Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 111: Cứ tâm này, chấp gì niệm

Chương 111: Cứ tâm này, chấp gì niệm


Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khương Vọng vừa cười vừa giới thiệu đám người Lê Kiếm Thu, Triệu Nhữ Thành: "Bọn ta nhận nhiệm vụ tiêu diệt hung thú nên đến."
“Được! Thật thú vị!” Tôn Tiểu Man vô cùng phóng khoáng: "Còn chưa tìm được chỗ ở phải không? Các ngươi đến nhà ta đi!"
"Tỷ." Tôn Tiếu Nhan sau lưng lặng lẽ kéo kéo nàng: "Nhưng tỷ là con gái, dẫn người về nhà ở không được tốt cho lắm…”
"Có cái gì không tốt, nhà chúng ta lớn như vậy, an bài một chút chẳng phải xong rồi?"
"Giường của đệ nhỏ như vậy, còn chưa đủ mình đệ ngủ nữa!"
"Ta nói để bọn họ ngủ chung giường với đệ lúc nào? ? ?"
"Vậy ngủ với tỷ thì càng không được?"
"Ta nói mà, trong não đệ toàn mỡ, suốt ngày cứ suy nghĩ gì vậy?"
Ngay lúc hai tỷ đệ suýt nữa trình diễn võ thuật, Lê Kiếm Thu kịp thời lên tiếng: "Tôn cô nương, chúng ta sớm đã đặt xong phòng ở rồi. Huống hồ lập tức phải xuất phát đi diệt trừ hung thú, trú tại quý phủ không được thuận tiện lắm."
Khương Vọng cũng nói: "Lần này bọn ta đều là đi theo Lê Kiếm Thu sư huynh tới, tất cả sự vụ đều do y an bài. Tiểu Man, Tiếu Nhan các ngươi cũng không cần phiền phức nữa, chờ hoàn thành nhiệm vụ thì chúng ta cùng nhau uống rượu!"
"Ờ, được, được" Tôn Tiểu Man nhanh chóng thu hồi vẻ mặt hung dữ, quay người cười nói: "Đợi ngươi trở về ta hẹn bọn Thiết Hà."
Hai nhóm người cứ vậy cáo biệt.
Bọn Khương Vọng vừa mới đi xa, Tôn Tiểu Man liền lạnh mặt: "Tên mập chết bầm phá đám ta đúng không? Hẹp hòi nhỏ mọn, khiến bằng hữu thành Phong Lâm nghĩ chúng ta thế nào?"
Nhưng lấy sự hiểu rõ của Tôn Tiếu Nhan đối với nàng ta, đương nhiên sẽ không ở lại chờ bị đánh. Sớm đã chạy vào trong phủ thành chủ nhanh như chớp.
Tôn Tiểu Man một đường điên cuồng đuổi theo, gà bay chó chạy, thị vệ trong phủ sớm đã nhìn nhiều thành quen, ai ai nhìn cũng không thèm để ý.
Hai tỷ đệ một trước một sau sồng sộc vào thư phòng.
Một người phụ nữ trung niên ngồi chỗ bàn đọc sách, đang tập trung phê duyệt gì đó.
Người này chính là Thành chủ đương nhiệm của thành Tam Sơn - Đậu Nguyệt Mi, cũng là mẫu thân của tỷ đệ Tôn Tiểu Man.
Tôn Tiếu Nhan chui đầu vào trong lòng bà, chỉ ngón tay béo: "Người xem tỷ tỷ kìa!"
Đậu Nguyệt Mi để bút mực xuống, ôm lấy Tôn Tiếu Nhan béo ú, cũng không quan tâm một màn này không hài hoà đến mức nào. Mắt phượng vừa chuyển, liền nhìn đăm đăm Tôn Tiểu Man đang giương nanh múa vuốt mà đến.
"Tôn Tiểu Man! Con lại làm gì vậy?"
Bà có một cài tên dịu dàng như vậy, nhưng khí thế lại có thể xưng là hào hùng.
Tôn Tiểu Man dừng ở cửa thư phòng, có phần không phục: "Trưởng tỷ như mẹ, con giáo dục nó một chút cũng không được sao?"
"Nó đã có một mẫu thân rồi, không cần nhiều như vậy!"
Nhất thời, Tôn Tiểu Man nghẹn lời, chỉ có thể dậm chân một cái, chân trần giẫm trên đất gạch, phát ra một tiếng “bịch”: "Nương! Người cũng quá bất công!"
Đậu Nguyệt Mi cưng chiều ôm Tôn Tiếu Nhan, cất giọng đương nhiên: "Vậy cũng không phải. Con gái gả đi, như nước tát ra ngoài!"
"Con còn chưa có gả đâu!"
"Đây không phải chuyện sớm muộn sao?"
