Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 401. Tâm tư của công chúa, tình cảm thiếu nữ ôm ấp luôn là thơ

Chương 401. Tâm tư của công chúa, tình cảm thiếu nữ ôm ấp luôn là thơ


- Cũng không biết nữ nhân bạo lực kia từ đâu đến, thực lực thật sự có chút khủng bố, cho tới bây giờ ta cũng chưa từng gặp qua võ tu nào mạnh như vậy.
Lý Nhiên nhíu mày suy tư.
Theo ấn tượng của hắn thì bên trong các tông đại năng cũng không có người nào như vậy.
Hắn còn không biết tên của đối phương, căn bản là không có dấu vết mà tìm kiếm.
Lúc này, Thịnh Tri Hạ nhẹ giọng nói:
- Lý Thánh Tử, vết thương của ngươi không sao chứ?
Thịnh An Ức cũng ân cần nhìn hắn.
Lý Nhiên cười cười.
- Có hai vị công chúa dốc lòng chăm sóc nên cho dù vết thương có nghiêm trọng đi nữa thì cũng không thành vấn đề.
Hai người nghe vậy thì xấu hổ cúi đầu.
- Lý Thánh Tử lại nói đùa.
- Chúng ta thật ra cũng không hề làm gì…
Đêm qua dưới mấy đòn roi của Sở Linh Xuyên, mặt mũi Lý Nhiên bầm dập, toàn thân đau nhức, trên người đầy những vết bầm màu xanh tím.
Sau đó các nàng đỡ Lý Nhiên lên giường phượng, ngồi quỳ bên người xoa bóp cho hắn, thư giãn gân cốt, tiêu tán huyết ứ. Mỗi một động tác đều nhẹ nhàng và ân cần đến cực điểm.
Bọn họ cứ xoa bóp mãi đến khi trời hửng sáng mới dừng lại.
- Có thể khiến cho hai vị công chúa tự tay xoa bóp... Toàn bộ Hạo Thổ cũng không còn người nào có được loại đãi ngộ này chứ?
Khóe miệng Lý Nhiên xuất hiện ý cười.
So với sự thoải mái trên thân thể thì cảm giác thành tựu trong lòng mới đúng là khiến người ta say mê.
Thịnh Tri Hạ vểnh cái miệng nhỏ nhắn lên rồi lẩm bẩm nói:
- Cũng không biết nữ nhân kia ở đâu ra mà lại ngang nhiên hạ thủ độc ác như vậy. Đợi lát nữa ta sẽ bẩm báo phụ hoàng chém chết nàng ta...
- Suỵt.
Thịnh An Ức thấp giọng nói:
- Nói nhỏ chút, đừng đánh thức nàng ta dậy, nếu không... Lý Thánh Tử lại bị ăn đòn.
Lý Nhiên:
- ...
Tuy nhiên dường như nữ nhân điên cuồng kia vẫn còn đang ngủ nên cũng chưa ra ngăn cản bọn họ.
Mãi cho đến khi trốn thoát được khỏi tẩm cung thì lúc này ba người mới thở phào nhẹ nhõm.
Trên mặt Lý Nhiên tràn đầy sự vui sướng khi sống sót sau tai nạn.
Mà ở bên trong lương đình cách đó không xa, Sở Linh Xuyên đang ngồi trên lan can rồi nhìn hắn với ánh mắt giận dữ.
- Thật đúng là đồ vô sỉ!
Ngay từ đầu nàng ta còn rất yêu thích Lý Nhiên.
Không chỉ mỗi thiên phú tu luyện rất cao mà cả thiên phú chiến đấu cũng là đỉnh cấp.
Bất luận là đối với việc vận dụng đạo pháp hay là đối với việc nắm bắt cơ hội thì đều có thể nói là vi diệu đến đỉnh cao.
Mặc dù hắn một mực bị khắc chế nên cũng không có sử dụng bất cứ một thần thông nào, nhưng dù vậy vẫn cho thấy thực lực vượt xa Phân Thần bình thường.
Cái kia chỉ là "thủ đoạn" cuối cùng…
Bây giờ Sở Linh Xuyên cảm thấy toàn thân nổi da gà khi bắt đầu nghĩ lại loại cảm giác này.
Nắm lấy mắt cá chân nàng ta vẫn không tính là gì nhưng lại còn cào vào lòng bàn chân nàng ta.
Quả thật là quá vô sỉ!
Năm tháng trôi qua, cho tới bây giờ vẫn chưa có ai dám chạm vào nàng ta nên xem như Lý Nhiên là người đầu tiên.
Nàng ta cúi đầu nhìn đôi chân trắng nõn như bạch ngọc của mình, trên mặt nhỏ bé không thể nhận ra xẹt qua một tia đỏ bừng.
- Đồ vô lại!
- Lý Nhiên, lão nương sẽ nhớ kỹ ngươi!
...
Lý Nhiên vẫn còn chưa biết rằng bản thân mình bằng cách nào đó mà đã đắc tội với một vị đại năng Đế Cấp.
Ba người đi thẳng tới chỗ phụ cận cửa cung.
Hắn dừng bước rồi nói:
- Hai vị công chúa chỉ cần đưa tới đây thôi!
- Ừm.
Hai người lên tiếng, vẻ mặt có chút không nỡ.
Thịnh Tri Hạ cúi đầu, nhẹ giọng nói:
- Lý Thánh Tử, nếu như có cơ hội thì còn có thể được chơi cờ với ngươi không?
- Đương nhiên có thể.
Lý Nhiên cười nói:
- Ta còn phải đợi ở Vô Ương Thành một thời gian nữa, mặc dù có hơi bất tiện để đi tới hoàng cung nhưng các ngươi có thể đi đến Lý phủ tìm ta chơi.
- Thật vậy sao?
Thịnh Tri Hạ ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy sự vui mừng.
- Ta còn lo lắng rằng đến nhiều lần sẽ khiến ngươi cảm thấy phiền phức.
Lý Nhiên đưa tay xoa xoa mái tóc của nàng ta.
- Thịnh công chúa vừa khả ái lại xinh đẹp thì làm sao ta có thể cảm thấy phiền phức chứ? Huống hồ ngươi là hảo bằng hữu mà ta đã xác định.
- Bằng hữu sao?
Đáy mắt Thịnh Tri Hạ hiện lên tâm tình gì đó không rõ.
Nàng ta chần chừ trong nháy mắt, sau đó lại nhón chân lên rồi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên gương mặt hắn.
Lý Nhiên và Thịnh An Ức đều ngây người.
Khuôn mặt thanh tú của Thịnh Tri Hạ đỏ bừng, lắp bắp nói:
- Cái này, lúc này chúng ta không thể coi là bằng hữu nữa nhỉ?
Nàng ta nói xong câu đó thì dũng khí cũng tiêu tán trong nháy mắt nên không đợi hắn khôi phục lại tinh thần đã xoay người chạy mất.
Nhìn vào bóng dáng màu vàng xinh xắn kia, Lý Nhiên đứng một lúc vẫn không khôi phục lại tinh thần được.
- Ta lại ngang nhiên bị đánh lén sao?
- Đáng ghét, nhất định là vết thương cũ tái phát nên ta mới không thể tránh thoát cái hôn này!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất