Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 616. Nhiên ca ca và Thanh Lam muội muội!

Chương 616. Nhiên ca ca và Thanh Lam muội muội!


Lấy cường độ hồn lực bây giờ của hắn, Cấm Đoạn Luân Hồi lại thêm Diệt Tuyệt Lôi Ý, chỉ cần có thể đánh trúng đối phương, sợ rằng ngay cả Độ Kiếp sơ kỳ cũng có thể miểu sát!
Tăng vọt hai đại cảnh giới, quả thực là dọa người!

Không biết qua bao lâu, kim quang trong mắt Lý Nhiên thu liễm lại, chẫm rãi nhìn trên mặt đất.
Hắn chỉ cảm thần thần hồn vững chắc như Bàn Thạch, từ trong ra ngoài rất sảng khoái.
- Thoải mái!
Lý Nhiên thở dài một cái.
Dùng sức duỗi người, các đốt ngón tay không ngừng rung động.
- Đã đến Phân Thần trung kỳ, khoảng cách đến Hợp Đạo cũng không còn xa!
Lý Nhiên nhéo cằm, bắt đầu nghiêm túc ‘phân tích’…
Sư tôn Vô Yên đã từng nói, nếu hai người muốn tiến thêm một bước, ít nhất hắn phải đạt được cảnh giới Hợp Đạo. Bằng không thần hồn sẽ tan vỡ.
Mà yêu cầu của sư phụ Thanh Lam lại quá cao, phải Hợp Đạo đỉnh phong mới được.
CÒn như sư tôn Linh Xuyên…
Tuy với bọn họ còn chưa phải là loại quan hệ đó, nhưng căn cứ theo thuyết pháp của sư phụ Thanh Lam, yêu cần thấp nhất cũng cần nhục thân đại thành.
Nhìn trước mắt, có lẽ đây là độ khó cao nhất.
- Từng bước, từng bước, loại chuyện như này không thể gấp được.
Tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng Lý thánh tử lại đang hận không thể ngay lập tức đột phá Hợp Đạo…
- Như đã nói qua, lâu rồi trong chưa gặp sư tôn Vô Yên, trong lòng có hơi nhớ nhung rồi.
Vô luận là Lý Nhân có bao nhiêu nữ nhân, đã bái bao nhiêu sư tôn, trong lòng hắn, Lãnh Vô Yên vẫn là nhân vật đặc biệt nhất.
- Chờ Nịnh Nhi đột phá thành công, ta sẽ mang nàng về tông môn, cùng với sư tôn Vô Yên…
Vừa nghĩ đến đây, đột nhiên hắn phát giác ra gì đó, quay đầu nhìn ngoài cửa.
- Khí tức này là…?

