Chương 297: Quả nhiên có vấn đề!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Đúng rồi." Bỗng nhiên, Trọng Huyền Thắng nghĩ đến một chuyện, lại nói thêm: "Lần này, huynh đến Dương Quốc, đúng lúc phải đi qua quận Phụng Tiên. Ta có được tin tức là, gần đây cả nhà Trương Vịnh quận Phụng Tiên bị người tiêu diệt. Huynh không phải nói chuyện rất hợp ý với Trương Vịnh hay sao? Tiện đường có thể đi thăm hỏi y một chút."
Ngụ ý để Khương Vọng giúp mời chào, nhưng cũng không cần nói rõ, Khương Vọng tự nhiên có thể hiểu.
"Bị diệt môn?" Khương Vọng nhớ tới thiếu niên nội liễm bẽn lẽn kia, không nhịn được nhíu mày: "Đã tra rõ là ai làm chưa?"
Trọng Huyền Thắng lắc đầu: "Không có."
"Được, ta biết rồi." Khương Vọng như đang nghĩ ngợi.
Ai sẽ ôm thâm thù lớn đến như thế với một Phượng Tiên Trương thị đã sa sút?
Không ngờ, khi Phượng Tiên mọc lên một nhân tài, có cơ hội quật khởi lần nữa, lại xuất hiện sự việc thảm thiết đến mức này.
Ngay trên quan đạo, đội xe Trọng Huyền gia chia ra một chiếc.
Bánh xe lăn cuồn cuộn, chở Khương Vọng thẳng đến quận Phụng Tiên.
…
Lần đến thành Nam Dao này, có thể nói là thắng lợi trở về.
Một viên Vạn Nguyên Thạch, không chỉ là đồng tiền mạnh nhất thế giới siêu phàm mà còn có thể được xem như hậu cần cho việc tu hành, tiếp tế cho những cuộc tác chiến dài lâu.
Mà Khương Vô Dung thua cho hắn hai môn đạo thuật bậc Giáp Hạ phẩm, một là đạo thuật công kích hệ Hỏa tên Bạo Minh Diễm Tước, môn còn lại là độn thuật cũng hệ Hỏa, tên Diễm Lưu Tinh.
Tuy rằng tu luyện Tứ Linh Luyện Thể Quyết khiến hắn khống chế nguyên lực bốn hệ Mộc, Kim, Thủy, Hỏa rất tốt. Nhưng suy cho cùng thì đạo pháp này chú trọng luyện thể hơn. Còn về khống chế nguyên lực không có đạt tới tình trạng như Vương Trường Tường bẩm sinh đã có chân linh Phong Tước, không đủ để hắn nắm giữ đạo pháp vượt cấp.
Hai môn đạo thuật này đều phải lên Đằng Long Cảnh mới có thể chính thức tu hành.
Khương Vọng theo lệ tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh, dùng Diễn Đạo Đài tiến hành thôi diễn hai môn đạo thuật này.
Đương nhiên Diễn Đạo Đài tầng một không đủ để ưu hóa đạo thuật bậc Giáp tinh phẩm này. Trước đó, hắn đã thử dùng Phược Hổ, Diễm Hoa, Kinh Cức Quan Miện thì Diễn Đạo Đài tầng một chẳng thể ưu hóa được thêm nữa.
Hắn chỉ muốn dùng Diễn Đạo Đài để xác nhận xem hai môn đạo thuật này có phải đã bị động tay chân gì không.
Trên đường đến Tề Quốc, Khương Vọng đã trải qua khiêu chiến phúc địa ngày mười lăm tháng hai, từ phúc địa Đào Sơn rớt xuống Hoàng Tỉnh.
Lần này đúc kiếm ở lò kiếm, lại bở lỡ khiêu chiến phúc địa ngày mười lăm tháng ba. Lại từ Hoàng Tỉnh rớt xuống Lạn Kha Sơn xếp hạng ba mươi. Mỗi tháng chỉ còn sinh 1150 điểm Công.
Nguyên nhân là dạo gần đây không còn tự ghép chiến đấu, nên công đều được tích lũy lại. Tổng cộng đã được 5500 điểm.
Hắn đặt thẻ ngọc đã được hiện ra ở Thái Hư Huyễn Cảnh lên trên Diễn Đạo Đài, lựa chọn thôi diễn.
Sau khi giảm đi 200 điểm công, thì thôi diễn kết thúc.
Quả nhiên có vấn đề!
Khương Vọng cầm lấy thẻ ngọc nhìn một lát, thì thấy chỉ sửa lại cho đúng hai phương pháp ấn quyết vô cùng mờ nhạt mà trước không thể nhìn ra. Sau khi kiểm chứng thì rõ ràng mọi vấn đề.
Nếu trực tiếp tu hành theo đạo thuật Khương Vô Dung đưa cho, không chừng trong trận chiến nào đó sẽ xuất hiện sơ hở.
Trọng Huyền Thắng cũng biết hắn có Thái Hư Huyễn Cảnh, mới nhắc nhở hắn chọn đạo thuật khi đặt cược.
Lúc trước, khi thử hoàn thiện ba môn đạo thuật mà Trọng Huyền Thắng giúp tìm đến, mặc dù thôi diễn không có kết quả, nhưng Thái Hư Huyễn Cảnh xuất hiện một nhắc nhở: [Có muốn nộp đạo thuật lên Diễn Đạo Đài, để thu hoạch điểm cống hiến tương ứng.]
Lúc đó, mặc dù Khương Vọng cũng rất tò mò diễn biến tiếp theo của Diễn Đạo Đài, nhưng vì ba môn đạo thuật đó không thuộc quyền sở hữu của hắn, cho nên cũng không chọn nộp lên.
Lần này, hai môn đạo thuật thắng từ trong tay Khương Vô Dung cũng không cần tàng trữ. Dù hiện tại đã biết Thái Hư Huyễn Cảnh không phải là độc nhất, những người khác rất có thể thông qua tiêu Công thôi diễn lấy được đạo thuật hắn nộp lên, nhưng vốn dĩ hai môn đạo thuật nãy đã không phải chỉ mình hắn có. Bên chỗ Khương Vô Dung khẳng định cũng có bản sao chép.
[Giao nộp đạo thuật bậc Giáp Hạ phẩm Bạo Minh Diễm Tước.]
[Giao nộp đạo thuật bậc Giáp Hạ phẩm Diễm Lưu Tinh.]
Nhắc nhở của Thái Hư Huyễn Cảnh lần lượt truyền đến.
[Mở khóa tầng thứ hai Diễn Đạo Đài.]
[Mở rộng tư liệu điểm cống hiến.]
[Điểm cần tiêu hao để thúc đẩy Diễn Đạo Đài, đặt là "Công"; Điểm cần thiết để thăng cấp Diễn Đạo Đài, đặt là "Pháp". Điểm đạt được từ kết quả của Luận Kiếm Đài là "Công", điểm đạt được khi giao nộp, thôi diễn đạo thuật trên Diễn Đạo Đài là "Pháp".]
Khương Vọng quay đầu nhìn hư ảnh nhật quỷ, chỉ thấy văn tự đang dần dần hiện ra trên đó.
[Phúc địa 30, chủ nhân Lạn Kha Sơn. Độc Cô Vô Địch.
Luận Kiếm Đài: Thất phẩm (Thông Thiên Cảnh).
Thăng cấp cần: Đằng Long Cảnh.
Công: 5300 điểm.
Diễn Đạo Đài: Tầng hai.
Pháp: 400 điểm.
Thăng cấp cần: 10.000 Pháp. (Diễn Đạo Đài của chủ nhân Lạn Kha Sơn ở vào trạng thái phong ấn, một ngàn pháp có thể mở phong ấn, chưa mở phong ấn).]
Có được Thái Hư Huyễn Cảnh đã rất lâu, nhưng cho đến hôm nay, dưới sự “giúp đỡ” của Khương Vô Dung mới mở khóa được tầng thứ hai Diễn Đạo Đài.
Công là công lao từ việc tu hành, còn Pháp là phương pháp hộ đạo.
Sau khi Diễn Đạo Đài thăng cấp thì vẻ ngoài thay đổi cũng không nhiều, vẫn là chiếc bàn trúc xanh và quyển sách ngọc kia.
Chỉ là trúc xanh càng thêm biếc, bạch ngọc càng thêm trong.
Lúc Khương Vọng đang chăm chú nhìn, sách ngọc từ từ lật ra.
"Kiếm thuật Tử Khí Đông Lai Kiếm Điển, phương pháp tu hành của Binh gia Tứ Linh Luyện Thể Quyết, đạo thuật truy tung Truy Tư, đạo thuật Diễm Hoa, đạo thuật Diễm Lưu Tinh, đạo thuật Bạo Minh Diễm Tước…"
Đạo thuật với công pháp hắn đã thôi diễn và chủ động nộp chậm rãi tăng lên, sách ngọc cũng tăng thêm một trang.
Tử Khí Đông Lai Kiếm Điển, Tứ Linh Luyện Thể Quyết, Truy Tư đều tiêu hao Công để cường hóa trong Diễn Đạo Đài. Mặc dù đã có thôi diễn thì bản thân Diễn Đạo Đài cũng đã có ghi chép lại nên có lẽ cống hiến đạt được cũng không nhiều.
Thái Hư Huyễn Cảnh cũng không giải thích rõ ràng. Lúc trước, Khương Vọng cũng từng trao đổi với Trọng Huyền Thắng, nhưng kiến thức của Trọng Huyền Thắng đối với Thái Hư Huyễn Cảnh cũng chỉ lơ mơ. Khác với Khương Vọng được “kế thừa” Thái Hư Huyễn Cảnh từ Tả Quang Liệt, Trọng Huyền Thắng là được nó chọn.