Tôn Tiếu Nhan trốn trong lòng mẫu thân, tăng thêm cảm giác an toàn, nói phụ họa: "Đúng vậy, hôm nay tỷ ấy còn cùng một tên họ Khương mắt đi mày lại đấy!"
"Tên béo chết tiệt ngươi ngứa da à!" Tôn Tiểu Man giận dữ, giơ nắm đấm rồi xông về phía trước.
Đậu Nguyệt Mi nâng một tay lên, một cỗ khí kình nhu hòa giữ Tôn Tiểu Man lại, khiến nàng không thể tiến thêm.
"Con gái nhà người ta không phải thô lỗ như thế." Bà nhướng mày lên, rất hiếu kỳ hỏi: "Họ Khương kia là chuyện gì?"
"Người đừng nghe nó nói bậy!" Tôn Tiểu Man không xông qua được, lửa giận bừng bừng bốc lên: "Khương Vọng chính là người chuyển giao cho chúng ta 50 điểm Đạo Huân vô điều kiện lần trước, lần này lại đến giúp chúng ta diệt trừ hung thú. Con chào hỏi một chút thì làm sao? Chính là đứa con không tim không phổi này của người, keo kiệt, chỉ lo người ta chen chúc với nó!"
"À, vậy hẳn phải chiêu đãi một chút." Đậu Nguyệt Mi gật gật đầu, lại hỏi: "Ngoại hình nó có đẹp hay không?"
Tôn Tiểu Man cảm thấy hôm nay không cách nào nói tiếp: "Nương!"
Tôn Tiếu Nhan đặc biệt để lộ cảm giác tồn tại: "Ngoại hình tạm được, nhưng không có đẹp bằng họ Triệu kia."
"Đứa ngốc, vậy thì con không hiểu rồi. Nam nhân ngoại hình tinh xảo quá cũng vô dụng, phải có chút thịt mới được." Đậu Nguyệt Mi đưa tay nhéo lấy mặt béo của Tôn Tiếu Nhan: "Con nhìn con toàn là thịt kìa, đáng yêu biết bao."
Tôn Tiếu Nhan sắc mặt uốn éo, lập tức có chút xấu hổ.
Tôn Tiểu Man hít một hơi thật sâu, điều chỉnh tâm tình của mình, kiềm chế hỏa khí, bình tĩnh nói: "Nương, người có phải có chút trọng nam khinh nữ rồi hay không?"
Đậu Nguyệt Mi vô cùng thẳng thắn gật đầu: "Đúng vậy đó, làm sao?"
Tôn Tiểu Man rống lên: "Họ Đậu! Người cũng là nữ đó!"
"Đúng vậy! Con nhìn ta xem, không phải là cái ví dụ điển hình sao? Một lòng sà vào người phụ thân quỷ chết sớm kia của con, có lúc nào quan tâm nhà mẹ đẻ? Lúc phụ thân ta sắp chết, chắc chắn là hối hận không có yêu thương đứa con bảo bối lão ấy nhiều hơn.
Phụ thân con khi còn sống ta hầu hạ lão ta, chết rồi, ta vẫn phải dìu dắt Tôn gia nhà lão, cực nhọc nuôi nấng hai đứa con. Từ một tiểu cô nương dịu dàng, biến thành một Thành chủ eo thô giọng to hiện tại! Con xem, thương con gái có tác dụng gì?"
Tôn Tiểu Man: …
Không lời để đáp.
Nàng dùng một chân đạp ngã cửa thư phòng, tức hồng hộc rời đi.

Lại nói đến sau khi đám Khương Vọng từ biệt Tôn Tiểu Man, tự đi tìm chỗ ở.
Hoàng A Trạm cười đến rất là gian manh: "Khương Vọng được nha, khuê nữ của thành chủ thành Tam Sơn."
Khương Vọng bất đắc dĩ: "Thật sự chỉ là bằng hữu bình thường."
"Ha ha ha, ta hiểu, ta hiểu."
Triệu Nhữ Thành ở một bên nói nhỏ: "Hoàng A Trạm, nếu ngươi không sợ bị Chấn Sơn Chùy đập thành thịt nát, thì cứ tiếp tục phát ra tiếng cười gian manh của ngươi."
Hoàng A Trạm lập tức hồi tưởng lại Chấn Sơn Chùy càn quét trên Tam Thành Luận Đạo, run lẩy bẩy ngậm miệng lại.
Dường như Lê Kiếm Thu rất quen thuộc nơi này, xe nhẹ đường quen liền dẫn mấy người đi vào một cái lữ quán.
Lữ quán rất nhỏ, nhưng không tồi tàn.
Trong đại sảnh bày biện mấy bộ bàn ghế, đều được lau sáng bóng sạch sẽ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất