Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 301: Thần Cổ thánh phủ, Khương La về kinh (2)

Chương 301: Thần Cổ thánh phủ, Khương La về kinh (2)
Không phải trận pháp truyền tống giống như trong tiểu thuyết tu tiên cần tiêu hao linh thạch, càng giống như nhảy vọt không gian của khoa học kỹ thuật, chỉ cần có đầy đủ không gian thạch dựng tốt truyền tống trận, có thể dùng chân khí thôi động truyền tống trận, nhưng đá không gian cực kỳ hiếm thấy, cũng không phải mỗi gia tộc, tông môn, vương triều đều có.
Hai người tiếp tục nói chuyện phiếm.
Vào lúc giữa trưa, Khương Tiển ngồi tĩnh tọa ở trong dược đỉnh vận công, Kiếm Thần đang tăng thêm dược liệu cho hắn.
- Những dược liệu này thật sự không đơn giản, chẳng lẽ Đạo Tổ nắm hết vốn liếng của Hiển Thánh động thiên?
Kiếm Thần yên lặng suy nghĩ, Khương Tú thường xuyên phái người đưa tới dược liệu cho võ đạo sử dụng, nhưng căn bản không thể so với những dược liệu mà Khương Trường Sinh tự mình lấy ra.
Không ít dược liệu đến Kiếm Thần như hắn đều động tâm.
Một bên khác, trước một dược đỉnh nhỏ bé, Khương Trường Sinh đang thả dược liệu vào, Bạch Kỳ nằm sấp trong đỉnh, ánh mắt nó đầy hưng phấn, một mực le lưỡi, giống như con chó bình thường.
Khương Trường Sinh chuẩn bị trợ giúp nó đột phá.
Tên này kẹt tại cảnh giới trước Thần Nhân quá lâu, hắn thật sự nhìn không được.
Bất quá có thể đột phá hay không, vẫn phải dựa vào vận mệnh của nó, Tru Lục thánh quân đã đi đến cơ hội đột phá, Khương Trường Sinh mới thuận tay đẩy thêm thôi.
Khương Trường Sinh phát hiện Thần Nhân rất đặc thù, có quy tắc võ đạo đặc thù hạn chế, có lẽ đây cũng là nguyên nhân chỉ có đi đến Thần Nhân cảnh mới có thể tăng trưởng tuổi thọ.
Trong thế giới võ đạo, Thần Nhân là đường ranh giới.
- Ta tôi thể cho ngươi một tháng, nếu thất bại, về sau đừng hi vọng nữa.
Khương Trường Sinh không quan tâm nói.
Bạch Kỳ nghe xong, càng căng thẳng hơn.
Nếu thất bại, mình có bị đuổi xuống núi hay không?
Nó trong lòng gấp gáp, quyết định thề phải đột phá.
Cùng lúc đó.
Trong ngự thư phòng.
Khương Tú nghe Bạch Y vệ hồi báo, mặt lộ vẻ vui mừng, vỗ tay khen hay, nói:
- Xem ra là cao thủ võ lâm Đại Cảnh ra tay rồi, ha ha ha, Đông Hải vương triều thật muốn chết, còn muốn đánh lén Ngự Châu của trẫm.
Căn cứ Bạch Y vệ dò xét, thuỷ quân Đông Hải vương triều phái tới toàn quân bị diệt, không người nào còn sống.
Đạo Thần cau mày nói:
- Bệ hạ, còn có một tình huống, nhất định phải cẩn thận, nghe nói tất cả tướng sĩ thủy quân Đông Hải đều bị hút khô công lực, công pháp như thế....
Chu Thiên thần công.
Công pháp bị phong làm võ công cấm bên trong Chân Võ các.
Khương Tú nhíu mày, nói:
- Ý của ngươi là người xuất thủ có khả năng cũng không phải trợ giúp Đại Cảnh.
