Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui

Chương 259: Mém Chút Bị Lừa

Chương 259: Mém Chút Bị Lừa

Tục ngữ nói, lão hồ ly lão hồ ly, dạng giảo hoạt với khôn khéo như thế này, bọn chồn kia sao có thể so sánh? Trí thông minh này căn bản không ở cùng một cấp bậc mà!
Thuần thục, lão hồ ly liền dẫn dắt tiết tấu, nắm trong tay toàn trường, chặn lũ chồn bên này á khẩu không trả lời được.
Liền gà ngốc đều không có lời nào để nói.
Mặc dù đều là gà, nhưng là gà cũng chia ra rất nhiều loại, chủ yếu nhất chính là, ngựa nước ngoài. . . À không đúng, gà ngước ngoài nó cũng không có cảm xúc gì nhiều.
Cuối cùng, Trần Hạo vẫn là lựa chọn rời đi.
Dù sao thật sự đã giết hai con chồn, dù là tổ mẫu Hoàng gia nói chúng không phải dòng chính, nhưng đó cũng là đã kết thù, hai bên không khai chiến thì cũng thôi đi, còn ở lại nơi này ăn uống, không nói đám chồn có ý nghĩ gì, tự Trần Hạo cũng cảm thấy không được tự nhiên.
Nhưng Trần Hạo cũng không hối hận.
So với người ngoài, đồng bạn của mình vẫn quan trọng hơn, mặc kệ là ai, chỉ cần trêu chọc đồng bọn của ta, đó chính là địch nhân, là địch nhân thì phải triệt để đánh chết, không lưu lại hậu hoạn.
Trơ mắt nhìn Trần Hạo bị lão hồ ly mang đi, đám chồn nhốn nháo.
Chuyển hướng quá nhanh, để bọn chúng đều không cách nào giải thích, tại sao có thể như vậy? Một cơ hội tốt để kết giao với người trong Đạo môn, cứ như vậy bị bỏ qua.
Chớ nói chi là loại tu sĩ như Trần Hạo xem qua liền rất có tiền đồ, đồng thời linh sủng bên người đều vô cùng khó lường.
Có thể trách ai? Đều là do bản chất thích ăn gà gây họa a!
Một đường rời đi, thẳng đến chỗ cách xa phạm vi Hoàng gia, lão hồ ly Hồ Tiên Phong lúc này mới cùng Trần Hạo nói chuyện phiếm.
- Đạo hữu là ở nơi đâu gặp được Hoàng hồ?
Trần Hạo nói ra địa chỉ, cười nói:
- Nói đến ta với Bạch Hồ đạo hữu cũng chỉ là cùng hợp tác một lần, thời gian rất ngắn, về sau Bạch Hồ đạo hữu liền vào trong núi tu hành, bây giờ còn ở đó hay không, ta cũng không dám khẳng định.
Hồ Tiên Phong thở dài nói:
- Chỉ cần Hoàng hồ còn tồn tại là được. Không dối gạt đạo hữu, Hoàng tộc của Hồ tộc ta hiện tại càng ngày càng ít, có thể nhập đạo lại vô cùng hiếm thấy, lão đầu tử tu hành gần hai trăm năm đều không gặp được một con, bây giờ trên người đạo hữu có lưu lại hồ khí Hoàng tộc ta, đối với ngươi mà nói, là một loại chỗ tốt, ngày sau nếu có Hồ tộc gặp được, tất nhiên sẽ lấy lễ để tiếp đón. Đối với chúng ta mà nói, càng là tin vui thật lớn, hồ hoàng nhất tộc của ta, truyền thừa chưa tuyệt!
Trần Hạo có thể hiểu được tại sao lão hồ ly lại vui sướng như thế.
Truyền thuyết Hồ tộc phân chia đẳng cấp rõ ràng, hồ sinh có trăm loại, Bạch Hồ đứng đầu, bởi vì chỉ có Bạch Hồ mới có thể thành tựu cửu vĩ chi thân, mà so kém hơn Bạch Hồ hơi là Hắc Hồ và Ngân Hồ, cũng chỉ có thể thành tựu lục vĩ, mà những loài như Hoàng Hồ, Lam Hồ, Hoa Hồ vân vân, có thể sinh tam vĩ, đó cũng là thiên phú xuất chúng rồi.
Bây giờ nghe được tin tức một con bạch hồ nhập đạo, lão hồ ly cao hứng cũng là chuyện bình thường.
Đây giống như bên trong Đạo môn xuất hiện một tu sĩ tiên thiên nhập đạo, trong Đạo môn sẽ có người ghen ghét ghen tị, nhưng càng nhiều hơn vẫn là vui vẻ, bởi vì tiên thiên xuất hiện, liền chứng minh Đạo môn sẽ không bị đoạn tuyệt, đây là may mắn của Đạo môn.
- Đúng rồi, nhắc nhở đạo hữu một câu, Hoàng gia kia, tốt nhất vẫn là bớt tiếp xúc một chút thì tốt hơn.
Nói chuyện phiếm vài câu, Hồ Tiên Phong đột nhiên nói.
Trần Hạo ngạc nhiên nói:
- Đạo hữu, lời này là như thế nào?
Hồ Tiên Phong nói:
- Cũng không phải là ta tại nơi này nói xấu Hoàng gia không ra gì, mà là Hoàng gia kia trước mắt gặp phải đại phiền toái, nếu không cẩn thận liên lụy vào trong đó, sợ là phiền phức không ngừng.
Nói xong, Hồ Tiên Phong giải thích nguyên nhân.
Ngũ gia tiên, Hồ Hoàng Bạch Liễu Hôi, tại phương bắc này vô cùng nổi danh, từng đều là những gia tộc được cung phụng.
Nhưng không ai biết, giữa ngũ gia tiên với nhau, cũng không phải là hòa thuận, mà là minh tranh ám đấu không ngừng, hơn nữa còn truyền thừa ân oán từ xa xưa.
Trong đó, ân oán giữa chồn và chuột lớn nhất.
Hai tộc đều là có hình dạng chuột, nói đến vô cùng có khả năng trước đó thật lâu vẫn là đồng nguyên. Nhưng là chồn cùng chuột hoàn toàn như nước với lửa, chỉ cần gặp mặt nhất định chém giết, thậm chí bên trong những món ăn của chồn, chuột cũng là một trong những đồ ăn thiết yếu.
Đương nhiên, mặc dù chuột nhiều vô số kể, có thể coi là một gia tộc khổng lồ, nhưng mà chuột Nhập Đạo, so với Đạo môn hiện tại còn thê thảm hơn, trăm vạn dặm có thể xuất hiện một con nhập đạo đã gọi là kỳ tích rồi, mà một con nhập đạo này, tu hành có thành tựu hay không còn phải xem vận mệnh, không chừng có cơ duyên nhập đạo, nhưng lại chết còn thảm hơn so với chuột phổ thông.
Dưới tình huống như vậy, tự nhiên chuột liền ở vào thế hạ phong, bị chồn tộc miệt thị, bắt nạt.
Nhưng mọi việc đâu có lúc nào cũng chiều lòng người, phong thuỷ có luân hồi.
Chồn tộc bây giờ nhìn như rất mạnh, nhưng hậu bối lại không người kế tục, dựa vào Hoàng nãi nãi chèo chống, lúc này tạm thời mới có địa vị bên trong ngũ gia tiên.
Nhưng kiếp nạn của yêu tu rất nhiều, lại khó lòng phòng bị, có lúc chỉ cần một ý niệm trong đầu liền có khả năng nhập kiếp.
Cũng giống như hai con chồn chết dưới mỏ gà ngốc và đao của mèo mun kia, không phải chính là do suy nghĩ bất chính, gặp báo ứng hay sao.
Trước mắt chỗ dựa chồn tộc Hoàng nãi nãi đang gặp phải phiền toái, hơn nữa còn là đại phiền toái. Bởi vì tứ cửu thiên kiếp của nó sắp đến.
Đây cũng không phải là một kiếp nạn phổ thông, nếu làm không tốt, đó chính là có kết quả thân tử đạo tiêu, nếu như Hoàng nãi nãi không độ qua, chồn tộc kia coi như bi kịch, không chỉ là xếp hạng trong ngũ gia tiên nháy mắt tụt xuống đến tận dưới đáy, thậm chí có khả năng sẽ bị chuột yêu trả thù, lúc đó, tuyệt đối là không đem đối phương diệt tộc thì quyết không bỏ qua.
Nghe được loại bí ẩn này, sắc mặt của Trần Hạo cũng nghiêm nghị.
Ngũ gia tiên tồn tại từ xa xưa, cho dù hiện tại tu hành gian nan, mỗi một tộc đều có nội tình của mình, chuyện này nếu thật xảy ra, mình đừng nói chỉ có hơn ba mươi năm đạo hạnh, cho dù có tám chín mươi năm, chỉ cần không vào tiên thiên, căn bản là không có tư cách tham dự, nếu bị ghi hận, đây tuyệt đối là không chết không thôi.
Giờ phút này ngẫm lại thái độ của chồn tộc, cũng rất có vấn đề.
Mình chỉ hộ tống Hoàng Thượng đoạn đường, dù có ân tình, cũng không cần tộc trưởng xuất hiện tiếp đãi, đoán chừng nếu như, nếu không có một màn giết hai con chồn kia, qua mấy ngày nữa, sợ là Hoàng gia liền sẽ đưa ra yêu cầu muốn nhờ mình hỗ trợ.
Ăn thức ăn của người, khó có thể từ chối việc người nhờ, dưới tình huống không biết ân oán giữa hai tộc chồn và chuột, mình dù chỉ tùy tiện giúp đỡ chút chuyện nhỏ, vậy cũng sẽ bị tộc chuột cừu hận.
Mẹ nó, thật kém chút bị lừa! Từng con đều rắp tâm hại người, không có ý tốt, quả nhiên là không thể tin loài giảo hoạt.
Trong lòng Trần Hạo thầm mắng, sau đó ánh mắt nhất động, ánh mắt cổ quái nhìn về phía lão hồ ly.
Hồ Tiên Phong vội vàng nói:
- Đạo hữu cũng đừng nhìn ta, nếu như trên người ngươi không có hồ khí hoàng hồ, lão đầu tử nói không chừng thật đúng là sẽ động tâm đối với ngươi tư, cam đoan thần không biết quỷ không hay, bán ngươi đi ngươi còn phải cảm ơn ta. Nhưng ngươi là bằng hữu của hoàng hồ, kia chính là quý nhân của Hồ tộc, bất kỳ một Hồ tộc nào cũng không thể động tâm đối với ngươi.
Trong lòng Trần Hạo bĩu môi, lừa quỷ hả, ngươi nói chuyện của chồn và chuột với ta, khẳng định không có ý tốt. Nhưng trên mặt Trần Hạo ngược lại là bình tĩnh, nhếch miệng cười một tiếng:
- Đạo hữu nói đùa, ta không hề hoài nghi ngươi, dù sao ngươi có thể nhắc nhở ta như thế, cũng coi như đã cứu ta.
Hồ Tiên Phong khôn ngoan cỡ nào, là một lão hồ ly, rõ ràng có thể cảm giác được Trần Hạo không tin, nhưng nó cũng không giải thích.
Lời nói vừa rồi, nó thật đúng là không nói sai, so với chủng tộc khác, Hồ tộc rất mê tín cùng sùng bái đối với Hoàng tộc, đó là không có gì sánh kịp, nếu có Hoàng tộc Nhập Đạo, nhất định sẽ bảo vệ, dù chết không hối hận.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất