Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 189. Muốn ngủ chung không?

Chương 189. Muốn ngủ chung không?


Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đây là một món Linh Bảo đỉnh cấp. Có thể nuôi dưỡng trong người, cũng thăng cấp theo thực lực của hắn.
Ngoại trừ việc có tác dụng diệt trừ tai hoạ, trấn áp yêu ma ra thì còn có một năng lực cực kỳ mạnh mẽ nữa.
Là Sinh Thành Phật Cốt.
Quy Nguyên Xá Lợi Tháp thu nạp năng lượng, tự động biến thành Phật Cốt Xá Lợi, đẳng cấp tương đương với cảnh giới của Lý Nhiên.
Lý Nhiên cầm Bảo Tháp rồi cẩn thận tra xét. Chỉ thấy trên thân tháp có kim quang ngưng tụ, đang rót từng chút một vào bên trong tháp cơ.
- Thế mà ở trong đây cũng có thể ngưng tụ Phật Cốt!
Lý Nhiên không khỏi chấn động.
Xá Lợi Tháp này vậy mà có thể hấp thu năng lượng của cấm chế!
Chờ đến khi kim quang tràn đầy đến tầng thứ sáu của Bảo Tháp thì sẽ có thể thu được một viên Phật Cốt Xá Lợi. Chỉ cần có Xá Lợi là có thể bổ sung Phật Lực cho hắn, cũng có thể giải được cấm chế để ra ngoài. Tuy là tốc độ thêm vào không nhanh, nhưng tóm lại là biết làm đầy.
- Cũng may, sẽ không bị nhốt ở chỗ này quá lâu.
Lý Nhiên hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
...
Lâm Lang Nguyệt còn không biết chuyện gì xảy ra.
Nàng ta cúi đầu, vẻ mặt uể oải:
- Lỡ như thật sự ở nơi này mấy chục năm, sợ rằng tu vi sẽ giảm đi nhiều lắm đó.
Lý Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu.
Đã ở thời điểm này rồi mà nàng ta còn suy nghĩ tới chuyện tu hành nữa.
Lúc này, Lâm Lang Nguyệt lộ ra sắc mặt tái nhợt, vóc người đơn bạc, yếu ớt như một đóa hoa nhỏ. Nàng ta đã mất đi tu vi, không còn dáng vẻ xa cách ngàn dặm như trước nữa, ngược lại cảm giác lại chân thật hơn rất nhiều.
Khóe miệng Lý Nhiên lộ ra một nụ cười xấu xa.
Hắn quyết định sẽ không nói cho nàng ta biết tin này, để cho nàng ta cũng cảm nhận cảm giác của người phàm một chút.
Lý Nhiên ngáp một cái rồi nói:
- Chuyện tu luyện này nói sau đi, hiện giờ có việc cấp bách phải làm đây.
- Chuyện gì?
Lâm Lang Nguyệt hiếu kỳ nói.
Hắn vung tay lên, một cái giường lớn bằng gỗ Linh Hương được điêu khắc tinh xảo đột nhiên xuất hiện, chăn đệm gối đầu đều mới tinh, tản ra mùi thơm nhàn nhạt.
Lý Nhiên nằm lên trên, thoải mái duỗi người.
- Đó chính là ngủ một giấc thật ngon. Đánh cả một ngày, làm ta mệt muốn chết rồi.
- ...
Lâm Lang Nguyệt khó khăn nói:
- Thì ra việc cấp bách mà ngươi nói là đi ngủ hả?
Hơn nữa, tại sao lại có người mang theo giường trong người chứ?
Trong đầu kẻ này rốt cuộc chứa cái gì vậy hả!
Lý Nhiên nằm ở trên giường, bắt đầu mời chào:
- Ngươi có muốn tới ngủ chung không?
- ...
Lâm Lang Nguyệt quay đầu đi:
- Không cần, tự ngươi ngủ đi.
- Được thôi.
Lý Nhiên gật đầu, nhắm hai mắt lại. Không lâu sau, hô hấp trở nên đều đều, vậy mà hắn lại thực sự ngủ thiếp đi. Lâm Lang Nguyệt bất đắc dĩ xoa xoa mi tâm. Tâm của vị này đúng thật là lớn quá mà...
Nàng ta nhìn chung quanh một chút, đi tới rồi ngồi xổm xuống trong góc phòng. Trải qua một ngày ác chiến, cả người nàng ta đã sớm uể oải không chịu nổi rồi, lại còn thêm việc lúc này linh lực đã bị mất hết, cảm giác mệt mỏi mãnh liệt ùa tới. Lâm Lang Nguyệt ôm đầu gối, rất nhanh cũng tiến vào trong mộng đẹp.
Một lát sau, Lý Nhiên lặng lẽ mở mắt ra.
Hắn nhìn nàng ta ngồi ở nơi góc phòng, dáng vẻ đáng thương, không khỏi có chút buồn cười.
- Vị đại tỷ này trông chán thật chứ.
Hắn trở mình một cái rồi cũng tiến vào trong mơ.
Nam Phong Thành.
Nhạc Kiếm Ly từ từ mở mắt ra.
Phát hiện bản thân đang nằm ở trong phòng ngủ của Thu Nguyệt Lâu.
Lúc này, bên cạnh truyền đến âm thanh của một nữ nhân.
- Ngươi tỉnh rồi sao?
Nàng bỗng nhiên ngồi dậy, chỉ nhìn thấy Tần Như Yên đang ở một bên, ánh mắt phức tạp nhìn nàng.
Nhạc Kiếm Ly liếc nhìn bốn phía một lượt rồi hỏi:
- Lý Nhiên đâu?
Tần Như Yên lắc đầu.
- Không biết, hắn vẫn chưa trở về.
- Đã qua bao lâu rồi?
- Một ngày.
Nhạc Kiếm Ly trực tiếp quay người đứng lên, cầm lấy thanh trường kiếm rồi lập tức muốn lao ra khỏi phòng.
Phía sau truyền đến giọng nói của Tần Như Yên,
- Ngươi không cần đi nữa.
Nhạc Kiếm Ly dừng bước, quay người lại rồi nhíu mày nói:
- Lời này của ngươi là có ý gì?
Tần Như Yên nói:
- Trong lúc ngươi hôn mê, ta đã trở về tìm hắn rồi, hắn...
- Hắn như thế nào rồi?
Nhạc Kiếm Ly nắm chặt lấy trường kiếm, vì dùng lực quá mạnh nên ngón tay mất đi huyết sắc.
- Hắn biến mất rồi.
Tần Như Yên thấp giọng nói:
- Ta tìm khắp cả trăm phương ngàn dặm mà cũng không tìm được bất kỳ tung tích nào, phảng phất như thể đột nhiên biến mất vậy.
Giọng nói của nàng ta trầm thấp, không có sự quyến rũ như những ngày thường nữa.
Lúc đó, sau khi thu xếp ổn thỏa cho Nhạc Kiếm Ly, nàng ta lập tức quay trở về Thập Vạn Đại Sơn, nhưng nơi đó đã không còn một bóng người rồi.
- Người mạnh mẽ như Lý Thánh Tử, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, không chừng bây giờ đã về đến tông môn rồi...
Tần Như Yên cứ như thể đang tự an ủi bản thân.
Nhạc Kiếm Ly lắc đầu nói:
- Không thể nào. Nếu như hắn giải quyết được Vu Dã, nhất định sẽ lập tức đến tìm ta, không thể nào rời đi một cách thầm lặng như vậy được.
Với tình huống hiện tại, nàng cũng không còn lòng dạ nào mà giấu giếm mối quan hệ giữa hai người nữa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất