Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1491. Lại Tiến Vào Thế Giới Ngầm

Chương 1491. Lại Tiến Vào Thế Giới Ngầm
Mặc dù đều là Minh tộc, sức mạnh thuộc tính cũng rất giống nhau, nhưng mà hạch gen mà bọn họ ngưng tụ ra lại không giống nhau lắm.
Trong đó có hai Minh tộc cấp Đế Linh đều dùng kiếm, còn có một phiến minh vũ, ba người còn lại, một người là đao, còn có một Đế Linh cầm lư thanh đồng, ngoài ra còn có một người không thấy trong tay hắn có cầm thứ gì, nhưng chỉ thấy hắn vừa vung tay dưới chiếc áo choàng một cái, sương mù xám xịt giăng phủ khắp trời, bỗng chốc biến mười mấy dặm xung quanh đều bị lớp sương này che phủ, Hàn Sâm cũng bị nhấn chìm trong màn sương mù đó.
Phạm vi của sương mù rất lớn, Hàn Sâm cũng không thể xông ra ngoài, sau khi rơi vào trong đó, Động Huyền Khí Tràng bỗng chốc cảm thấy khí tức xung quanh đều bị sương mù này chắn lại, trong lòng thầm nghĩ có chuyện không hay rồi.
Nếu chỉ là ảo giác thì không thể mê hoặc được Hàn Sâm, nhưng màn sương mù này lại có một sức ép lớn mạnh như thế, khiến tốc độ của Hàn Sâm bất giác chậm lại.
Sáu Đế Linh phía sau đuổi theo, ánh đao đáng sợ cũng chém tới.
Hàn Sâm ngay lập tức bị dính vào một trận khổ chiến, cũng may là có sức mạnh của hạch gen Thần và khả năng bay lượn, cộng thêm bí kỹ Phượng Hoàng Phi Thiên và Động Huyền Kinh.
Hắn miễn cưỡng lắm cũng có thể đọ sức với bọn họ, tuy Hàn Sâm không ngừng lui về phía sau, vết thương trên người cũng không ngừng nhiều hơn, cũng may, Hàn Sâm đã gắng sức tránh những chỗ hiểm, tạm thời không gây ra những vết thương chí mạng.
Chỉ là lâu dần, cuối cùng vẫn khó mà tránh khỏi số mệnh bị truy sát, Hàn Sâm đang chuẩn bị biến thân thành Đế Linh siêu cấp, xem thử có thể thoát khỏi ảnh hưởng của màn sương mù này với hắn không, nhưng lại đột nhiên nghe thấy một âm thanh quen thuộc truyền tới từ phía xa.
“Cha…”
Hàn Sâm quay đầu nhìn lại, bởi vì màn sương dày đặc nên chỉ có thể nhìn thấy một bóng dáng nhỏ bé xinh xắn đang hớt hải chạy về phía này, không lâu sau lại nhìn thấy một bé gái xinh đẹp giống như búp bê sứ từ trong màn sương bò tới đây, giống như một tên lửa có gắn phản lực vậy.
“Bảo Nhi!” Hàn Sâm vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, không ngờ Bảo Nhi lại chạy tới đây, cũng không biết làm sao mà nàng tìm được nơi này.
“Cha ơi! Bảo nhi rất nhớ cha.” Bảo Nhi nhảy cẵng lên sung sướng lao vào vòng tay của Hàn Sâm.
Hàn Sâm ôm Bảo Nhi lại, nhưng vì cả người hắn bỗng chốc dừng lại, sau lưng lại bị trúng nhát kiếm của một Đế Linh, máu tươi men theo chiếc giáp mà chảy xuống.
Hàn Sâm vừa chiến đấu vừa bỏ chạy, Bảo Nhi thì lộ ra vẻ tức giận, bàn †ay nhỏ bé mũm mĩm quơ quơ trong không trung, bỗng chốc bắt được một quả hồ lô mini, chiếu nó vào khắp màn sương đó.
Chỉ thấy màn sương mù cuồn cuộn giống như nước sông vỡ đê, chui vào trong quả hồ lô của Bảo Nhi, chớp mắt đã bị hút vào sạch sẽ.
“Phụt!”
Đế Linh Minh tộc đã giải phóng màn sương đó bỗng chốc phun ra một ngụm máu tươi, những Đế Linh khác cảm thấy tức giận, xông về phía Hàn Sâm càng điên cuồng hơn.
Trong lòng Hàn Sâm vô cùng mừng rỡ, tất cả gánh nặng trên người, giữa hai đôi cánh, lại hóa thành một luồng ánh sáng bay đi, tuy không thoát được Đế Linh đó, nhưng bọn họ có muốn đuổi theo Hàn Sâm cũng không dễ.
“Bảo Nhi, ngươi đúng là đứa con gái ngoan của cha.” Hàn Sâm vừa bay đi vừa khen ngợi Bảo Nhi.
Bảo Nhi tự hào nói: “Bảo Nhi là bảo bối ngoan của cha mà.”
Đế Linh Minh tộc không đuổi theo Hàn Sâm được, chỉ đành phóng ra từng luồng đao quang kiếm quang ở phía sau muốn ép Hàn Sâm dừng lại.
Nhưng thân pháp của Hàn Sâm so với Đế Linh cũng chỉ có hơn chứ không có kém, những luồng đao quang kiếm quang đó không thể chém trúng hắn, cả cơ hội khiến hắn dừng lại cũng không có, ngược lại lại chém mặt đất ra thành mấy cái rãnh sâu, khắp nơi đều là những vết chém đan chồng chéo nhau, trông hệt như ngày tận thế của thế giới.
Hàn Sâm cũng chẳng thèm để ý bọn họ, chỉ chú tâm bỏ chạy, đối chiến với đám người Đế Linh, giết bọn họ thì có được lợi ích gì, hơn nữa bản thân còn gặp nguy hiểm rất lớn, đương nhiên là Hàn Sâm không muốn liều mạng chiến đấu rồi.
Đế Linh Minh tộc quyết tâm muốn giết cho được Hàn Sâm, vẫn không chịu từ bỏ, truy đuổi Hàn Sâm suốt mấy ngày, cuối cùng để Hàn Sâm trở về khu vực của thế giới ngầm, xông vào bên trong huyệt động ngầm đó.
Đám Đế Linh Minh tộc đó dừng lại ở trước lối vào, đương nhiên là đang do dự, không dám trực tiếp truy đuổi vào trong.
“Hình như phía dưới là địa phận của Ám Linh tộc, chúng ta có đuổi theo tiếp không?” Một trong những Đế Linh Minh tộc cau mày nhìn mấy người kia, hỏi.
Mấy Đế Linh khác cũng có hơi do dự, một Đế Linh lạnh lùng nói: “Đương nhiên là đuổi theo, hắn đâu phải là Ám Linh tộc, có gì mà phải sợ, tuyệt đối không thể để hắn chạy trốn. Hơn nữa không giết hắn, chúng ta làm sao ăn nói với Đại Tế Sư được?”
Nói rồi, tên Đế Linh đó xung phong vào trước, những Đế Linh Minh tộc kia cũng nghiến răng đuổi theo sau.
Hàn Sâm thấy mấy Đế Linh Minh tộc đó quả thật đuổi theo vào trong, không thấy kinh hãi mà ngược lại còn vui mừng, địa hình thế giới ngầm rất là phức tạp, thích hợp để phát huy Dịch Thiên Thuật và Động Huyền Kinh.
Nếu lợi dụng nó có hiệu quả, nói không chừng có thể giết chết hết đám sáu tên Đế Linh đó ngay tại đây.
Nhưng mà suy nghĩ lại, Hàn Sâm cũng không quay lại động thủ với bọn họ, mà xông vào khu vực ban đầu bị phá nổ của Sò Vương.
Hắn biết ở đó có rất nhiều sinh vật khủng khiếp, biết đâu có thể lợi dụng chúng đấu một trận với đám Đế Linh Minh tộc đó, nói không chừng bản thân có thể ngồi ngư ông đắc lợi.
Hàn Sâm lao thẳng một đường tới đó, vậy mà lại chẳng gặp được sinh vật kỳ lạ nào, đừng nói là sinh vật Thần siêu cấp, ngay cả một con dị sinh vật cấp nguyên thủy và cấp dị biến cũng không nhìn thấy.
“Kỳ lạ, những dị sinh vật đó chạy đi đâu rồi?” Hàn Sâm nhìn thấy mình đã xông vào trong chỗ vỏ bối của Sò Vương, những vẫn chẳng nhìn thấy dấu vết của một dị sinh vật nào.
Hàn Sâm chỉ đành bay qua bề mặt phía trên lớp vỏ, định bay đến chỗ
Tí Hộ Sở Ám Linh, để Ám Linh tộc phát hiện ra sự xâm nhận của đám
Minh tộc này, hắn có thể giả mạo thuộc hạ của Linh Mị Nhi, đám Minh tộc này chắc chắn sắp gặp xui xẻo rồi.
Nhưng khi Hàn Sâm bay đến cái lỗ lớn bị nổ tung ở phía trên vỏ sò, trong lòng đột nhiên có một cảm giác lo sợ, thầm nghĩ có chuyện không hay, cả người lập tức bay lên phía trên.
Gần như cùng lúc đó, hắn nhìn thấy một chiếc kìm lớn màu tím đen duỗi ra nhanh như tia chớp ở trong cái lỗ trên vỏ, to bằng chiếc máy xúc, phía trên đầy răng lởm chởm, suýt chút nữa đã bắt được Hàn Sâm.
Hàn Sâm lần theo chiếc kìm màu tím đen nhìn vào trong cái lỗ đó, thì thấy một con cua lớn màu tím đen đang bò ra từ trong cái vỏ.
Không biết từ khi nào mà cái vỏ nát này của Sò Vương đã bị nó chiếm cứ.
Con cua lớn vừa chui ra khỏi vỏ, đám Đế Linh Minh tộc cũng vừa lao tới, cái càng cua lớn lại vẫy vây, hai chiếc càng to tướng dường như đang dịch chuyển, kẹp lấy hai Đế Linh trong đó.
Hai Đế Linh không ngờ lại đột nhiên xuất hiện một gã khổng lồ như thế, đợi khi phát hiện ra, chiếc càng cua đã đến phía trước mặt họ, chỉ có thể dùng đao kiếm trong tay chém về phía nó.Kengl
Đao kiếm do hạch gen siêu cấp hóa thành mang theo một sức mạnh U Minh cực kỳ khủng khiếp chém lên phía trên chiếc càng của con cua lớn đó, vậy mà chẳng để lại một chút dấu vết nào, ngược lại còn chọc tức con cua lớn.
Đôi mắt to của con cua phát ra ánh sáng màu tím đen, bên trong tỏa ra luồng sát khí vô hạn. Cái chân của nó chỉ gảy nhẹ trên cái vỏ sò, thân thể to lớn đột nhiên bật ra, tốc độ nhanh đến đáng sợ, càng cua lại kẹp vào Đế Linh.
Hết chương 1491.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất