Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 655. Vô địch dấm chua vương Lãnh Vô Yên! (2)

Chương 655. Vô địch dấm chua vương Lãnh Vô Yên! (2)


Lý Nhiên nhéo cằm với một vẻ mặt hoài nghi.
Tùy tiện liếc vài cái?
Chỉ sợ nàng chuyên môn nhìn chằm chằm mình đi!...Lãnh Vô Yên trừng mắt nhìn hắn:
- Nghịch đồ, biết rõ bổn tọa không được vui còn không qua đây dỗ dành...haha vấn an bổn tọa sao, đi tắm với Thấm Thấm thì có, ngươi được lắm đó!
Trong giọng nói của nàng tràn đầy u oán.
Thực ra chuyện của Thẩm Nịnh chỉ là một kíp nổ mà thôi. Lãnh Vô Yên còn chưa đến mức để ý lời nói của một đứa trẻ con mà ghen tuông như vậy.
Nguyên nhân vì chuyện của Sở Linh Xuyên và Dịch Thanh Lam, tâm trạng của nàng đã không vui cho lắm. Sau đó còn nhìn thấy một màn tắm rửa của Lý Nhiên và Thấm Thấm, sau đó còn thêm lời nói của Thẩm Nịnh kia...
Lúc này nàng mới kiềm chế không được.
Nhìn bộ dạng u oán của sư tôn, trong lòng của Lý Nhiên có chút hổ thẹn.
Hai người lâu như vậy mới gặp nhau, theo lý thuyết phải là tiểu biệt thắng tân hôn mới đúng, nhưng một series này xảy ra, khiến cho tâm trạng của Lãnh Vô Yên hỏng hết.
- Sư tôn, Thấm Thấm cũng chỉ là đang giúp đệ tử ấn vai mà thôi, chúng ta cũng không có...
Lời của Lý Nguyên mới nói được một nửa, bị Lãnh Vô Yên đánh gãy:
- Bổn tọa nhìn ra được, nguyên âm của Thấm Thấm vẫn còn, nhưng ngươi có thể đảm bảo về sau mãi mãi không đụng vào người nàng sao?
- Ta...
Lý Nguyên rơi vào trầm tư.
Nhớ lại khuôn mặt dễ thương của Thấm Thấm, hắn cũng không dám cam đoan về việc này.
Cái này cũng trong dự đoán của Lãnh Vô yên, nàng hừ hừ nói;
- Với tính cách này của ngươi, sợ rằng không chỉ riêng gì Thấm Thấm, mấy năm sau nữa, sợ rằng Thẩm Nịnh ngươi cũng không có bỏ qua!
Sắc mặt của Lý Nguyên nghiêm túc nói:
- Thẩm Ninh là muội muội của ta, đệ tử cũng không có phát rồ mà có ý định đó?
- Đây cũng chỉ là lời nói của bây giờ mà thôi, sau này làm sao mà biết được.
Lãnh Vô Yên lắc đầu nói:
- Bộ tọa nhìn dáng xương của Thẩm Nịnh, tuyệt đối không thua kém gì tỷ tỷ Thẩm Thẩm hết, sau này cũng sẽ là một nhất đẳng mỹ nhân mà thôi, đến lúc đó ngươi đừng có mà ăn hết cả hai chị em!
- Đương nhiên sẽ không.
Tuy ngoài miệng hắn nói như vậy, nhưng trong đầu hắn đột nhiên hiện lên hình ảnh của hai vị công chúa Thịnh tộc.
Loại chuyện như vậy hắn có kinh nghiệm...
Chờ hắn hồi phục lại tinh thần, vội vàng lắc đầu, khu trục hết tạp niệm ra khỏi đầu.
- Ta đang suy nghĩ cái gì chứ? Đây là Nịnh Nhi, căn bản không thể so sánh.
Lãnh Vô Yên khoanh tay, sâu kín mà nhìn hắn.
Đối với cái nghịch đồ này, trong lòng nàng lại không có rõ ràng lắm.
Bây giờ thì sẽ chưa có suy nghĩ đó, thế nhưng đợi đến khi Thẩm Nịnh lớn lên, không nói chắc được cái gì rồi!
- Nha đầu Thẩm Nịnh kia một lòng một dạ muốn theo ngươi à nha, đối xử với ngươi còn tốt hơn cả đối xử với chị ruột của nàng, chẳng lẽ ngươi còn muốn vứt bỏ nàng hay sao?
- Hơn nữa theo bổn tọa thấy thì ngươi cũng rất sủng ái nàng nha, ăn cơm cũng phải ôm, còn muốn ngươi đút cho nàng ăn...
Lời nói của Lãnh Vô Yên tràn ngập sự ghen tuông.
Vừa rồi hai người kia thân mật tiếp xúc, thật khiến cho nàng chua xót vô cùng.
Lý Nhiên nhoẻn miệng cười, cố ý nói ra:
- Vị chua ở đâu mà nồng quá vậy, bình dấm chua nhà ai đổ ra rồi?
- Bổn tọa không có chua, không có ghen!
Lãnh Vô yên không nhịn được mà đánh hắn một cái.
- Biết rồi biết rồi, sư tôn không có ghen.
Lý Nhiên ôm nàng vào trong ngực, tay trái ôm eo nhỏ của nàng, tay phải cầm đũa lên.
Gắp một miếng thịt nai đưa đến bên miệng nàng:
- Mở miệng nào, a~
- Ngươi là gì thế muốn đút cho bổn tọa ăn cái gì?
Lãnh Vô Yên nháy mắt hỏi.
Lý Nhiên cười híp mắt nói:
- Đãi ngộ của Nịnh Nhi, tất nhiên sư tôn cũng có. Vừa rồi sư tôn cũng chưa ăn được bao nhiêu, để đệ tử đút cho người ăn đi.
- Ngoan, há miệng.
Lãnh Vô yên trợn mắt liếc hắn một cái:
- Bổn tọa không phải là trẻ con, không cần ngươi đút...
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng chỉ do dự một chút, nàng vẫn ngoan ngoãn mở miệng ăn lấy miếng thịt nai.
Lý Nhiên đến gần bên tai nàng, nhẹ giọng nói ra;
- Ở trong lòng của đệ tử, sư tôn vĩnh viễn là bảo bối. Là Không Yên muội muội cuả ta.
- Muội, muội muội?
Cả người Lãnh Vô Yên ngơ ngẩn.
Trong nháy mắt cả khuôn mặt của nàng đỏ bừng, cả đôi tai trắng nõn của nàng cũng đỏ lên, mê người như rạng hồng ở phía chân trời lúc hoàng hôn.
- Ngươi cái nghịch đồ này, ai là muội muội của ngươi hả? Ngươi mới bao nhiêu tuổi? Thật là hoang đường!
Tim nàng đập nhanh, vừa khẩn trương vừa ngượng ngùng, lắp bắp nói không nên lời.
- Cái này không có liên quan gì đến tuổi tác hết.
Khóe miệng của Lý Nhiên hơi nhếch lên:
- Sư tôn đã quên, ban đầu trước khi đệ tử rời khỏi tông môn, người xưng hô như thế nào với đệ tử sao?
- Hả?
Lãnh Vô Yên nghe vậy thì sửng sốt, sau đó mặt nàng lại càng đỏ hơn.
- Ngươi, ngươi không được phép nói nữa!
Lãnh Vô Yên cúi đầu xuống không dám ngẩng lên.
Nàng đương nhiên biết ý của Lý Nhiên nói là gì.
Trước đó khi hắn tham gia đại hội thành tiên, hắn muốn nàng cũng chủ động tỏ tình một lần, sau đó mới có xưng hô ‘Nhiên ca ca’ và ‘Yên Nhi muội muội’.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất