Chương 240: Nhiệm Vụ Hoàn Thành
Nghe Bạch Lộ nói vậy, Trần Hạo nhìn về phía nó, cười nói:
- Đương nhiên có thể.
Trần Hạo lấy tiểu xà ra.
Bạch Lộ đầu tiên là vui vẻ, sau đó biểu lộ cứng đờ.
Uhm, thân thể nhỏ đi, không sao, dù nhỏ cũng là thân thể của mình, sau này chậm rãi lớn lên là được.
Thế nhưng . . . Thân thể một nửa đá một nửa thịt, là thế nào? Đại sư muốn ta làm rắn liệt sao? Thế này không giống với mong đợi của ta mà.
Sau khi Trần Hạo lấy tiểu xa ra cũng kịp phản ứng. Áy náy cười một tiếng, nhìn về phía gà ngốc.
- Tiểu Hoàng, nào, trước tiên giải trừ hóa đá trên thân thể này đi."
Gà ngốc chớp chớp mắt.
Trần Hạo:
- . . .
Ngọa tào, ngươi đừng với ca là ngươi không làm được, đây là do ngươi biến nó thành đá mà!
Nhìn Trần Hạo trừng to hai mắt, Tiểu Hoàng ủy khuất rụt cổ lại, trách ta sao, đây là do con Quỷ Ngô kia thêm trên người ta, có thể phát ra không thể thu lại.
Trần Hạo tức đến đầu bốc khói.
Má nó, mọi việc đã sẵn sàng chỉ thiếu gió đông, ngươi lại nói với ta là không được!
Tác dụng hóa đá không được giải trừ, Bạch Lộ sao có thể hài lòng, nó không hài lòng, nhiệm vụ của ta tuyệt đối là không thể hoàn thành!
Trần Hạo luống cuống, nhìn Bạch Lộ đang tội nghiệp ở kia, cắn răng một cái, đưa tay bắt lấy nơi tiểu xà hóa đá, vận chuyển pháp lực, thăm dò xem có thể cưỡng ép loại bỏ hay không.
Pháp lực bao trùm lên phần đuôi hóa đá của tiểu xà, trong nháy mắt hắn cảm giác được bên trong phần thân thể bị hóa đá kia ẩn chứa từng sợi lực lượng nặng nề, đây là Sơn Thạch tinh hoa chi lực, cưỡng ép thay đổi bản chất thân rắn, chuyển thành đá.
Lực lượng này mặc dù ít, nhưng cực kì tinh túy.
Trần Hạo tăng thêm một chút pháp lực không ngừng xung kích vào thân rắn, nhưng phần thân thể hóa đá kia lại vững như Thái Sơn, không thay đổi chút nào, lông mày Hạo cau lại, đột nhiên pháp lực trong lòng bàn tay tập trung lại, chuyển thành Chưởng Tâm Lôi.
Lần này, biến hóa thần kỳ đã xảy ra.
Lực lượng bạo ngược của Chưởng Tâm Lôi bao quanh tiểu xà, tiểu xà vốn mềm mại không xương, đột nhiên biến thành cứng ngắc thẳng đơ, mà phần thân thể hóa đá nặng nề lập tức bị lực lượng kích thích.
Trần Hạo vô cùng vui mừng, vội vàng chuyển hóa Chưởng Tâm Lôi không ngừng, sau đó loại bỏ dần phần thân thể hóa đá.
Hai loại sức mạnh đối đầu nhau, lực lượng của Trần Hạo mạnh hơn một chút, từng chút đem lực lượng hóa đá từ trong thân thể tiểu xà bức ra.
Chờ lực lượng hóa đá bị đẩy ra bên ngoài thân thể tiểu xà, Trần Hạo nhanh tay bóc ra từng mảng da hóa đá.
Xoát xoát xoát!
Theo động tác của Trần Hạo, từng mảng da hóa đá từ bên ngoài thân thể tiểu xà tróc ra.
Bạch Lộ:
- . . .
Mèo mun:
- . . .
Gà ngốc:
- . . .
Rốt cục, da đá trên thân thể tiểu xà đã bị Trần Hạo lột sạch, loại bỏ tình trạng hóa đá!
Trần Hạo ngừng lại động tác lột rắn. . . không đúng, lột da rắn.
Hài lòng nhìn Bạch Lộ đang trợn mắt há mồm nói:
- Thế này là được rồi.
Bạch Lộ không biết vì sao, đột nhiên nó có cảm giác muốn khóc.
- Đại, đại sư, cám ơn ngươi.
Trần Hạo nhếch miệng cười một tiếng:
- Không cần khách khí.
Bạch Lộ có chút xoắn xuýt đưa tay nhận tiểu xà.
Một lần nữa chạm đến thân thể của mình, cảm giác quen thuộc cùng huyết mạch đã lâu rồi mới cảm nhận thấy xông lên đầu, Bạch Lộ cũng không do dự gì, hóa thành một tia sáng, nhập vào trong tiểu xà.
Trong nháy mắt, tiểu xà sống lại, linh quang trong mắt sáng lên, thân thể bắt đầu vặn vẹo, chậm rãi bò trên mặt đất.
Ding: Yêu hồn Bạch Lộ, ly hồn tám mươi ba năm, linh nguyện hoàn thành, ban thưởng Vãi Đậu Thành Binh.
Tiếng thông báo từ hệ thống đại lão thân thiết truyền đến. Sau đó, một cỗ tin tức tràn vào não hải Trần Hạo.
Trần Hạo như nghe được tiên âm, tâm tình vô cùng kích động.
Vãi Đậu Thành Binh cuối cùng cũng đến tay.
Vội vàng ngưng thần xem xét, một lát sau, vẻ mặt Trần Hạo rất cổ quái.
Cũng không phải bị hố, Vãi Đậu Thành Binh thực sự là Đại Thần Thông, rất lợi hại, chỉ cần có đủ đạo hạnh, khẽ phất tay là có mười vạn Linh Binh cũng không có vấn đề gì.
Không sai, nhưng lại có hạn chế.
Thần thông như vậy cơ bản đều phải đạt cảnh giới Tiên Thiên mới có thể phát ra uy năng, cảnh giới Tiên Thiên trở xuống, có hạn chế cực lớn.
Vãi Đậu Thành Binh, chia thành ba giai đoạn, giai đoạn thứ nhất, khi vừa Nhập Đạo có pháp lực, cưỡng ép pháp lực kích phát loại đậu chứa sinh cơ, một năm đạo hạnh có thể chuyển hóa một hạt, với đạo hạnh của Trần Hạo, cũng chỉ có thể chuyển hóa thành hơn ba mươi Đậu Binh, thực lực bình thường. Không chỉ như thế, một năm đạo hạnh, cũng chỉ có thể chống đỡ một khắc đồng hồ, sau một khắc đồng hồ, Đậu Binh sẽ biến mất, loại đậu kia sẽ thể dùng lại.
Giai đoạn thứ hai lợi hại hơn, lĩnh ngộ đạo pháp Vãi Đậu Thành Binh, đem thần thông biến hoá để bản thân sử dụng, nắm giữ hoàn toàn, cứ như vậy, không hạn chế đạo hạnh tiêu hao, lĩnh ngộ càng sâu, chuyển hóa được Đậu Binh càng nhiều, dù Trần Hạo chỉ có hơn ba mươi năm đạo hạnh, nếu là lĩnh ngộ đạo pháp Vãi Đậu Thành Binh đại thành, cũng có thể chuyển hóa thành hàng ngàn hàng vạn Đậu Binh, mà thời gian sử dụng cũng rất lâu.
Giai đoạn thứ ba, đó chính là giai đoạn Tiên Thiên, đến trình độ như vậy, căn bản là không có hạn chế, hơn nữa đậu chuyển thành Đậu Binh, cũng không phải là Đậu Binh phổ thông, mà là Linh Binh, không chỉ phát huy lực lượng cường đại, thời gian tồn tại càng lâu, thậm chí Linh Binh sẽ có linh trí, nếu có cơ duyên, không chừng còn có thể tu hành, tạo hóa thần kỳ.
Đối với tin tức về Vãi Đậu Thành Binh, Trần Hạo không thất vọng, dù sao truyền thừa nhiều lần, Trần Hạo đã sớm tập thói quen, hệ thống đại lão cũng có khả năng lập tức để hắn một bước lên trời, chỉ có thể dựa vào mình chậm rãi tu luyện.
Mặc dù giai đoạn đầu tiên là phổ thông, nhưng tóm lại vẫn có thể sử dụng, hơn nữa còn có thể chậm rãi lĩnh ngộ đạo pháp Vãi Đậu Thành Binh, chậm rãi tăng cường, tương lai vẫn rất tươi sáng.
Trần Hạo đang suy nghĩ rồi tưởng tượng ra tương lai tốt đẹp.
- Đại, đại sư, còn có một đồ vật chưa trả cho thiếp thân.
Lúc này, tiếng của Bạch Lộ lại vang lên.
Trần Hạo hoàn hồn, nhìn về phía tiểu xà, kinh ngạc nói:
- Đồ gì?
Bạch Lộ yếu ớt nói:
- À, là giao đan.
Trần Hạo nhếch miệng cười một tiếng:
- Bạch Lộ đạo hữu, nói đến giao đan, chúng ta phải nói rõ ràng một chút, trước khi thân thể ngươi bị bạch cốt cướp đi, ngươi có tu luyện ra giao đan không?
Bạch Lộ lắc đầu.
Trần Hạo nói:
- Vậy thì đúng rồi, giao đan này là do bạch cốt ngưng tụ ra, sau đó là ta cướp từ trong tay bạch cốt, nó không thuộc về ngươi.
Bạch Lộ:
- . . .
Nghe lời này hình như rất có đạo lý, nhưng vì sao nó lại có cảm giác là lạ ở chỗ nào.
- Đại sư, vậy giao đan của ta. . .
- Không đúng, là của ta, ta cướp từ trong tay bạch cốt, đây chính là của ta.
Trần Hạo nghiêm túc sửa lại.
Bạch Lộ:
- . . .
- Được, là của đại sư, vậy đại sư, giao đan này có thể đưa cho thiếp thân hay không?
Trần Hạo cười:
- Bạch Lộ đạo hữu, ngươi cũng có chút lòng tham nhỉ, ngươi nghĩ một chút, ngươi bị bạch cốt đoạt xá, vốn là chuyện xấu, nhưng thân thể của ngươi bị bạch cốt tu luyện hơn tám mươi năm, đã có dấu hiệu hóa giao, đây quả thực là chuyển gặp họa được phúc, ngươi nhàn nhã rong chơi hơn tám mươi năm, để người khác giúp ngươi tu luyện, mà lại hiệu quả tu luyện càng tốt hơn , hiện tại chỉ cần ngươi tiếp tục cố gắng, về sau rất có thể sẽ tiến thành giao, sau đó có hi vọng hóa rồng, ngươi còn muốn gì?
Bạch Lộ khóc không ra nước mắt.
- Đại sư, Hỏa Giao huyết mạch của ta bị bạch cốt hóa thành giao đan, hiện tại không có giao đan, ta không hóa giao được!
Trần Hạo nói:
- Là như thế à, vậy thì đúng là có chút phiền toái. Chỉ là giao đan này cũng quý giá, cứ đưa cho ngươi như vậy, ta quá thua thiệt, Bạch Lộ đạo hữu, ngươi có gì dùng để trao đổi với ta sao? Con người ta thích nhất là công bằng, chỉ cần có thể giao dịch, ta tuyệt không hai lời.
Bạch Lộ:
- . . .