Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 566: "Gia gia, hiện tại người bảo con... Đừng hận Khương Vô Lượng

Chương 566: "Gia gia, hiện tại người bảo con... Đừng hận Khương Vô Lượng


nữa?"
Trọng Huyền Thắng hành lễ với Trọng Huyền lão gia tử trước, sau đó lại không kiêng kỵ gì mà nở nụ cười: "Thập Tứ!"
Thập Tứ hơi cúi đầu, xem như đáp lại. Lại liếc nhìn về hướng Khương Vọng một cái, khẽ gật đầu.
Đối với Thập Tứ mà nói, đây là tân thành và tiếp đón khó có được, cũng là nhờ vào lần kề vai chiến đấu ở Dương địa.
Khương Vọng cũng hành lễ theo Trọng Huyền Thắng, nói: "Khương Vọng bái kiến Hầu gia"
Trọng Huyền Vân Ba hơi giơ tay: "Không cần đa lễ. Trử Lương có nói với ta về ngươi, nói ngươi không tôi!"
Có thể được Trọng Huyền Trử Lương đề cập đến trước mặt Bác Vọng Hầu thì đúng là vinh hạnh.
Khương Vọng khiêm tốn nói: "Thật không đảm đương nổi khen ngợi của Định Viễn Hầu"
Trọng Huyền Vân Ba chỉ khẽ gật đầu, sau đó quay về hướng Trọng Huyền Thắng: "Người Trọng Huyền gia chúng ta tâm sự riêng được chứ?"
Với địa vị của ông, chịu nói một lời với Khương Vọng đã xem như khá coi trọng.
Nhưng lúc này ông có chuyện muốn nói với Trọng Huyền Thắng, lại không muốn để Khương Vọng ở lại ngồi nghe.
Khương Vọng cũng không muốn tranh cái gì trước mặt Trọng Huyền lão gia tử, vừa nghe vậy thì muốn cáo lui.
Nhưng một bàn tay béo kéo hắn lại.
Trọng Huyền Thắng nhìn lão hầu gia, nói: "Nếu gia gia và tôn nhi nói chút chuyện riêng tư, thì tất nhiên chỉ ta và gia gia nói chuyện. Nếu muốn bản về chuyện của Trọng Huyền gia... Gia gia, tôn nhi cũng không có chuyện gì mà Khương Vọng không thể nghe, Thập Tứ cũng như thế"
"Lúc tôn nhi chỉ có hai bàn tay trắng, là Thập Tứ ở bên cạnh tôn nhi. Lúc tiền đồ tôn nhi đen tối, là Khương Vọng và Thập Tứ ở bên, cùng con xông vào bí cảnh Thiên Phủ. Ö Dương địa, cũng là ba người chúng con cùng nhau tắm máu chiến đấu hăng hái, mới tranh ra cục diện này! Gia gia, sự nghiệp của tôn nhi có một phần của bọn họ"
Thập Tứ trước giờ vẫn luôn không nói chuyện, Khương Vọng cũng trầm mặc như thế.
Trọng Huyền Vân Ba nhìn tôn nhi nhà mình một hồi, mới lên tiếng: "Phụ Nhạc đã tu bổ xong, nhưng vẫn không bằng năm đó!"
Phụ Nhạc giáp trên người Thập Tứ đã từng nát một lần, sau đó được tu sửa lại, nhưng trên chiến trường Dương địa, lại bị tổn hại dưới mũi tên của Kỷ Thừa lần nữa.
Trọng Huyền Thắng ngừng lại một lát, mới đáp: "Không cần như năm đó!"
Trọng Huyền Vân Ba thở dài: "Giáp thì có thể tu bổ, người lại không thể"
Trong lời nói có một tia bi ai.
Khương Vọng vốn không biết Phụ Nhạc giáp từng là chiến giáp của Trọng Huyền Phù Đồ - phụ thân Trọng Huyền Thắng. Sau khi ông chiến tử, giáp này cũng tan nát trên chiến trường.
Sau đó, tuy đã được tu bổ lại nhưng chẳng còn được như năm đó. Giáp này là di vật để lại cho Trọng Huyền Thắng, Trọng Huyền Thắng lại giao nó cho Thập Tứ.
"Gia gia" Trọng Huyền Thắng nói: "Nếu không thể sửa, vậy thì không cần sửa. Giáp cũng vậy, người cũng vậy!"
Trọng Huyền Vân Ba hy vọng con cháu mãn đường, hoà hợp êm thấm, nhưng có thể được như vậy sao?
Tuy trong lòng ông hy vọng nhưng cũng biết nó không thực tế.
Vì thế, ông thở dài một tiếng, thay đổi đề tài: "Ta biết con hận Khương Vô Lượng, nhưng hắn đã bị nhốt mười chín năm, con không cần phải đâm thêm một đao, cắt đứt hy vọng còn lại trong cuộc đời này của hắn"
Nơi mà Khương Vô Lượng bị giam giữ, tên là Thanh Thạch cung.
Tên của cung này có rất nhiều khía cạnh để nói.
Chưa vội đề cập đến chữ "Thạch" trong thạch, ngọc, chỉ nói đến chữ "Thanh"
Bình thường Thái tử ở trong Đông Cung, mà phương Đông thuộc mộc, màu chủ thể là xanh, Thanh cung thường là chỉ Đông Cung.
Đúng là Tề quân vô cùng chán ghét và đã vứt bỏ hoàng trưởng tử, nhưng chưa chắc đáy lòng không có một tia mong đợi âm thầm. Dù sao đó cũng là nhi tử đầu tiên của ông ta, ở bên ông ta, cùng trải qua những năm tháng gian nan.
Mà lúc này Trọng Huyền Thắng mượn cái chết của Hứa Phóng để trừng trị Tụ Bảo Thương Hội, đồng thời cũng cho Khương Vô Lượng một kích mạnh mẽ, tiếp tục đẩy hắn ta ngã thẳng xuống vực sâu.
Chỉ là... Vì sao lại nói Trọng Huyền Thắng lại hận Khương Vô Lượng?
Vì sao hắn ta lại hận một Thái tử đã bị phế?
Khương Vọng im lặng đứng một bên, ý thức được, tiếp theo đây hắn sắp được nghe một câu chuyện đã phủ đầy bụi bặm của Trọng Huyền gia, thậm chí là của cả Tề quốc.
"Người đáng thương trên thế gian, há chỉ có mình Khương Vô Lượng?"
Trọng Huyền Thắng nói: "Hứa Phóng sống không bằng chết mười tám năm, con cũng hai tuổi đã trở thành cô nhi!"
"Không biết có phải gia gia quá già hay không, mấy năm gần đây cứ ngẫm nghĩ lại chuyện cũ, cảm thấy thế sự vô thường, đều có thể tha thứ"
Vẻ mặt của Trọng Huyền Vân Ba dịu lại, chậm rãi nói tiếp: "Chuyện năm đó cũng không thể hoàn toàn trách Khương Vô Lượng. Dù sao, lúc phụ thân con chết, hắn đã bị giam cầm trong Thanh Thạch cung. Là bản thân Minh Đồ... Cầu nhân đắc nhân"
Trọng Huyền Phù Đồ là cái tên sau này mới đổi lại, ban đầu tên thật của ông là Trọng Huyền Minh Đồ.
Một tiếng Minh Đồ của lão hầu gia hiển nhiên đã làm Trọng Huyền Thắng xúc động.
Nhưng tên béo này vẫn cố giữ vẻ mặt căng cứng, không chịu dịu lại.
"Năm đó.." Trọng Huyền Thắng tận lực làm mình có vẻ bình tĩnh: "Trong cuộc chiến Tề Hạ, người cự tuyệt lãnh binh, đế quân giận dữ, nhốt người vào ngục, hỏi có phài lòng của người hướng về Hạ hay không? Tất cả mọi người biết, đế quân hỏi có phải người hướng về Hạ hay không, thật ra là vì trong lòng đế quân cho rằng người đứng về phía Khương Vô Lượng, ủng hộ phái chủ hòa, cố giấu tài năng, lấy chuyện này để bức vua thoái vị!"
"Thông minh như người, thật sự sẽ làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy sao?
Chẳng lẽ đó không phải là do Khương Vô Lượng bảy mưu đặt kế? Khương Vô Lượng vô tội? Đáng thương?"
"Người" trong lời nói của Trọng Huyền Thắng tất nhiên chính là Trọng Huyền Phù Đồ.
"Vì đền bù 'sai lầm' này, cố giữ lại quân tâm, gia gia đã cởi giáp nhiều năm lại không thể không rời núi lần nữa, mang ba nhi tử một chất nhi, giao thân cho tiền tuyến Tề Hạ. Trong trận chiến này, tộc nhân dòng chính của Trọng Huyền gia tử thương quá nửa, tam thúc ta chết trận! Gia gia cũng vì thế mà vô cùng hận người, cả đời cũng không nói với người một câu nào nữa"
"Vì sao ta chịu đủ ghét bỏ, đi đâu cũng bị khi dễ ở Trọng Huyền gia? Nếu không phải được Trử Lương thúc phụ che chở, thì đã sớm chết do bị người nào đó lỡ tay rồi!"
"Mà lấy công lao phá Hạ của Trử Lương thúc phụ, chỉ bởi vì thay người cầu tình mà cũng không thể phong hầu. Chỉ được một tước vị Bá tước, còn bị gắn vào hai chữ "Thận Hoài"
Trọng Huyền Thắng nhìn Trọng Huyền Vân Ba: "Gia gia, hiện tại người bảo con... Đừng hận Khương Vô Lượng nữa?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất