Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 326: Mạng người quan trọng

Chương 326: Mạng người quan trọng


Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cát Hằng hung hăng trừng y một cái, sau đó quay qua nhìn Hồ Thiếu Mạnh, không hiểu mà hỏi: “Không phải còn nửa năm hay sao? Sao đột nhiên lại phải đóng cửa?”
“Đúng vậy.” Trương Hải cũng nói: “Lò đan này của ta đang ngay thời điểm mấu chốt.”
“Cứ quyết định như vậy đi.” Hồ Thiếu Mạnh lười nhiều lời, vẫy vẫy tay xem như tiễn khách: “Trở về thu dọn đồ đạc đi, hiện tại đi cũng vậy, cuối tháng đi cũng thế. Ta lập tức phải đi đẩy Thiên Địa Môn, không có thời gian nói nhiều với các vị!”
Đẩy ra Thiên Địa Môn...
Cát Hằng lập tức nhắm miệng lại.
“Hồ thiếu gia.” Khương Vọng ra tiếng nói: “Ta vừa đến hầm mỏ chưa được mấy ngày. Lúc Hồ quản sự nhận người, cũng không có nói như vậy.”
“Kết thù lao một tháng.” Hồ Thiếu Mạnh nhìn hắn, cố ý vô tình mà để lộ ra khí tức Thông Thiên Cảnh: “Thế nào, ngươi còn có ý kiến gì không?”
Khương Vọng suy nghĩ, sau đó nói: “Vậy thì không có.”
Cũng không phải hắn từ bỏ như vậy, chỉ là biểu hiện của Hồ Thiếu Mạnh táo bạo cấp bách như vậy, lại như cho hắn uống vào một viên thuốc an thần.
Nhất định sẽ xuất hiện biến cố nào đó.
Hắn có thể rời đi trước, chờ đến khi biến cố xảy ra lại trở về, nhìn xem rốt cuộc là chuyện gì, tùy cơ ứng biến.
Điếu Hải Lâu đúng là mạnh, nhưng ở trình độ Thông Thiên Cảnh thì hiện tại Khương Vọng thật sự không sợ ai.
Hồ Thiếu Mạnh vẫy vẫy tay: “Được rồi, các ngươi đi theo quản sự kết toán thù lao đi, ta không đi cùng.”
Cũng chỉ có mấy tu sĩ siêu phàm là cần gã ta tự mình trấn an giải quyết. Võ giả, thợ mỏ phàm tục còn lại thì trực tiếp cho lệnh dừng việc là được, cả thông báo trước cũng không cần.
Hồ quản sự lập tức uể oải chán nản, hình như vẫn không thể tin sự thật cuối tháng thì hầm mỏ này phải kết thúc. Nhưng mà lão ta tuyệt đối không dám làm trái ý của Hồ Thiếu Mạnh, đành phải cố phấn chấn tinh thần, dẫn mọi người rời đi.
Bởi vì Khương Vọng mới đến, sổ sách của hắn rõ ràng nhất, cho nên hắn là người đầu tiên mà Hồ quản sự bảo vào phòng thu chi.
Hồ quản sự đưa qua một chiếc hộp: “A An, ngài cứ nhìn xem, không có vấn đề thì ấn dấu tay.”
Khương Vọng tùy ý tiếp nhận tới nhìn nhìn, cười nhẹ một tiếng: “Ngươi cho thêm nửa viên.”
Hai viên bách nguyên thạch trong hộp đều rất tròn trịa, không có hao tổn gì. Mà thù lao lúc trước bọn họ đã bàn là một tháng một viên rưỡi.
“Sao vậy được? Bởi vì không kiếm ra người, lúc ấy không phải chúng ta đã nói một tháng hai viên sao?”
Hồ quản sự nói mà còn chớp chớp mắt với Khương Vọng.
Trên gương mặt xám xịt của lão ta tốt xấu gì cũng có một chút sinh khí.
Khương Vọng nhịn không được mà nói: “Sao lại chiếu cố ta như vậy?”
“Hậu sinh này!” Hồ quản sự giận dữ mà nói: “Kêu ngài cầm thì cứ cầm đi.”
Khương Vọng đành cất cái hộp đi, bất kể thế nào, đây cũng là ý tốt của tiểu lão đầu này.
Lúc hắn xoay người đi ra ngoài, phía sau truyền đến tiếng nói rất thấp, rất mất mát của Hồ quản sự: “Những đại gia siêu phàm kia, chỉ có ngài là thật sự xem bọn ta là người.”
Nửa viên Đạo Nguyên thạch là sự ủng hộ lớn nhất trong khả năng của lão ta.
Khương Vọng lập tức im lặng.
...
Hắn đi ra phòng thu chi, Trương Hải chờ ở bên ngoài đang muốn đi vào.
Bỗng nhiên từ đằng xa đã vang lên tiếng la của Xuyên Tử.
Gã nghiêng ngả lảo đảo chạy về hướng bên này, thở hồng hộc mà kêu: “Chết người, chết người rồi!”
Khu vực khai thác mỏ có người chết, bình thường là có liên quan đến hung thú.
Mọi người đều lập tức cảnh giác.
“Ngươi nói chậm một chút.” Hồ Thiếu Mạnh lên tiếng áp chế.
Vừa nghe thấy tiếng nói của Hồ Thiếu Mạnh, Xuyên Tử lập tức run lập cập, bình ổn hơi thở, tận lực trầm ổn mà nói: “Tiểu Thúy, Tiểu Thúy nhảy giếng!”
Tiểu Thúy là ai? Khương Vọng nhìn quanh một vòng, phát hiện những người khác đều nhìn về phía Cát Hằng.
Mà Cát Hằng chợt biến sắc.
Tiểu Thúy đúng là thị nữ trong viện của lão ta.
Hồ Thiếu Mạnh đứng dậy: “Đi xem.”
...
Tiểu viện của bốn tu sĩ siêu phàm đều có nhà riêng, nằm rải rác ở khu vực khai thác mỏ.
Tất nhiên hoàn toàn khác với thợ mỏ ở chung một nhà chung một cái giường ngủ.
Trong đó thì sân của Cát Hằng và Trương Hải gần nhau, sân của Khương Vọng và Hướng Tiền thì kề cận, cho nên Khương Vọng mới có thể luôn đụng phải đại thúc suy sút lắc lư khắp nơi.
Lúc mọi người đuổi tới nơi, trong viện Cát Hằng đã có một đám thợ mỏ xúm lại.
“Hồ thiếu gia! Hồ thiếu gia ngươi phải làm chủ cho nữ oa này!”
“Mệnh Tiểu Thúy khổ quá Hồ thiếu gia!”
Thật ra mọi chuyện rất đơn giản, vì bị Cát Hằng tra tấn trong thời gian dài, cuối cùng thị nữ tên là Tiểu Thúy kia không thể chịu đựng được nữa, sau khi Cát Hằng rời khỏi, nàng ta nhảy giếng tự sát.
Từ lời nói của những người này, có thể tạm thời gom góp nên tình huống đại khái của Tiểu Thúy.
Bao gồm vết thương trên người, nàng ta luôn bỗng nhiên khóc thút thít, rất nhiều lần chạy trốn đều bị bắt trở về...
Đám thợ mỏ mồm năm miệng mười, nhưng không một ai dám can đảm nói thẳng ra tên của Cát Hằng.
Thậm chí còn không dám đưa mắt nhìn lão ta.
Uy nghiêm của tu sĩ siêu phàm sớm đã khắc sâu vào trong lòng bọn họ.
Đối với tội ác của một tu sĩ siêu phàm, bọn họ chỉ có thể gửi hy vọng vào một tu sĩ siêu phàm khác.
Sắc mặt Cát Hằng âm trầm cùng cực, lão ta lần lượt đảo qua những thợ mỏ đó, dùng ánh mắt ép ngừng mồm mép lắm lời của bọn họ.
Nhưng ở đây tính cả Hồ Thiếu Mạnh thì có bốn tu sĩ siêu phàm.
Lão ta không biết những người này sẽ tỏ thái độ thế nào.
Ngày thường ẩu đả, khinh nhục thị nữ cũng không tính là cái gì, rất dễ dẹp yên những việc này. Thậm chí quan phủ cũng sẽ không làm khó tu sĩ siêu phàm quá mức.
Nhưng chỉ cần chết người, cho dù chỉ là một phàm nhân, vậy cũng không phải chuyện nhỏ.
Bởi vì bất kể một tu sĩ siêu phàm nào cũng bước lên từ phàm nhân.
Trải qua sự cố gắng của vô số nhân sĩ có kiến thức, mạng người quan trọng đã là nhận thức chung của bất kỳ một quốc gia bình thường hay là tông môn nào.
Nhưng mà.
Có một điều nhưng mà.
Loại chung nhận thức này cũng không thể hoàn toàn hóa thành quy tắc.
Tựa như người có quyền thế mà không phải siêu phàm, cũng dám động một chút là đánh chết nô tỳ.
Tuy chuyện này là tội ác, nhưng bình thường chỉ có người càng có quyền thế xuất hiện, mới có thể định tội được.
Đây mới là chân tướng của thế giới vào giờ phút này.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất