vội, chờ hắn mạnh hơn chút, ta đang nuôi rau hẹ.
- Rau hẹ?
- Tử Ngọc muốn trở về, chuẩn bị kỹ càng tiếp quản Bạch Y vệ đi, cuộc chiến giành chức vị thái tử sắp bắt đầu, để xem Đại Thừa long lâu có dám ra tay hay không, nếu không dám, ta cũng không muốn đợi, Tử Ngọc muốn đăng cơ, bất cứ lúc nào cũng có thể.
- Tốt, ta hiểu được.
Hoa Kiếm Tâm đáp, mặc dù không rõ dụng ý khi Khương Trường Sinh bỏ mặc hoàng đế hút người công lực, nhưng nàng lựa chọn tin tưởng Khương Trường Sinh.
Nàng không biết Khương Trường Sinh sẽ định kỳ xuất khiếu linh hồn đến xem hoàng đế, muốn chờ hoàng đế đủ mạnh, đổi lại sinh tồn ban thưởng càng có giá trị.
Trước mắt xem ra, Khương Vũ mong muốn vượt qua Thần nhân, gần như không có khả năng.
Công pháp thần bí kia nhìn như lợi hại, cái giá bỏ ra cũng rất lớn, chân khí hỗn loạn, sẽ làm kỳ kinh bát mạch bị thương, hao tổn thọ nguyên, nếu như không bỏ ra đại giới, Đại Thừa long lâu đã sớm dựa vào tuyệt học này nuôi ra số lượng lớn Thần nhân.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất