Chương 236: Loạn Đấu
Quỷ ảnh to lớn, lỗ mũi Hồng Bào Hỏa Quỷ phun ra hỏa khí, trên thân hỏa khí cuồn cuộn, lộ ra dáng vẻ vô cùng hung ác.
Hắc thủ che trời dần hạ xuống, Hồng Bào Hỏa Quỷ chỉ khẽ lắc thân thể một cái, hắc thủ đã tan thành hắc khí tán đi.
Sau đó Hồng Bào Hỏa Quỷ đưa tay đánh một trảo vào hắc khí, kéo vào một mảnh vải đen, móng vuốt hung hăng kéo một cái.
Lập tức một thân ảnh từ trong hắc khí trực tiếp bị kéo ra.
Chết!
Trong tay Hồng Bào Hỏa Quỷ đột nhiên bùng lên hỏa diễm xanh biếc hừng hực, vây quang thân ảnh.
Đối mặt với công kích này của Hồng Bào Hỏa Quỷ, thân ảnh kia vẫn lộ vẻ thờ ơ, mặc cho hỏa diễm xanh biếc đốt cháy.
Chỉ lát sau, Hồng Bào Hỏa Quỷ đột nhiên biến sắc, hoảng sợ muốn buông thân ảnh kia ra.
Nhưng lúc này, thân ảnh kia lại chủ động nắm lấy quỷ trảo của nó, một cỗ hấp lực cường đại hiển ra, không ngừng thôn phệ hỏa diễm xanh biếc kia.
Mắt thấy hỏa diễm xanh biếc trên thân ảnh kia càng ngày càng ít, cánh tay Hồng Bào Hỏa Quỷ khẽ lắc một cái, thân thể nhanh chóng lùi lại, quát ầm lên:
- Vu vương, ngươi lại tu luyện Phệ Linh Hắc Vu Pháp, người của Đạo môn sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Thân ảnh kia là một người mặc áo đen, toàn thân được áo bào đen bao quanh, chỉ có thể đoán đại khái người này cao khoảng một mét bảy, vóc người gầy gò, cái tay khô so với quỷ trảo càng giống quỷ trảo hơn.
Đối mặt với Hồng Bào Hỏa Quỷ gào thét, người áo đen vẫn thờ ơ, hắn vẫn không ngừng thôn phệ hỏa diểm trên quỷ trảo kia, rất nhanh cánh tay quỷ kia của Hồng Bào Hỏa Quỷ đã bị hắn thôn phệ sạch sẽ.
Lúc này, người áo đen mới dùng thanh âm khàn khàn nói:
- Để hỏa quả kia lại, ta sẽ thả ngươi đi.
Hồng Bào Hỏa Quỷ nhe răng cười:
- Thôn phệ quỷ trảo linh hỏa của ta, không cần đền bù cho bản vương sao? Vu vương, chuyện hôm nay, sau này chúng ta từ từ tính.
Vừa dứt lời, Hồng Bào Hỏa Quỷ đã quay người muốn chạy.
Nhưng người áo đen kia nhanh chóng biến thành hắc khí, sau một khắc đã chặn đường Hồng Bào Hỏa Quỷ muốn bỏ chạy.
Hồng Bào Hỏa Quỷ dừng lại, thân thể đột nhiên tách ra, hóa thành từng tia sáng màu đỏ, bay loạn ra bốn phương tám hướng.
Người áo đen một lần nữa hóa thành hắc khí, nhanh chóng đuổi theo mỗi một tia sáng đỏ.
Khi bên này đang đánh nhau kịch liệt.
Quỷ Ngô đang thăm dò, tựa như không cam tâm rời đi như vậy đột nhiên cảm thấy hãi hùng khiếp vía, sau đó nó quay người. . . thấy được gà trống và mèo mun đang lén lút lẻn đến chỗ nó.
Gà ngốc:
- . . .
Mèo mun:
- . . .
Bị phát hiện ra hành tung, gà ngốc và mèo mun nhìn nhau, đột nhiên mèo mun ngao một tiếng rồi nhào tới. Gà ngốc cũng bắt đầu chẩn bị đại chiêu, thừa cơ đánh lén.
Quỷ Ngô:
- . . .
Mẹ nó, mọi người đều tranh hỏa quả mà, các ngươi không biết hỏa quả là bảo bối à? Các ngươi cứ sống chết để mắt tới ta làm gì? Ta và các ngươi đến cùng có thù oán gì?
Nhưng gặp hai đồng đạo không nhìn dưa hấu, mà chỉ nhắm vào hạt vừng, quỷ vật cũng không có cách nào, trên người nó lóe lên tia sáng đỏ, hung hăng phản kích lại.
Chạy? Không thể nào, không giành được hỏa quả thì cái thân thể tàn tật của nó sẽ thành phế thải, dù chết cũng không thể chạy. Hai tên gia hỏa không có nhãn lực này, đi chết đi.
Phanh một tiếng, mèo mun trực tiếp đối đầu với Quỷ Ngô, vừa chạm vào đã lập tức tách ra, mèo mun bị bắn bay về sau, Quỷ Ngô lại không nhúc nhích tí nào.
Hiển nhiên, cho dù chỉ còn một nửa thân thể, nhưng là nửa thân thể còn lại này là tinh hoa của Quỷ Ngô, chứa hơn một nửa thực lực của nó, đối mặt với mèo mun, nó không sợ chút nào.
Nhưng mèo mun cũng không kinh ngạc.
Về mặt thể hình nó không thể so với Quỷ Ngô, nên lực lượng không phải là đối thủ của Quỷ Ngô cũng là điều bình thường.
Chỗ chân chính lợi hại của nó, cũng không phải là so lực lượng tay chân.
Mèo mun xoay người giữa không trung rơi xuống đất rồi một lần nữa lại xông lên, lần này, mèo mun vừa chạy vừa biến lớn, tiến vào hình thái thứ hai kim mao.
Sau khi biến thân, tốc độ của mèo mun trong nháy mắt tăng tốc, chớp mắt đã chạy tới sau lưng Quỷ Ngô, móng vuốt thép hung hăng vồ xuống thân Quỷ Ngô.
Xì xì xì. . .
Móng vuốt thép vốn vô cùng sắc bén, không có gì không thể phá, nhưng lần này lại không thể phá vỡ lớp xác ngoài màu máu của Quỷ Ngô, tựa như bổ vào kim thiết, mang theo một tia lửa.
Mèo mun kinh hãi.
Mà Quỷ Ngô lại có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, các chân dưới bụng màu máu của nó linh hoạt phản kích. Khi mèo mun đang tận lực tránh né, thân thể nó đột nhiên quay người, dùng tốc độ cực nhanh há mồm cắn xuống.
Khi Quỷ Ngô sắp muốn cắn trúng mèo mun, đột nhiên trên lưng mèo mun xuất hiện đôi cánh bằng đao, nhanh chóng xoay người, sau một khắc, một vòng sáng màu vàng xẹt qua khe hở khi mèo mun xoay người, trực tiếp đánh trúng vào Quỷ Ngô.
Trong chốc lát, một lực lượng cổ quái áp chế lực lượng của Quỷ Ngô, khiến nó có cảm giác không sử dụng được lực lượng.
Quỷ Ngô rơi xuống mặt đất, có cảm giác đang nằm mơ.
Ó ó ó o!
Gà ngốc hưng phấn xông lại, kích động nhìn Quỷ Ngô, sau đó nhanh chóng gáy lên với Quỷ Ngô.
Cục ! Quỷ Ngô nhỏ một chút, cục! Quỷ Ngô lại nhỏ thêm một chút.
Qua mười mấy lần hô hấp, Quỷ Ngô vốn dài hơn hai mét đã biến thành nhỏ như một nửa thân thể lúc trước.
Nhìn gà trống kích động muốn há miệng ăn mình, Quỷ Ngô mới hoàn hồn, vội vàng kêu lên một tiếng cổ quái, tựa như đang cầu xin tha thứ.
Gà ngốc không quan tâm nó cầu xin tha thứ cái gì, trực tiếp mổ xuống ngậm lấy, sau đó nuốt xuống.
Sau một khắc, Quỷ Ngô tiến vào trong bụng gà ngốc, còn không đợi nó kịp giãy dụa, tia sáng xanh đậm đã bao phủ nó.
Một lát sau, gà ngốc đột nhiên vô cùng hưng phấn, một lần nữa đứng thế Kim Kê Độc Lập, đầu gà ngẩng lên thật cao, mào gà trong nháy mắt phát ra tia sáng đỏ tía, một khí tức dương cương thuần khiết nhanh chóng khuếch tán, xua tan Âm Sát chi khí xung quanh gà ngốc.
Thấy gà ngốc đang vào trạng thái mấu chốt, mèo mun vội vàng cảnh giác, tập trung hộ pháp cho gà ngốc.
Ở một bên khác. Một đám khác đang chiến đấu loạn lên, các tu sĩ Đạo môn hoàn toàn không theo kịp tiết tấu, bọn họ nhìn nhau, không biết nên làm như thế nào.
Bởi vì đám tu sĩ Đạo môn này, đạo hạnh chỉ là hai ba mươi năm, đều được xem như tinh anh của Đạo môn, yêu tà quỷ vật bình thường, bọn hắn tùy tiện là có thể nhẹ nhõm giải quyết.
Nhưng bây giờ, cự xà sắp hóa giao, Hồng Bào Hỏa Quỷ, còn có người áo đen kia tu luyện Phệ Linh Hắc Vu Pháp, mẹ nó, mỗi một kẻ đều không thể trêu vào !
Chỉ có Quỷ Ngô kia. . . vừa rồi bị một con mèo mun và một con gà trống liên thủ xử lý, sau đó còn bị gà ngốc ăn.
Mẹ nó, bọn họ tu luyện mấy chục năm lại không sánh được với gà mèo sao?
Trong lúc lung túng không biết làm thế nào, đột nhiên một tu sĩ hô lên một tiếng, hấp dẫn chú ý của những người khác, đám tu sĩ đồng thời quay lại nhìn, lập tức biến sắc.
Chỉ thấy đầu cự xà bị hàn băng đông kết, đột nhiên phát ra tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt, sau đó hàn băng nứt ra từng đạo đường vân, hiển nhiên, hàn băng này không ép được cự xà.
Sự đáng sợ của cự xà đã được chứng minh bằng cái chết của hai vị đạo hữu trước đó, chỉ sợ cự xà này so với người áo đen kia và Hồng Bào Hỏa Quỷ còn đáng sợ hơn.
- Đi!
Một vị tu sĩ quyết định thật nhanh, nói xong xoay người bỏ chạy.
Những tu sĩ khác cũng không do dự, đây cũng không phải là nơi để bọn hắn lấy kinh nghiệm chiến đấu, nếu là các lão cao nhân thập cường trong Đạo môn tới, mới có thể đối mặt với những kẻ này.
Thế nhưng ai mà ngờ một nhiệm vụ đối phó với Quỷ Ngô đơn giản, lại có thể gặp phải nhiều yêu tà cường đại như vậy! Lúc nhận nhiệm vụ, không ai sẽ nghĩ đến việc mời các vị cao nhân của Đạo môn đến nơi này, đó không phải là dùng đại pháo để giết muỗi sao, đại tài tiểu dụng.
Nhưng bây giờ con muỗi đó lại biến thành bạo long, mà bọn hắn vốn là đại pháo lại trở thành đồ chơi dưới đao người ta, ha ha, lúc này mà không chạy còn chờ đến khi nào.
Răng rắc!
Cuối cùng, hàn băng bao quanh cự xà đầu lâu cũng vỡ tan, sau đó cự xà ngửa mặt lên trời há mồm gầm lên, sau đó, ánh mắt lạnh lùng ác độc nhìn về phía ngay người áo đen đang dây dưa với Hồng Bào Hỏa Quỷ.