Chương 472. Thực lực chân chính của Lý Nhiên!
Đó là một loại cảm giác không nói rõ được cũng không tả rõ được, giống như là mật ngọt lan tràn trong lòng vậy.
Lý Nhiên cười nhìn nàng.
Càng hiểu rõ Sở Linh Xuyên, lại càng muốn cho nàng chơi thật vui.
Bề ngoài thì là một nữ nhân bạo lực có tính khí rất thúi, nhưng có thời điểm lại xấu hổ không chịu được, rõ ràng mặt đỏ tim run, hoảng loạn bất kham, nhưng vẫn cắn răng chết không thừa nhận.
Càng như vậy, Lý Nhiên lại càng muốn đùa nàng.
Mặc dù không cẩn thận có thể sẽ bị nàng giết chết...
Sở Linh Xuyên ôm gò má nóng bỏng:
- Ngươi nhìn chằm chằm vào ta làm cái gì ? Cẩn thận ta móc ánh mắt ngươi ra!
- ...
Lý Nhiên lắc đầu.
Phản ứng này thật đúng là đủ đặc biệt.
Hắn cười nói:
- Nói thật, ta có chút không nghĩ tới, Sở chưởng môn sẽ làm chỗ dựa cho ta ở trước mặt Trần Bắc Hà.
Dù sao hai người cũng không phải thầy trò chân chính, mà Trần Bắc Hà lại là đại trưởng lão có địa vị cao quý, người bình thường đều biết nên lựa chọn thế nào.
Sở Linh Xuyên bình tĩnh lại, thản nhiên nói:
- Sao Trần Bắc Hà có thể làm vậy? Ở tông môn cũng phải dựa theo quy củ mà làm việc, trưởng lão không phải là bùa hộ mệnh, dám vi phạm môn quy, ta vẫn chém như thường!
- Hơn nữa tiếng sư tôn này, ta cũng không thể để ngươi gọi không, đã nói làm bình phong cho ngươi, ta nhất định nói được sẽ làm được.
Lý Nhiên giơ ngón tay cái lên:
- Đầy nghĩa khí, không hổ là sư tôn, thực sự là một lời hứa ngàn vàng!
- Đó là dĩ nhiên!
Sở Linh Xuyên rất là đắc ý.
Lúc này, Lý Nhiên tiến đến trước mặt nàng, cười híp mắt nói:
- Vậy chuyện ban đêm ngủ chung sư tôn vừa mới nói...
Trong nháy mắt mặt Sở Linh Xuyên đỏ lên, quay đầu qua nói:
- Ai, ai nói ngủ chung với ngươi? Đó là lừa dối Kiếm Ly, không cho phép ngươi nói linh tinh!
Lý Nhiên cau mày nói:
- Vừa mới nói một lời hứa nặng ngàn vàng, nói được thì làm được đâu?
- Nhưng chuyện này ta không làm được!
- Ta sẽ ngoan ngoãn ngủ...
- Cũng không được!
Vân Kiếm Đảo.
Tẩm cung chưởng môn.
Lý Nhiên nằm ngửa ở trong ao nước, dòng sông ẩn chứa linh khí ấm áp cọ rửa thân thể, khiến người ta cảm thấy thoải mái mà thả lỏng.
Sở Linh Xuyên vẫn không đồng ý ngủ cùng hắn... Đương nhiên, Lý Nhiên cũng chỉ trêu chọc nàng một chút, không thật sự có ý đó.
Thế nhưng được bồi thường, ngoại trừ phòng ngủ chưởng môn ra, hắn có thể tùy ý ra vào những chỗ khác.
Bao gồm cả cái ao này.
Cái ao này là nơi chưởng môn dùng, cho tới bây giờ không có người thứ hai dùng qua.
Đàn Hương trong lư hương bên cạnh lượn lờ, khiến không khí có mùi thơm nhàn nhạt, Lý Nhiên lắc đầu cười khẽ:
- Không nghĩ tới nàng cũng rất biết hưởng thụ...
Đối với Sở Linh Xuyên, ấn tượng hắn có đổi mới không nhỏ.
Ngay từ đầu chỉ cảm thấy đó là một bà nương điên, say rượu thành tính, ngang ngược không biết lý lẽ, phong cách hành sự đơn giản là thô bạo.
Nhưng tiếp xúc mấy ngày, lại phát hiện không phải là như vậy.
Tuy nàng thích uống rượu, nhưng cũng không phải là không hề kiềm chế.
Tuy ngang ngược không biết lý lẽ, nhưng có nguyên tắc làm việc của mình.
Suy nghĩ kỹ một chút, nếu quả thật là người không đáng tin, làm sao có khả năng bồi dưỡng được đệ tử như Nhạc Kiếm Ly?
Hơn nữa tính cách nàng nhìn như tục tằng, nhưng trên thực tế lại rất dễ dàng xấu hổ
Ánh mắt né tránh, gò má đỏ bừng ngượng ngùng, tạo thành sự tương phản rõ ràng với vẻ cường thế dứt khoát lúc bình thường.
Ngay cả Lý thánh tử thường thấy các mặt lớn của xã hội, cũng có lúc không nhịn được tim đập rộn lên.
- Vị sư tôn này của ta cũng rất đáng yêu, hơn nữa cực kỳ nghĩa khí, tính tình cũng hợp khẩu vị của ta... Chỉ có điều rất ưa thích đánh người.
- Trong bát đại tông môn chính ma, có tổng cộng ba vị nữ đế, hiện tại tất cả đã thành sư tôn ta, trong đó còn có hai người là lão bà của ta...
Lý thánh tử xoa cằm:
- Nếu xét hậu trưởng phía sau, ta đã được coi là người đứng đầu Hạo Thổ chưa nhỉ?
Quả thực cái hậu trường này vững chắc đến mức làm người ta giận sôi.
Thế nhưng điều này cũng khiến cho hắn có chút lo lắng.
Chuyện giữa Lãnh Vô Yên và Dịch Thanh Lam vẫn chưa làm rõ, hai người đều đang hiểu lầm lẫn nhau.
Hiện tại lại thêm vị sư tôn tiện nghi Sở Linh Xuyên này, có quan hệ vô cùng ác liệt với Lãnh Vô Yên nữa...
Nhớ lại giấc mơ ngày đó, ba vị sư tôn đánh đến thiên hôn địa ám, sau lưng Lý Nhiên liền lạnh cả người.
Lấy tính khí và thực lực của ba người này, đoán chừng có thể lật ngược Hạo Thổ lên trời!
- Quên đi, đi một bước nhìn một bước ! Các nàng cũng không thể chặt ta được?
Lý Nhiên lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.
Tâm thần chìm vào trong đan điền.
Tiểu nhân trong đan điền vẫn ngồi xếp bằng như cũ, toàn thân như ngọc, phía sau lấp lánh tam sắc quang mang.
Ánh sáng màu vàng đại biểu cho vô thượng đạo lực, quang mang sáng lạng là phật lực tinh thuần, mà cái tràn ngập hắc vụ kia lại là ma khí.
Lý Nhiên tạm thời gọi là Phệ Hồn Chi Lực.