Chương 438. Lý Đạo Duyên suýt nữa không đánh mà khai, ba nữ nhân cùng chung chiến tuyến
Sở Linh Xuyên nói:
- Lý tộc trưởng, ta và Lý Nhiên có một số việc còn chưa giải quyết, cần ở lại Lý phủ vài ngày, nếu như đã quấy rầy xin ngài thứ lỗi.
- Có liên quan đến Nhiên Nhi sao?
Lý Đạo Duyên giật mình.
Chẳng lẽ quan hệ giữa hắn ta và Nhạc Kiếm Ly đã bại lộ đến mức sư tôn phải tìm đến cửa rồi à?
Mồ hôi chảy ướt nhẹp hết sau lưng hắn ta.
- Cuối cùng ngày này cũng đã tới rồi.
Trong thiện phòng yên tĩnh trở lại.
Lý Đạo Duyên một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, thận trọng hỏi:
- Sở chưởng môn, rốt cuộc ngươi tìm Nhiên Nhi là vì chuyện gì vậy?
Sở Linh Xuyên bất đắc dĩ nói:
- Còn không phải là vì chút chuyện đồ đệ kia sao ?
- Đồ, đồ đệ ?
Ngơ ngẩn.
Lý Đạo Duyên hoàn toàn lo lắng.
Chuyện hắn ta vẫn luôn lo lắng, cuối cùng vẫn xảy ra.
Nhưng ngàn vạn lần không ngờ tới, sẽ là tông môn Đại Đế đích thân đến đây!
Xem ra tính nghiêm trọng của chuyện này vượt xa tưởng tượng rồi!
- Phải nhanh chóng liên lạc Lão tổ mới được!
Hiện tại chỉ có tộc đế ra tay, mới có thể ngăn cản cơn sóng dữ này!
Lúc này, chỉ nghe Sở Linh Xuyên nói :
- Mạo muội đến đây, Lý tộc trưởng chớ trách, nhưng mà hôm qua lại gặp được Lão tổ của Lý gia ngươi.
- ...
Lý Đạo Duyên giật mình:
- Ngài đã gặp Lão tổ rồi hả?
- Đã gặp rồi.
Sở Linh Xuyên nói:
- Ngày hôm qua ở bí địa của Lý gia hàn huyên một hồi, Lý Lão tổ đúng là… vẫn rất thú vị đấy.
Vốn dĩ nàng ta ta muốn nói là quá không hợp lẽ thường, nhưng vẫn nhịn xuống không nói ra miệng.
Lòng Lý Đạo Duyên lạnh mất nửa rồi.
Đối phương đã gặp Lão tổ, mà vẫn yên lành tốt đẹp ở đấy, há chẳng phải nói rõ Lão tổ cũng không thể làm gì nàng ta ta sao?
Vậy phải làm sao bây giờ ?
Hắn ta nuốt một ngụm nước bọt, nói:
- Sở chưởng môn, mới vừa rồi là ta có mắt mà không biết Thái Sơn, nếu như có chỗ nào mạo phạm, vẫn xin ngươi thứ lỗi cho.
Sở Linh Xuyên vuốt cằm nói:
- Lý tộc trưởng khách khí rồi, là ta không mời mà tới, ngươi không ngại là tốt rồi.
- Không ngại, đương nhiên không ngại!
Lý Đạo Duyên liền vội vàng nói:
- Ngài có thể đại giá quang lâm, vẻ vang cho kẻ hèn này này, muốn ở bao lâu cũng không có vấn đề gì.
Sở Linh Xuyên cười cười.
Lý tộc trưởng rất nhiệt tình, không giống với đôi ông cháu kia.
- Xem ra Lý gia vẫn có người bình thường...
Trong lòng nàng ta ta âm thầm nói.
Lý Đạo Duyên do dự một chút, nói:
- Chuyện đó, Sở chưởng môn định giải quyết như thế nào đây ?
Sở Linh Xuyên nhún nhún vai:
- Điều này phải xem thái độ của Lý thánh tử rồi.
- Thái độ ?
Lý Đạo Duyên vội vàng nói:
- Ta cam đoan với ngươi, Nhiên Nhi hắn đối với phần tình cảm này, tuyệt đối không phải vui đùa!
- Hả?
Bốn người còn lại đều ngẩn ra.
Sở Linh Xuyên cau mày nói:
- Tình cảm gì ?
- Chính là nó và…
Lý Đạo Duyên còn chưa nói xong, Lý Nhiên đã cầm một cái bánh bao trực tiếp nhét vào trong miệng của hắn ta.
- Cha, thức ăn cũng không chặn nổi miệng của cha sao?
- ? ?
Lý Đạo Duyên ngậm bánh bao, sắc mặt khó hiểu.
Trán Lý Nhiên đổ đầy mồ hôi lạnh.
Đúng là đồng đội heo mà!
Nếu không phải mình tay mắt lanh lẹ, đã bị cha mình làm lộ tẩy rồi!
Lý Nhiên cười gượng nói:
- Sở chưởng môn đến đây, là vì nhận Thẩm Nịnh làm đồ đệ, cha người ở đây nói nhăng nói cuội gì đấy ?
- ...
Trong đôi mắt nho nhỏ của Lý Đạo Duyên, tràn đầy nghi hoặc.
Nhận Thẩm Nịnh làm đồ đệ ?
Không phải là vì chuyện của Nhạc Kiếm Ly sao ?
Vậy chẳng phải mình thiếu chút nữa tự làm lộ tẩy sao!
Lúc này, Sở Linh Xuyên tò mò nói:
- Ngươi mới vừa nói chuyện tình cảm gì ? Chơi đùa gì ?
Lý Đạo Duyên lau mồ hôi lạnh, cười khan nói:
- Không có gì, ta nói Nhiên Nhi vẫn luôn một lòng kính trọng người, Sở chưởng môn không có việc gì thì có thể qua đây chơi đùa một chút.
- Lòng kính trọng ?
Sở Linh Xuyên không biết nghĩ tới điều gì, gò má xẹt qua một vệt đỏ bừng.
Bịt miệng, gãi lòng bàn chân, còn đánh nơi đó của nàng ta... Đêm qua lại giống như phá nhà, gây ra động tĩnh lớn như vậy.
Tên gia hỏa này mà được xem là tôn kính mình sao?
Nếu không phải vì Thẩm Nịnh, một giây đồng hồ nàng ta ta cũng không muốn chờ thêm.
Thấy đối phương không hỏi tiếp, Lý Đạo Duyên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Đưa tay xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán.
- Quá nguy hiểm rồi…
...
Nhạc Kiếm Ly không dám ở lâu.
Xác định sư tôn không phải đến gây chuyện, nàng ta ta đứng dậy nói:
- Sư tôn, nếu ở đây không còn chuyện gì thì ta trở về nơi ở trước.
Đại hội Đăng Tiên vẫn chưa kết thúc.
Hiện nay các tông môn cũng đang ở lại Vô Ương Thành, xem ra vẫn có thể nhận được một vài hạt giống tốt, Vạn Kiếm Các cũng có dự định như vậy.
Mà Lý Nhiên thì không muốn tham gia nữa.
Thu hoạch lần này đã vượt xa ngoài mong đợi, dù sao cũng phải để cho các tông môn khác ngụm canh để uống chứ?