Đạo Thần gật đầu nói:
- Đừng quên Đại Thừa long lâu, thần nghe nói Đại Thừa long lâu bị Đạo Tổ đánh tan, nhưng trên thực tế võ giả Đại Thừa long lâu chết trong tay Đạo Tổ không đến năm mươi người.
Khương Tú đứng dậy, bồi hồi trong phòng.
Đạo Thần phất tay, ra hiệu Bạch Y vệ lui ra.
Khương Tú thở dài một hơi, lẩm bẩm nói:
- Thật sự không cho trẫm bớt lo, xem ra trẫm thật không thích hợp chiến tranh, đánh trận chiến đã khẩn trương, dễ dàng loạn tâm.
Đạo Thần yên lặng, hắn có thể hiểu được Khương Tú, giang sơn Đại Cảnh quá lớn, Khương Tú cần phải xử lý chuyện quá nhiều, lại còn sầu lo vì tiền tuyến, xác thực khó xử.
Không phải ai đều hùng tài vĩ lược như Cảnh Thái tông, mà lúc Cảnh Thái tông chinh chiến, còn có Khương Tú hỗ trợ xử lý nội chính, trái lại Khương Tú, con hắn không thể, khó làm được việc lớn.
Một tên thái giám bước nhanh tiến đến, khom lưng hành lễ, nói:
- Bệ hạ, Trương Anh đà chủ Kỳ Duyên thương hội đến đây, tuyên bố mang đến đồ tốt, có thể giúp bệ hạ thay đổi Càn Khôn, đánh tan Đông Hải vương triều.
Khương Tú nghe xong, con mắt sáng lên, nói:
- Mau gọi hắn tiến vào.
- Vâng!
Thái giám quay người rời đi.
...
Lúc hoàng hôn.
Khương La, Tà Tôn đi vào Kinh Thành, nhìn phồn hoa đầy đường, hai người đều hơi kinh ngạc.
- Kinh Thành Đại Cảnh thoạt nhìn không kém hơn Đại Tề hoàng triều nha.
Khương La cảm khái, hắn vẫn cảm thấy Đại Cảnh tương đối lạc hậu, hôm nay gặp mặt, quả nhiên làm hắn thấy ngoài ý muốn.
Tà Tôn gật đầu nói:
- Vi sư cũng đánh giá thấp hoàng đế thực lực Đại Cảnh quản lý giang sơn.
Hai người tìm tới một gian khách sạn ở lại.
Trong phòng ngủ, tiểu nhị đưa nước mát, vừa mới chuẩn bị rời đi lại bị Khương La giữ chặt.
Khương La hỏi:
- Ngươi cảm thấy hoàng đế như thế nào?
Từ khi đổ bộ lên đất liền, bọn hắn liền chạy nhanh, ven đường cũng chỉ là hỏi đường, cũng không có hiểu rõ về Đại Cảnh hôm nay.
Khương La rất muốn nghe nghe bách tính đánh giá về phụ hoàng mình.
- Hoàng đế à, rất tốt, giống như niên hiệu vậy, xác thực nhân đức, hết sức quan tâm bách tính, chẳng qua là những năm gần đây lại thừa kế di chí khai cương khoách thổ của tiên đế, cũng không biết chiến loạn sẽ ảnh hưởng đến bách tính bên trong Đại Cảnh sinh hoạt hay không.
Tiểu nhị cảm khái nói, đây cũng là ý nghĩ của đại đa số người Kinh Thành.
Bọn hắn có được tài nguyên bảy mươi hai châu, sinh hoạt hạnh phúc, tự nhiên hi vọng quốc thái dân an, bớt đi chiến loạn.
Mặc dù không vừa lòng hoàng đế chinh chiến, nhưng không có người phủ nhận công tích của hoàng đế.
Có thể làm cho bách tính nghị luận như vậy, đủ để thấy hoàng đế nhân từ, đổi lại Cảnh Thái tông, vọng nghị hoàng đế, là phải bị chặt đầu.
- Tiên đế di chí? Cảnh Văn Đế không phải hôn quân chỉ biết hưởng thụ sao?
Khương La kinh ngạc hỏi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất