Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 301. Có lòng mà không có gan làm?

Chương 301. Có lòng mà không có gan làm?


- Đây là vật gì vậy? Thế mà lại có thể khóa chặt hồn phách sao?
Chỉ thấy Lý Nhiên bay lơ lửng trong không trung, mái tóc đen nhánh bay phất phới, u quang trong con ngươi lóe lên.
Hồn lực dồi dào cuộn trào mãnh liệt, tuôn ra rồi ngưng tụ lại thành một thanh lợi kiếm vô hình!
Xoẹt!
Kèm theo một tiếng vang nhỏ, một đạo thần quang phảng phất như đến từ thiên ngoại hung hãn bổ lên trên thân thể của hắn ta!
Tạ Long Cử đứng bất động tại chỗ, nhìn như không có chuyện gì xảy ra, nhưng con ngươi hắn ta lại ảm đạm không có chút ánh sáng nào.
Mà thần hồn của hắn ta thì chui ra khỏi cơ thể, trực tiếp bị đóng ở trên mặt đất!
Thần thông Cấm Đoạn Luân Hồi.
Bóc tách thân thể, chặt đứt thần hồn!
Một vệt thần quang xuyên vào trong lồng ngực của Tạ Long Cử, đóng chặt thần hồn của hắn ta xuống mặt đất.
Mà khi thần hồn bị tách rời ra thì bàn tay to trong hư không kia cũng tiêu tán trong nháy mắt.
Trong rừng rậm lập tức yên tĩnh lại.
Trên khuôn mặt đã trở nên trong suốt hết phân nửa của Tạ Long Cử hiện ra vẻ hoảng sợ.
- Làm sao có thể chứ?
Thế mà Lý Nhiên lại có thể tách rời thần hồn của hắn ta ra, chặt đứt toàn bộ liên hệ của thần hồn với thân thể.
Mặc dù thần hồn vô hình, nhưng lại hữu chất.
Lúc này, hắn ta bị thần quang trấn áp, hồn lực dồi dào ẩn chứa bên trong đó làm cho hắn ta căn bản không thể động đậy được dù chỉ là một chút!
- Hồn lực mạnh mẽ như vậy, lại còn nắm giữ thuật pháp công phạt thần hồn nữa… Hắn thật sự là Nguyên Anh sao?
Tạ Long Cử thân là Nửa Bước Hợp Đạo, hắn ta biết điều này đáng sợ đến mức nào.
Phá đan thành anh, sơ thiệp thần hồn.
Sau khi tiến tới cảnh giới Nguyên Anh thì mới có thể bắt đầu đánh bóng và rèn luyện thần hồn. Lúc này thần hồn yếu ớt tựa như một đứa trẻ nhỏ vậy, tác dụng cũng giới hạn tới cảm giác.
Mà sau khi rèn luyện đến một trình độ nhất định rồi mới có thể bước vào Phân Thần Chi Cảnh.
Trở thành tu hành giả Phân Thần thì đã có thể ly thể thần hồn rồi, vốn có thân thể pháp tướng, chân chính liên quan đến sự huyền bí của hồn phách. Thế nhưng nó cũng vẫn không cách nào dùng thần hồn để làm đòn công phạt cả.
Chỉ có khi đến được Hợp Đạo Cảnh, hồn và đạo dung hợp lại với nhau thì đó mới được gọi là nắm giữ thần hồn chân chính!
Lên trời xuống đất, không gì không làm được!
Mà Lý Nhiên chỉ là một tên Nguyên Anh thôi, hồn lực mạnh mẽ hơn hắn ta còn chưa tính, thế mà lại còn nắm giữ Công Phạt Chi Đạo nữa?
Chuyện này cũng quá bất hợp lý rồi đó!
...
Lý Nhiên chậm rãi rơi xuống mặt đất.
Sắc mặt hắn tái nhợt, thân hình cũng có chút lung lay.
Hắn đã tiêu hao quá nhiều Cấm Đoạn Luân Hồi rồi.
Dù cho có dùng hồn lực cường đại của hắn thì cũng gần như bị rút sạch hết cả rồi!
Đương nhiên, uy lực cũng vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
Tạ Long Cử thân là Nửa Bước Hợp Đạo, thế mà còn trực tiếp bị một kiếm tiêu diệt, gần như không có bất kỳ năng lực chống trả nào!
Hắn lấy một bình thuốc màu trắng ra, đổ một viên đan dược rồi uống vào.
Đây là Nhất Nguyên Hồi Hồn Đan do đại trưởng lão của Thiên Xu Viện tặng cho hắn, có thể ổn định lại thần hồn, bổ sung hồn lực.
Đan dược bỏ vào miệng rồi lập tức tan ra, một dòng nước nóng tụ hợp lại, hồn lực bị tiêu hao trong tâm linh lập tức được bổ sung thêm vào.
Gương mặt của Lý Nhiên cũng khôi phục lại huyết sắc.
Hắn đi tới phía trước hồn phách của Tạ Long Cử, đưa tay ra tóm lấy. Mà Tạ Long Cử thì đang ra sức giùng giằng, nhưng căn bản lại chẳng thể làm được gì cả. Dưới tác dụng của Cấm Đoạn Luân Hồi, hắn ta đã đánh mất quyền khống chế đối với tự thân rồi.
Vẻ mặt hắn ta đầy sợ hãi mà nói:
- Lý Nhiên, ngươi không thể giết ta, đây là đang khơi mào chiến tranh giữa hai tông môn đó!
Lý Nhiên khinh thường nói:
- Ngươi không khỏi cũng quá coi trọng bản thân rồi đó. Chỉ vì một tên Phân Thần nhỏ bé, liệu Hợp Hoan Tông sẽ khai chiến với U La Điện sao?
Thần hồn của Tạ Long Cử khẽ run lên.
Điều đối phương nói là sự thật.
Mặc dù hắn ta cũng được coi như là nhân vật có mặt mũi, nhưng so với quyền lợi của tông môn thì hắn ta căn bản cũng chả là cái cóc khô gì cả!
- Vậy ngươi cũng không thể giết ta được, bằng không Hoan Hỉ lão tổ sẽ không bỏ qua ngươi đâu!
Hắn ta vẫn mạnh miệng mà nói.
- Hoan Hỉ lão tổ?
Lý Nhiên nhếch miệng cười.
- Nếu như ta không đoán sai thì chính lão ta cũng đã là bùn nhão trên sông rồi, bản thân còn khó mà giữ được nữa kìa.
Tạ Long Cử trầm mặc.
Bọn họ thừa dịp Liễu Tầm Hoan bế quan mới dám cố hết sức ra tay tàn ác với Tần Như Yên. Thế nhưng bây giờ Tần Như Yên vẫn còn sống! Nếu như việc này mà bị Liễu Tầm Hoan biết được, cứ coi như là Hoan Hỉ lão tổ thì cũng sẽ gặp tai ương thôi!
Lý Nhiên cũng không phải kẻ ngu, hắn tuyệt đối sẽ không để cho Tạ Long Cử hắn ta sống sót rời đi!
Trong lòng Tạ Long Cử tràn ngập sự không cam lòng cùng sợ hãi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất