Chương 440. Nữ nhân xấu Sở Linh Xuyên
Sở Linh Xuyên kinh ngạc nói:
- Ngay từ lúc mới bắt đầu, ngươi đã có thể dự đoán đến một bước này ?
Lý Nhiên lắc đầu.
- Ta không dự đoán trước được, nhưng ta cảm thấy với sự thông minh của ngươi, chắc chắn sẽ giẫm lên.
- ...
Sở Linh Xuyên giận không có chỗ phát tiết.
- Tiếp tục, ta cũng không tin không thắng được ngươi!
Lý Nhiên cười khổ nói:
- Chơi một trăm ván nữa thì cũng như nhau thôi, Sở chưởng môn hà tất phải cố chấp như thế ?
Sở Linh Xuyên trừng mắt liếc hắn một cái
- Ngươi lại đang chê cười ta ngu dốt phải không ?
Lý Nhiên lắc đầu nói:
- Trước đó ta chỉ nói đùa mà thôi, ta chưa bao giờ cảm thấy Sở chưởng môn ngốc cả, nếu như nhất định phải dùng một từ để hình dung, chắc là thẳng thắn!
- Thẳng thắn ?
Sở Linh Xuyên sửng sốt một chút.
- Tính cách ngươi thẳng thắn chân thành, thích trực lai trực vãng, không hiểu những âm mưu quỷ kế, đó là một ưu điểm rất lớn đấy.
Lý Nhiên vỗ vỗ bả vai của nàng ta ta:
- Cũng không phải là ngươi ngốc, mà là cái trò chơi này không thích hợp với ngươi.
Sở Linh Xuyên nhìn hắn, vẻ mặt có chút mờ mịt.
Mặc dù nàng ta là Kiếm Thủ vạn người kính ngưỡng, nhưng đó là bởi vì thực lực siêu tuyệt, người thực hiểu rõ nàng ta ta đều sẽ bảo nàng ta là con mụ điên.
Cho dù ngay cả nàng ta cũng cảm giác tính cách của mình có vấn đề rất lớn.
Thẳng thắn mà chân thành ?
Vẫn là lần đầu tiên có người đánh giá nàng ta ta như thế.
Hơn nữa người này còn là người nàng ta hận nhất, ghét nhất.
Điều này khiến cho tâm trạng của nàng ta trong chốc lát có chút phức tạp.
Sau khi trầm mặc một lúc lâu, Sở Linh Xuyên đẩy tay hắn ra, cười lạnh nói:
- Không ngờ Lý thánh tử cũng biết nói tiếng người ? Ngươi nói nhiều như vậy, chính là không muốn chơi cờ với ta nữa chứ gì ?
Lý Nhiên chân thành nói:
- Mỗi một chữ ta nói ra đều là thật lòng.
Nhìn vào đôi mắt sáng ngời như sao trời của hắn, Sở Linh Xuyên đột nhiên có chút không được tự nhiên.
Cúi đầu dời ánh mắt, hừ hừ nói:
- Lời nói thật lòng thì thế nào, ta mới không để bụng đâu...
- Khụ khụ…
Lý Nhiên tiếp tục nói:
- Nhưng mà ta quả thực không muốn tiếp tục chơi nữa.
- Hả?
- Ngươi mỗi ngày đều quấn lấy ta chơi cờ, ta ngay cả thời gian bên cạnh lão bà cũng không có, đã ảnh hưởng nghiêm trọng tới cuộc sống của ta ngươi biết không ?
- ...
Sở Linh Xuyên không biết nhớ ra cái gì đó, khuôn mặt xinh đẹp không hiểu sao có chút nóng lên, quay đầu qua nói:
- Trong đầu ngươi có thể đừng nghĩ đến chuyện khác được không?
Lý Nhiên lời lẽ chính đáng nói:
- Ngươi không hiểu rồi, ta chẳng qua cũng chỉ vì tu luyện mà thôi.
- Nói hươu nói vượn!
Sở Linh Xuyên tức giận trừng mắt liếc hắn một cái:
- Quên đi, ngươi thích làm thì làm đi, ta không xen vào chuyện của ngươi nữa.
- Ta cám ơn ngươi.-
Lý Nhiên giống như được đại xá, đứng dậy nhấc chân bỏ chạy.
Kết quả mới chạy đến trước cửa, chợt nghe phía sau truyền đến giọng nói của nàng ta:
- Cho ngươi nửa canh giờ, sau đó trở về chơi cờ với ta.
- ...
Lý Nhiên thiếu chút nữa loạng choạng ngã rầm trên mặt đất.
Sở Linh Xuyên nhìn bóng dáng của hắn, khóe miệng khẽ nhếch lên, hai lúm đồng tiền nhỏ như ẩn như hiện.
Nhớ lại động tĩnh của phòng cách vách mấy hôm trước, không khỏi đỏ mặt gắt một tiếng.
- Cái đồ háo sắc…
...
Tối ngày thứ tư.
Một con chim ưng vút qua Lý phủ, xuyên qua phòng khách đi tới căn phòng của Lý Nhiên, cánh phe phẩy đậu trước mặt hắn.
Lý Nhiên giang tay ra, ngọc hàm rơi vào lòng bàn tay hắn.
Chim ưng vừa bay đi, Sở Linh Xuyên đã đẩy cửa vào.
- Thư hồi âm của U La Điện sao ?
Lý Nhiên gật đầu:
- Không sai.
Sở Linh Xuyên có chút khẩn trương nói:
- Mau xem xem sư tôn ngươi trả lời như thế nào.
- Được.
Lý Nhiên mở ngọc hàm ra, lấy ngọc thạch, dùng phương thức đặc biệt của U La Điện rót linh lực vào trong đó…
Một lát sau, bên tai vang lên giọng nói Lãnh Vô Yên:
【 Ý nghĩ của con mụ điên Sở Linh Xuyên kia, Bổn Tọa vô cùng rõ ràng, không phải là muốn chứng minh võ đạo của nàng ta mạnh hơn ta sao ? 】
【 Hừ, nàng ta không đánh thắng được Bổn Tọa, đồ đệ nàng ta cũng đánh không lại đệ tử của Bổn Tọa, cho nên đã nghĩ ra cái chủ ý này… 】
【 Đúng là ngu muốn chết! 】
【 Nếu nàng ta đã hạ chiến thư, Bổn Tọa đương nhiên sẽ không trốn tránh, ngươi nói cho nàng ta biết, Bổn Tọa đồng ý! 】
【 Được rồi, Bổn Tọa nhớ rõ ngươi và Nhạc Kiếm Ly kia… Chú ý đúng mực, Sở Linh Xuyên phát điên lên thì không phải dễ trêu đâu. 】
【 Còn có, Bổn Tọa rất nhớ ngươi... 】
Nghe thấy giọng điệu hờn dỗi quấn quýt si mê cuối cùng của sư tôn, khóe miệng Lý Nhiên không khỏi nhếch lên.
Sư tôn quả thực quá đáng yêu!
Sở Linh Xuyên thấy hắn ý cười đầy mặt, nhất thời sa sút tinh thần nói:
- Không phải Lãnh Vô Yên từ chối lời đề nghị của ta chứ? Ta biết ngay mà…