Căn phòng bên cạnh.
Lý Nhiên đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy Sở Linh đang nắm lấy bàn tay của Thẩm Nịnh, kiếm khí tinh thuần cuồn cuộn không ngừng rưới vào trong cơ thể nàng.
Mà hai mắt Thẩm Nịnh lại nhắm chặt, cả người lo lửng trên không trung, thân thể tản ra hào quang lóa mắt.
Dịch Thanh Lam khoanh chân ngồi ở một bên, quay đầu nhìn về phía hắn:
- Nhiên Nhi, ngươi đến rồi sao… Ồ? Ngươi đột phá rồi ư?
Thần quang trong mắt Lý Nhiên nội liễm, thần hồn cũng tăng lên vọt đến cảnh giới mới.
- Ừm.
Hắn gật đầu:
- Đệ tử đã đột phá đến Thân Thần trung kỳ.
Trong mắt Dịch Thanh Lam xẹt qua vẻ kinh ngạc:
- Phân Thần trung kỳ? Nhanh như vậy sao?
Trong ấn tượng người khác, khoảng cách hắn đột phá đến Phân Thần còn rất xa, nhanh như vậy đã đột phá đến trung kỳ?
Tốc độ này quả thực rất kinh người.
Lý Nhiên nói:
- Đệ tử vốn là thiên tài, bây giờ cố gắng một chút, đột phá một vài cảnh giới nhỏ thì có đáng là gì?
- Tự luyến.
Địch Thanh Lam trợn mắt liếc hắn một cái.
Nhưng sau đó cũng công nhận gật đầu nói:
- Nhưng mà gần đây ngươi tu luyện rất nỗ lộ, điểm này rất đáng tuyên dương.
Mấy ngày nay, Lý Nhiên rất ít khi xuất môn.
Trừ ăn cơm và ngủ, trên cơ bản là hắn đều đi tu luyện.
Cùng so với bộ dáng lười biếng trước kia, khẳng định ai cũng sẽ nói là hai người.
Lý Nhiên cười híp mắt nói:
- Chẳng qua là đệ tử không tìm thấy mục tiêu tu luyện mà thôi, nếu đã có đương nhiên sẽ dốc lòng mà làm.
- …
Đương nhiên Dịch Thanh Lam biết ý đồ của hắn.
Nàng đỏ mặt thấp giọng lầu bầu nói:
- Đặt chuyện đó là mục tiêu tu luyện? Nhân sinh của ngươi đúng là hoang đường...
Lý Nhiên thấy hai mắt Sở Linh Xuyên khép hờ, đang chăm chú quán chú kiếm khí, dường như không chú tới hắn.
Hắn lặng lẽ tiến đến trước mặt Dịch Thanh Lam.
- Ngươi, ngươi muốn làm gì?
Dịch Thanh Lam có hơi khẩn Trương, bàn tay nắm chặt đạo bào.
Lý Nhiên cười đểu truyền âm đến:
- Sử tôn, ngay hôm qua người gọi đệ tử là gì? Đệ tử muốn nghe một lần nữa.
- À?
Dịch Thanh Lam sửng sốt một chút, sau đó gò má đỏ bừng, hoảng hốt quay đầu sang chỗ khác.
- Bần đạo không nhớ rõ.
Làm sao có khả năng nàng không nhớ rõ?
Nghĩ tới những phát sinh vào hôm qua, nàng chỉ hận không tìm được cái lỗ để chui xuống.
Lúc đó, trong lòng nàng đầy vẻ oán giận, nhưng lại có vài phần vui vẻ, còn mang theo một ít tia hổ thẹn, nhớ lại lúc đó, nàng rất không tự nhiên.
- Không nhớ rõ?
Lý Nhiên cười nói:
- Vậy để đệ tử nhắc lại chuyện hôm qua?
- Không cần!
Đầu của Dịch Thanh Lam liên tục vang ‘đinh đinh’.
- Được rồi.
Lý Nhiên thấy không nên đùa quá trớn, ngay tập tức im miệng, bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Dịch Thanh Lam thấy dáng vẻ hơi thất vọng của hắn, nghĩ lại ngày hôm qua, trong lòng nhất thời dịu lại một chút. Nhãn thần cũng biến thành phức tạp.
Có tật giật mình, nàng nhìn chung quanh một cái, sau đó cắn môi, đỏ mặt nhẹ giọng truyền âm:
- Nhiên ca ca…
Nói xong, ngay lập tức che gò má đang đỏ bừng của nàng:
- Tên vô lại, sau này không cho phép người để bần đạo gọi ngươi như vậy!
Thực sự là mắc cỡ muốn chết!
Nhìn dáng vẻ e lệ không chịu nổi được việc mình vừa làm, tiếng nói của Lý Nhiên cũng hơi căng lên, trái tim kịch liệt nhảy lên.
Hắn nuốt một ngụm nước bọt, lẩm bẩm nói:
- Đệ tử đột nhiên cảm thấy rất hối hận.
- Hả?
Dịch Thanh Lam sửng sốt một chút:
- Ý gì?
Lý Nhiên chân thành nói:
- Hẳn là đệ tử nên lập hồn thề sớm hơn.
- …


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất