Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 130: Lá thư từ thiên đường

Chương 130: Lá thư từ thiên đường


Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đây là lá thư đầu tiên, cũng là lá thư cuối cùng nương viết riêng cho con.
Thật không biết phải nói gì cho thoả.
An An.
Con phải tự chăm sóc bản thân cho tốt.
Con phải cố gắng đọc sách, lớn lên với ca ca, cũng thi được vào Đạo viện, cũng có thể làm quan lớn, làm thần tiên.
Không nương không nên yêu cầu con.
Nương không có tư cách này.
Tu hành quá mệt mỏi, con muốn làm cái gì thì làm cái đó vậy.
Đồ ngọt vẫn phải ăn ít, nếu không răng sẽ xấu, không xinh.
An An của nương lớn lên nhất định sẽ là đại mỹ nhân. Không biết sẽ mỹ lệ rung động lòng người đến mức nào đây?
Suy nghĩ một chút, nương đã cảm thấy có thể nhắm mắt lại rồi.
An An, con phải ngoan nha!
Con phải nghe lời ca ca.
Con sẽ vui vẻ bình an mà lớn lên.
Nói nhảm nhiều rất vô dụng.
Nhưng trừ những lời nói nhảm vô dụng này, nương lại chẳng còn gì cho con cả.
Thật xin lỗi!
Không biết hiện tại con học tập như thế nào, không biết đã có thể biết hết các chữ chưa.
Không thì giữ lá thư lại, để sau này đọc cũng được.
Hoặc là con không muốn đọc cũng được.
...
Viết đến đây, đột nhiên nương lại nhớ tới khoảng thời gian cha con dạy nương viết chữ.
Thật xin lỗi!
Nhớ con!
...
Năm Vĩnh Thái thứ mười bốn, mùng một tháng mười một, Tống Như Ý.
...
...
Lúc nhận được lá thư từ thành Vọng Giang, trong lòng Khương Vọng rất lo lắng. Mà trên thư lại viết “An An tự mở”. Đây là thư Tống di nương gửi đến, hắn cũng không thể vượt quá chức phận, làm thay việc của người khác, thế là đưa trực tiếp lá thư cho Khương An An.
An An nhảy cẫng lên, chạy đến thư phòng đọc thư.
Khương Vọng thì đang suy nghĩ đến vấn đề của chính mình.
Hoa sen xương trắng xuất hiện trên người một cách kỳ lạ kia vừa nhìn đã biết không phải là sản phẩm của đạo môn chính thống.
Nhất định là chỗ nào đó có vấn đề. Nhưng hắn lại không có ai để bàn bạc cùng.
Hắn không có một vị trưởng bối có kiến thức uyên bác, có thể tin cậy hoàn toàn, bất cứ lúc nào cũng sẽ ủng hộ hắn.
Đổng A có lẽ có thể tin tưởng, nhưng lấy tính cách cương trực của ông, nếu biết Khương Vọng có dính líu với bàng môn tả đạo, nói không chừng sẽ dùng một chưởng đánh hắn chết tươi, vì đại nghĩa mà diệt đồ đệ.
Còn Lăng Hà và Triệu Nhữ Thành, tất nhiên hai người này có thể tin cậy hoàn toàn, nhưng họ cũng vừa mới bắt đầu tu hành, không nên kỳ vọng nhiều. Triệu Nhữ Thành có lẽ có bối cảnh hơi bí ẩn, nhưng cái chuyện liên quan đến Bạch Cốt Đạo này chỉ cần nghe tên là đã dính vào tà đạo rồi. Khương Vọng không muốn để họ bị liên luỵ.
Hắn tra một số điển, bí văn, kể cả mấy cuốn sách ghi chép sự kiện, nhưng lại chẳng có chữ nào liên quan tới Bạch Cốt Đạo cả. Hoặc là nó chưa từng xuất hiện ở Trang Quốc, hoặc là tin tức về nó bị xoá sạch đi rồi.
Điều duy nhất mà Khương Vọng có thể xác nhận là, trong ấn tượng của hắn, không có bất kỳ ai hay chuyện gì có liên quan đến Bạch Cốt Đạo.
Mối liên hệ ẩn với Thái âm tinh cũng là bởi vì Thái Hư Huyễn Cảnh chứ không phải Bạch Cốt Đạo.
“Bí mật” mà nữ tử che mặt bằng khăn đen kia muốn biết là Thái Hư Huyễn Cảnh ư? Nữ tử kia có quan hệ gì với Bạch Cốt Đạo?”
