Chương 279: Nhiệm Vụ Ngoài Ý Muốn
CMN, ngươi đây là đang khoe khoang với ta hả? Em trai ngươi trâu bò, em trai ta cũng không kém, nó cũng đang cố gắng học tập kìa, em ngươi làm vẻ vang nước nhà, không chừng còn đem hạt giống tốt lưu cho ngoại quốc, em ta chỉ cần vì quốc gia mình, hạt giống không xói mòn. Đúng, em ta đã có bạn gái, em trai ngươi có không? Em trai ngươi có không?
Nhìn Bạch Kính Nông, trong lòng Trần Hạo oán thầm.
- Đúng rồi Hạo tử, tại sao cậu lại tới phương bắc?
Bạch Kính Nông nhìn về phía Trần Hạo, đột nhiên hỏi.
Trần Hạo nói:
- Tôi đi lung tung bốn phía tu hành, vừa vặn nghĩ đến cậu, liền đến thăm, cũng không nghĩ tới, vừa đến đã phát hiện cậu thoải mái như thế, đều có vợ là nữ quỷ xinh đẹp, cuộc sống cũng sung sướng.
Bạch Kính Nông dở khóc dở cười:
- Người anh em của tôi, cậu nhớ đến tôi tôi cũng rất vui, nếu như có thể làm lại. . .
- Cậu muốn học Lý Bạch sao?
Trần Hạo không đợi y nói xong, liền cười ngắt lời.
Bạch Kính Nông đảo mắt:
- Tôi muốn học Liễu Hạ Huệ, cam đoan nữ nhân ngồi trong lòng vẫn không loạn.
- Nói nhảm, Liễu Hạ Huệ là nữ nhân chủ động vào lòng nhưng tâm bất loạn, cậu là chủ động lôi kéo người ta đi mướn phòng, chuyện này khác nhau quá lớn đi.
Trần Hạo khinh bỉ.
Bạch Kính Nông thở dài:
- Cậu cũng đừng nói tôi, chờ ngày nào đó cậu gặp được người con gái để cho mình động tâm, cậu sẽ hiểu, nắm lấy cơ hội ăn cô ấy luôn, biến cô ấy thành của mình, đây là bản năng của nam nhân.
Trần Hạo lạnh nhạt nói:
- Vậy cậu sẽ phải thất vọng rồi, tôi trước mắt một lòng tu hành, nói không chừng cả đời đều không cưới ai.
Bạch Kính Nông ghé mắt:
- Hạo tử, người sống một đời, nối dõi tông đường, đây là sứ mệnh lưu truyền tại trong máu chúng ta, ý tưởng này của cậu có chút nguy hiểm đấy.
Trần Hạo nói:
- Có rất nhiều người không kết hôn, chuyện này có cái gì kỳ quái. Mà hiện tại nam nhiều nữ ít, thiếu đi người cạnh tranh như tôi, nam nhân khác vui vẻ còn không kịp.
Bạch Kính Nông trào phúng:
- Là bây giời cậu chưa gặp được thôi, đợi cậu gặp được rồi sẽ hiểu. Lúc trước tốt nghiệp tôi từng nói không tới ba mươi sẽ không cưới vợ, lúc này mới bao lâu, còn không phải bị nhốt rồi à, cậu đó, đừng có khoác lác sớm, cẩn thận bị mất mặt.
Trần Hạo cười cười:
- Cậu cũng đừng nói tôi, cậu nên giải quyết chuyện của cậu trước thì hơn, vợ là quỷ, chậc chậc, về sau chỉ sợ cậu làm gì cũng không gạt được cô ấy, cái này ở trong phim trong tiểu thuyết, tựa hồ miêu tả rất rõ, nhưng mà ở thời buổi hiện tại, tôi cũng chỉ có thể an ủi cậu mà thôi.
Bạch Kính Nông:
- . . .
Trần Hạo nói:
- Đi thôi, đi xem cha mẹ cậu sắp xếp thế nào, người cùng quỷ kết hôn, vẫn là lần đầu nhìn thấy.
Tiến vào trong biệt thự, Bạch An Chí cùng Lý Hoành đang trò chuyện, Bạch Kính Học ở một bên đang nhu thuận nghe, mà Giang Đan Đan cùng Lý Thiến Thiến thì không thấy đâu.
Trần Hạo xoay chuyển ánh mắt, liền phát hiện khí tức của Lý Thiến Thiến xuất hiện tại đằng sau biệt thự, tựa hồ đang chuẩn bị thức ăn.
Nữ quỷ này cũng rất chăm chỉ, lần thứ nhất tới cửa, liền bắt đầu bận rộn việc mà rất nhiều nữ hài bây giờ sẽ không làm, nếu như nói cô ấy đối với Bạch Kính Nông thật không có ảnh hưởng, vậy thật đúng là một người vợ tốt.
Trần Hạo và Bạch Kính Nông đi vào cửa, Bạch An Chí liền kêu gọi tới, sau đó cười nói:
- Kính Nông, con còn nhớ nhị gia của con hay không.
Bạch Kính Nông sững sờ, suy nghĩ một chút, nói:
- Có chút ấn tượng, lúc còn nhỏ con thích đi về nông thôn, nhị gia dắt con đi chơi khắp nơi, sở trường của người chính là tìm rùa đen, đến trên bờ sông một tìm một cái là chuẩn xác, nhưng không phải nhị gia đã qua đời hơn mười năm rồi sao?
Bạch An Chí nói:
- Đúng vậy, nhị gia con sau khi qua đời, liền đi tới chỗ Lý lão ca, một mực ở nơi đó, con không thấy à.
Bạch Kính Nông kinh ngạc nói:
- Còn có loại chuyện này!
Lý Hoành cười nói:
- Nếu như không phải Bạch lão đệ nói tới, cha đều không biết còn có cái tầng quan hệ này, cha nhớ nhị gia con nói, hắn đời này tiếc nuối nhất chính là cán thiết thương chùm tua đỏ của cha hắn dùng để đâm chết bảy tên tiểu quỷ tử bị rơi vào khe quỷ sầu, đến nay không có biện pháp mò lên.
Ding: Quỷ chết già Bạch Ái Dân, âm hồn mười ba năm, hoàn thành tử nguyện, ban thưởng cảm ngộ lôi pháp.
Trần Hạo đang hóng chuyện, đột nhiên thanh âm của hệ thống vang lên, lập tức sửng sốt.
Mẹ nó, nghe câu chuyện trời ơi đều có thể kích phát nhiệm vụ? Hệ thống đại lão ngươi đừng đột ngột như vậy được hay không?
Nhưng có nhiệm vụ là chuyện tốt, Trần Hạo kiểm tra một hồi, con mắt lập tức sáng lên.
Phần thưởng này rất thú vị à.
Ánh mắt nhất động, Trần Hạo mở miệng nói:
- Khe quỷ sầu? Đó là nơi nào?
- Chuyện này em biết, khe quỷ sầu là một khe núi bên ngoài Ưng Chủy Sơn cách An Đài Trấn mười sáu dặm về phía đông, nơi đó dòng nước chảy xiết, đá ngầm ẩn núp, đáy nước có vô số vòng xoáy. Hơn nữa khe núi khúc khuỷu, bên trong có các loại gió lượn vòng, đừng nói người, cho dù chim bay vào cũng không bay ra được.
Bạch Kính Học vội vàng nhấc tay chen vào nói, giải thích cho Trần Hạo.
Trần Hạo nói:
- Vậy nhị gia sau khi chết, không đi khe quỷ sầu nhìn thử xem à?
Lý Hoành lúc này mở miệng nói:
- Nếu có thể đến liền tốt rồi, bên trong khe quỷ sầu có yêu vật ẩn núp, đừng nói nhị gia của Kính Nông, cho dù là ta cũng không dám tới gần một bước.
Trần Hạo im lặng.
Mẹ kiếp, khó trách nhiệm vụ này ban thưởng phong phú như thế, độ khó cũng rất lớn nha.
Nhưng mà lôi pháp cảm ngộ đó, cái đồ chơi này nói không chừng có thể tăng uy lực Chưởng Tâm Lôi lên, cứ từ bỏ như vậy, Trần Hạo có chút không cam tâm.
Cũng được, chờ chuyện của Bạch Kính Nông xong xuôi, mình nhất định phải đi nhìn xem, nói không chừng lại có thể hoàn thành.
Lúc này, Giang Đan Đan ra gọi mọi người vào ăn cơm.
Bạch An Chí vội vàng nói:
- Lý lão ca, hai nhà chúng ta kết thân, cũng coi là một đoạn liêu trai giai thoại, hôm nay anh cần phải cạn chén, nếu không không cho phép đi.
Lý Hoành cười nói:
- Không nói những cái khác, riêng uống rượu, tôi quyết không thua người khác.
Đi vào phòng ăn, đám người ngồi xuống.
Giang Đan Đan liền cười nói:
- Hôm nay lúc đầu định bộc lộ tài năng nấu nướng cho mọi người, không nghĩ tới hài tử Thiến Thiến còn tốt hơn tôi, thức ăn này đều là nó nấu, mọi người uống trước, chúng tôi tiếp tục làm.
Nữ quỷ lộ ra biểu tình ngượng ngùng.
Bạch An Chí nhìn mấy món ăn trên bàn, khen:
- Tay nghề giỏi, Lý lão ca dạy nữ nhi tốt a.
Lý Hoành khiêm tốn nói:
- Bạch lão đệ khách khí, cũng bình thường, mọi người không chê là được rồi.
- Ha ha, không nói những thứ khác, tôi nếm thử trước.
Bạch An Chí cười kẹp một đũa, sau khi ăn một miếng, mặt mũi tràn đầy sợ hãi thán phục:
- Hương vị vô cùng tốt, tay nghề này quả là cao minh.
Nữ quỷ lộ ra biểu lộ vui vẻ, mở miệng nói:
- Cảm ơn cha đã khích lệ, người thích, con sẽ tiếp tục làm.
Nói xong, nữ quỷ cùng Giang Đan Đan lại quay lại phòng bếp.
Bạch An Chí nhìn về phía Lý Hoành, nói:
- Lão ca, nói câu thật lòng, trước khi mọi người đến, tôi vẫn là rất lo lắng, bởi vì tôi rất thích Liêu Trai Chí Dị, đã thấy nhiều nhân quỷ khác biệt, không được chết tử tế. Nhưng sau khi tán gẫu cùng với anh, tôi liền an tâm, quỷ vật cũng không có cổ quái như tôi nghĩ, ngược lại là giống như người bình thường, có ý nghĩ, có kinh nghiệm của mình, cũng không phải là thiện ác không phân, chỉ cần Kính Nông và Thiến Thiến hòa hợp, chuyện khác cũng không thành vấn đề.
Lý Hoành cũng không kinh ngạc, đều là người già thành tinh, Bạch An Chí biểu hiện rất nhiệt tình, nhưng lúc nói chuyện phiếm, nói bóng nói gió, các loại thăm dò, mặc dù có tò mò trong đó, nhưng tổng hợp lại mà nói, chính là một trận phụ thân và cha vợ giao phong, nếu như mình không phối hợp, mà biểu lộ ra một tia hung lệ, sợ rằng hạnh phúc của con gái liền muốn kết thúc.
Cũng may Lý Hoành hoàn mỹ đối đáp lại Bạch An Chí, để hắn triệt để yên lòng.
Giờ phút này Bạch An Chí xem như đã tỏ thái độ, cũng là buộc ông ta tỏ thái độ, để nó nói ra rõ ràng, dù con gái là quỷ, nhưng đến Bạch gia, đó chính là con dâu của Bạch gia, làm con dâu, phải có dáng vẻ của con dâu. Không thể bởi vì mình là quỷ liền có thể không kiêng nể gì cả.
Lý Phong cười nói:
- Bạch lão đệ yên tâm, Thiến Thiến nhất định sẽ làm cho cậu và đệ muội hài lòng, nếu như nó làm ra chuyện gì mất quy cách, tôi cũng không có mặt mũi nào yêu cầu Kính Nông chịu trách nhiệm.