Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 617. Thẩm Nịnh đột phá

Chương 617. Thẩm Nịnh đột phá


- Phi, nói hươu nói vượn gì đây!
- Thanh Lam muội muội~
- À?! Nghich đồ, không cho phép ngươi gọi bần đạo như vậy!

Đang lúc hai người len lén truyền âm, đột nhiên bên tai truyền đến thanh âm của Sở Linh Xuyên:
- Hai người ở đây làm gì vậy?
Lý Nhiên đang chăm chú nhìn ‘Lam muội’, đột nhiên bên tai truyền đến thanh âm của Sở Linh Xuyên.
Chỉ thấy nàg lộ ra vẻ mặt nghi hoặc nhìn hai người:
- Hai người đang làm gì thế?
Dịch Thanh Lam yên lặng cúi đầu.
- Không… Không có gì…
Lý Nhiên hắng giọng một cái:
- Không có gì, đệ tử cảm giác được khí tức của Thẩm Nịnh có hơi biến đổi nên tới xem một chút mà thôi.
- Là sao?
Chân mày Sở Linh Xuyên hơi cau lại:
- Dịch Thanh Lam, sao mặt ngươi lại đỏ như vậy?
Trong mắt Dịch Thanh Lam lóe lên vẻ bối rối, giả vờ trấn định nói:
- Khuôn mặt bần đạo là màu hồng trắng, Sở Kiếm Thủ có ý kiến gì sao?
- Ta không có ý đó…
Sở Linh Xuyên lắc đầu.
Nình bầu không khí kỳ quái giữa hai người, trong lòng nàng có một ít dự cảm rất mơ hồ, nhưng cũng không cách nào xác định được đó là gì.
Dù sao thân phận của Dịch Thanh Lam lại quá đặc thù.
Nàng tu hành là Vong Tình Chi Đạo
Sao có thể làm chuyện không minh bạch cùng đệ tử mình?
Đối với Vong Tình Chi Đạo mà nói, đạo tâm là thứ quan trọng nhất.
Muốn bảo trụ thực lực và cảnh giới, nhất định phải có đạo tâm kiên định, không thể nhiễm một tia bụi bặm nào.
Chỉ cần rơi vào hồng trần, cảnh giới sẽ bất ổn.
Mà khí tức của Dịch Thanh Lam lại uyên thâm, không có một tia ba động nào cả, hiẻn nhiên thực lực vẫn luôn ở thời kỳ đỉnh cao.
Nhìn nàng cùng Lý Nhiên thân mật…
Khiến cho Sở Linh Xuyên nghĩ không thông.
Nàng thầm nghĩ trong lòng:
- Không có khả năng Dịch Thanh Lam lại đánh đổi tu vi cho những thứ vớ vẩn, chắc là ta nghĩ nhiều rồi… Ừm, Vong Tình Chi Đạo, quả nhiên rất phiền phức.
Sở Linh Xuyên suy nghĩ miên man, gương mặt đang cười tựa như không cười.
Hai vị sư tồn đều có tâm tư của riêng mình, toàn bộ đều cúi mặt trầm mặc không nói, trong lúc nhất thời, cả căn phòng trở nên yên tĩnh.
- Ca ca!
Lúc này Thẩm Nịnh lại mở mắt.
Sau đó nhìn thấy Lý Nhiên, nhất thời hào hứng chạy tới.
Từ sau khi chia tay ở Lý phủ, sau đó bắt đầu tu hành, tích cách Thẩm Nịnh đã biến hóa rất nhiều.
Không còn tính cách hướng nội nữa, từng bước lộ ra thiên tính của tiểu hài tử, cả người sáng sủa không ít.
Nhưng chỉ duy nhất một thứ không đổi, đó là nàng vẫn vô cùng yêu thích Lý Nhiên, chỉ muốn lúc nào cũng ở bên cạnh Lý Nhiên.
Lý Nhiên ôm nhẹ tiểu gia hỏa, nhạy bén nhận ra khí tức của Thẩm Nịnh đã thay đổi, cảm giác cường thịnh hơn rất nhiều:
- Nịnh Nhi… Ngươi đột phá rồi?
- Ừm.
Sở Linh Xuyên phục hồi tinh thần lại, gật đầu nói:
- Thẩm Nịnh đã đột phá luyện khí trung kỳ.
- Nhanh như vậy sao?
Lý Nhiên xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn:
- Nịnh Nhi giỏi quá, tốc độ tu luyện này đúng là không phải dạng thường a.
Thời điểm lúc hắn đang luyện luyện khí cảnh cũng không thể đạt được tốc độ kinh người như Thẩm Nịnh.
- Ngươi còn nói nàng sao?
DỊch Thanh Lam buồn cười nói nói:
- Tốc độ tu luyện của ngươi thì thua ai?
Hai mươi tuổi Phân Thần trung kỳ, ai còn có thể so sánh với quái nhân như hắn?
Nhưng Sở Linh Xuyên chỉ nghĩ chứ không nói.
Nàng yên lặng nhìn Lý Nhiên, nhãn thần hết sức phức tạp.
DỰa theo ước định ban đầu, khi Thẩm Nịnh đạt đến luyện khí trung kỳ, Lý Nhiên phải đưa nàng về tông môn.
Cái này vốn là chuyện rất bình thường.
DÙ sao thời gian Lý Nhiên ở Vạn Kiếm Các cũng không ít.
Nghĩ đến lúc phải rời xa tên này, trong lòng Sở Linh XUyên xuất hiện vài tia vắng vẻ, có mơ hồ, còn có chua xót…
Có một loại cảm giác khó chịu không thể nói ra được.
Nhưng bây giờ thì nàng cũng không có lý do để giữ lại Lý Nhiên.
Sở Linh Xuyên trầm mặt một lát, lên tiếng nói:
- Lý Nhiên, Thẩm Nịnh đã đến luyện khí trung kỳ, có phải các ngươi chuẩn bị quay về tông môn?
Lý Nhiên sửng sốt một chút, sau đó gật đầu nói:
- Không sai, bọn ta phải quay trở về.
Sau tiên hội, thời gian bọn hắn đi lịch luyện cũng rất lâu rồi.
Hơn nữa trong suy nghĩ của hắn, đến bây giờ mà sư tôn Vô Yên vẫn chưa đi tìm hắn, khẳng định là sớm quên hắn rồi.
Nếu như không trở về, sợ rằng sẽ xảy ra chuyện lớn.
Sở Linh Xuyên gật đầu:
- Vậy ngươi định bao giờ đi?
Lý Nhiên suy nghĩ một chút:
- Cái này ta cũng chưa nghĩ kỹ, trong hôm nay hoặc ngày mai đều được!
Sở Linh Xuyên nghe vậy vội vàng nói:
- Vậy ngày mai hẵn đi!
- Cũng được…
Lý Nhiên nhìn thấy dáng vẻ vội vàng của nàng, nghi ngờ nói:
- Chẳng lẽ trong hôm nay sư tôn có dự tính khác sao?
Gò má Sở Linh Xuyên ửng đỏ, lắc đầu nói:
- Cũng không có dự tính gì, chỉ là cảm thấy các người không cần rời đi gấp như vậy, nếu đã đến Đông Hải một chuyến, cũng nên đi dạo ở Thành Giang Li một chút…
- Ồ.
Lý Nhiên nhéo cằm, tỏ ra rằng bản thân đã hiểu mọi chuyện:
- Đệ tử hiểu rồi, là sư tôn không muốn rời xa đệ tử?
- Ai, ai không nỡ bỏ ngươi?
Sở Linh Xuyên luống cuống tay chân, lắp bắp nói:
- Tiểu tử nhà ngươi ta rất chán ghét, ta ước ngươi đi sớm một chút!
- Vậy sao?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất