Chương 412. Ngục Tỏa Cuồng Long Lý Vô Thường!
Lãnh Vô Yên trở thành nhân vật chính trong trận đại chiến, máu nhuộm đỏ cả La Sát Phong, kiếm chém sập Phi Vân Sơn.
Mà từ khi Sở Linh Xuyên nhìn thấy Kinh Hồng Nhất Kiếm kia thì cũng đã không đề cập tới việc khiêu chiến nữa, cũng rất ít khi đặt chân đến Trung Thổ.
Lúc này, Lý Nhiên đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.
- Nói như vậy, nàng ta chẳng phải chính là sư tôn của Nhạc Kiếm Ly sao?
- Không nghĩ tới sư tôn của Kiếm Ly lại là một người không đáng tin như thế…
Hồi tưởng lại sự xung đột những hai người, hắn không khỏi bưng bít khuôn mặt mình.
- Việc này phải nói với Kiếm Ly thế nào đây?
Lý Vô Thường nhìn dáng vẻ bất đắc dĩ của hắn, do dự một hồi lâu rồi cũng lấy một một khối ngọc bội hình rồng ra đưa cho hắn.
Lý Nhiên nghi ngờ nói:
- Đây là cái gì?
Lý Vô Thường thản nhiên nói:
- Đây là Thông Linh Ngọc của lão phu, lúc rơi vào nguy hiểm thì hãy bóp nát nó, bất kể là cách cách bao xa, lão phu cũng có thể lập tức cảm nhận được ngay.
- Tuy rằng lão phu chưa từng có tiếp xúc gì với Sở Linh Xuyên cả, nhưng ta biết người này cực kỳ ghi thù, rất có thể việc này sẽ chẳng tốt lành gì đâu.
- Nếu như nàng ta thực sự tới trả thù thì ngươi cứ bóp nát khối ngọc bội này...
Lý Nhiên bổ sung:
- Sau đó tiện cho ngươi chạy trốn?
- ...
Lý Vô Thường tức giận nói:
- Sau đó lão phu sẽ đi cứu ngươi!
Lý Nhiên ngây ngẩn cả người.
Hiên ngang lẫm liệt như thế à?
Đây cũng không giống như là tính cách của Lý lão đầu.
Lý Vô Thường thở dài, lão ta nói:
- Ngươi là người có thiên phú xuất sắc nhất trong tất cả tử tôn của Lý gia, cũng là niềm hy vọng dẫn dắt Lý gia trọng chấn lại vinh quang của Tiên Tộc. Nếu như cứ mắt mở trừng trừng mà nhìn ngươi ngã xuống, vậy lão phu sẽ rất thẹn với liệt tổ liệt tông của Lý gia.
- Lão Lý…
Rất hiếm Lý Nhiên thấy lão ta có thời điểm nghiêm chỉnh như thế.
- Tuy rằng thực lực của lão phu không bằng nàng ta, nhưng nàng muốn khống chế được lão phu cũng tuyệt đối không phải chuyện đơn giản!
Lý Vô Thường đứng chắp tay ra sau lưng, tay áo tung bay, thật có vài phần tư thái đạo cốt tiên phong.
Có thể trở thành Đế Cấp, làm gì có ai yếu đâu chứ?
Lý Vô Thường từng giao thủ cùng với Dịch Thanh Lam, lại bị Lãnh Vô Yên truy sát, đắc tội với nhiều nhân vật hàng đầu như vậy nhưng lão ta vẫn có thể sống sót thật tốt như cũ.
Đây chính là một loại thể hiện thực lực của bản thân.
Đúng lúc này, giọng nói của Lý Nhiên vang lên.
- Lão tổ, ngươi thực sự làm cho ta cực kỳ cảm động, thế nhưng...
Hắn giơ ngọc bội lên.
- Ngươi có thể giải thích cho ta một chút vì sao mà con Thần Long này bị trói lại không?
Chỉ thấy phía trên ngọc bội kia có hình con rồng, thế nhưng trên thân rồng lại quấn quít đầy những sợi dây thừng, bị trói thành hình trạng kỳ quái…
Nhìn vào có vài phần cảm thấy thẹn...
Gương mặt già của Lý Vô Thường đỏ lên, lão ta lúng túng nói:
- Ngươi thì biết cái gì? Cái này gọi là Ngục Tỏa Cuồng Long!
Lý Nhiên nhìn kỹ một cái.
- Nếu như ta không đoán sai, đây cũng là con Mẫu Long chứ?
- ...
- Cút!
Lý Vô Thường một cước đạp hắn ra ngoài, sau đó cũng thuận tay ném Tiêu Thanh Ca ném ra ngoài luôn.
Cửa lớn của bí địa chậm rãi đóng lại, giọng nói đầy tức giận của Lý Vô Thường truyền ra:
- Ngươi có thể có tâm một chút không hả? Khắp cả Hạo Thổ có được mấy vị Đế Cấp đâu chứ, tất cả đều sắp bị ngươi phiền chết rồi!
Nói xong vẻ mặt lão ta cũng tràn đầy bất đắc dĩ.
Thịnh Diệp, Dịch Thanh Lam, Sở Linh Xuyên, Trần Uẩn Đạo, Cơ Trầm Uyên... Không thể không nói, năng lực gây sự của tiểu tử này thật sự là đứng đầu.
- Hy vọng Lý gia sẽ bị không diệt vong trên tay hắn…
Lý Vô Thường thở dài.
Lão ta chắp tay ra sau lưng, ngồi trở lại trong lương đình, ưu tư mà nhàn nhã uống lên trà.
...
Lý Nhiên nhìn cửa lớn đã đóng lại, khóe miệng hắn không khỏi nhếch lên thành một nụ cười.
- Lý lão đầu cũng vẫn rất là nghĩa khí đó! Hơn nữa còn kiên cường hơn so với trong tưởng tượng của ta nữa, xem ra vẫn có chút thực lực đó chứ.
Lúc này, Tiêu Thanh Ca lo lắng nói:
- Phu quân, Kiếm Thủ gì kia có thật sự tới tìm ngươi trả thù hay không?
Lý Nhiên lắc đầu.
- Không đâu.
Nếu như Sở Linh Xuyên thật sự muốn giết hắn thì cũng đã động thủ lúc ở trong hoàng cung rồi, tuyệt đối không có khả năng thả hắn ra.
Hồi tưởng lại ánh mắt của đối phương, nếu nói là "sát ý", thật ra dường như càng giống như là "hiếu kỳ" hơn.
- Yên tâm đi, phía sau của phu quân ngươi cứng rắn lắm, nếu nàng ta mà dám tìm ta gây phiền phức, ta sẽ bảo sư tôn chém nàng ta.
- Ồ…
Tiêu Thanh Ca gật đầu, nhưng vẻ mặt của nàng vẫn còn có chút sầu lo.
Dù sao thì đó cũng là Đế Cấp Đại Năng, hơn nữa còn là người có thực lực đứng đầu nhất, nhỡ đâu mà nàng ta âm thầm ra tay với Lý Nhiên thì làm sao chứ?