Nếu như nàng ta là người trong Bạch Cốt Đạo, vậy mục đích của nàng là gì? Nếu như không phải, nếu đúng như nàng nói nói, nàng cũng là người thuộc đạo môn chính thống nào đó, vậy sao lại nói đến Bạch Cốt Đạo?
Hắn đột nhiên nghĩ đến ngọn nến đen trong Thông Thiên Cung, đó là đồ vật đoạt được từ thân thể Thôn Tâm Nhân Ma.
Chu Thiên Tinh Đấu trận đồ được truyền lại từ Thái Hư Huyễn Cảnh, sẽ không có vấn đề gì. Nếu nói trong thân thể có điều gì đó đặc dị thì chỉ là ngọn nến đen này mà thôi.
Rốt cuộc nó có lai lịch như thế nào? Rốt cuộc là có điều gì bí mật?
Khương Vọng đang suy nghĩ, Khương An An đã khóc lóc chạy ra.
“Sao vậy? An An bị sao vậy?” Khương Vọng ngồi xổm xuống ôm lấy nàng.
“Chỗ rất xa là nơi nào?” An An giơ lá thư trong tay, từng giọt nước mắt to như hạt đậu lăn xuống: “Có phải là mẹ muội đã đi lên trời giống cha rồi phải không?”
Lúc này Khương Vọng mới biết được tính nghiêm trọng của vấn đề, hắn ôm lấy An An dỗ dành: “Không có việc gì không có việc gì, An An đừng khóc, ca ca đây, ca ca ở đây. Ca ca sẽ chăm sóc muội.”
Hắn vừa dỗ dành Khương An An, vừa nhận lấy lá thư, đọc qua một lần.
Giấy viết thư rất mỏng, nhưng hình như đột nhiên rất nặng nề.
Lá thư này là chuyển phát bình thường, ước lượng thời gian truyền thư từ thành Vọng Giang đến thành Phong Lâm, chuyện này đã xảy ra lâu rồi, không thể xoay chuyển được nữa.
Khương Vọng không có nhiều cảm tình với Tống di nương, nhưng thứ nhất bà là thê tử của cha mình, thứ hai bà là mẫu thân của An An.
Bà có ý nghĩa không thể thay thế trong lòng Khương An An, là một bộ phận vô cùng trọng yếu trong cuộc đời nàng.
Mà hiện giờ bà đã ra đi vĩnh viễn.
Mặc dù Khương An An còn nhỏ tuổi, nhưng không phải là chuyện gì cũng không hiểu.
Khương Vọng cũng là từ trẻ con mà lớn lên, hắn hiểu sự mẫn cảm và yếu ớt của trẻ con, đã hiểu trong lòng Khương An An khó chịu cỡ nào.
Ngày bình thường Tiểu An An ngã nhẹ một cái là hắn đã đau lòng đến mức không chịu nổi.
Đừng nói lúc này thấy nàng đã khóc sưng cả mắt, lòng hắn cũng rất đau.
“An An ngoan, An An không khóc. Có ca ca đây rồi, có ca ca đây rồi!”
“Hu hu hu, mẹ muội, bà ấy, bà ấy...”
“An An, An An ca ca nhất định sẽ đòi lại công băng cho muội.”
Khương Vọng ôm đầu nàng, vừa nhẹ nhàng nhưng cũng rất kiên quyết nói.
Cho dù dính đến ai, cho dù là nguyên nhân gì.
“Nói cách khác, cái tin tức mà ta vất vả lắm mới biết được, tiêu một số tiền lớn để Thẩm Nam Thất mang ngươi theo, để con được tham dự hành động cùng Diệp Thanh Vũ, mà đổi lại con không nói với nàng câu nào từ đầu đên cuối?”
Phương Trạch Hậu ngồi dựa trên ghế, mặt không biểu hiện gì.
Phương Hạc Linh cứ đứng đờ ra ở đấy, nói: “Diệp Thanh Vũ xuất thân cao quý, mắt cao hơn đầu, từ đầu chí cuối đều tách riêng với những người khác. Con nghĩ, thay vì cố ý đi lên chọc nàng khiến nàng chán ghét thì chi bằng cứ im lặng. Mặc dù như vậy sẽ không để lại ấn tượng tốt, nhưng ít ra còn giữ được tình cảm từng cùng nhau kề vai chiến đấu.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất