Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1570. Quà Tặng Của Nhà Họ La

Chương 1570. Quà Tặng Của Nhà Họ La
Tu Di cũng rời khỏi Tí Hộ Sở Hư Lô cùng với Hàn Sâm, coi như là đệ tử đi theo Hàn Sâm tu hành.
Mặc dù chính bản thân Hàn Sâm cũng không biết phải dạy đồ đệ như thế nào, nhưng cũng đã tùy tiện học mấy chiêu trong hệ thống giáo dục của Liên Minh đã đủ dùng để dạy cho Tu Di rồi.
Năng lực dạy học của dị linh mà so sánh với của nhân loại thì rác rưởi thật.
Tuổi thọ của dị linh không hề có giới hạn, muốn học thế nào thì cứ học thế đó, muốn học lúc nào thì cứ học lúc đó, không có quá nhiều hiệu quả đáng nói.
Nhưng nhân loại không giống vậy, thời đại xa xưa có một câu nói gọi là “đời người được bảy mươi năm là hiếm cớ”, khi đó có thể sống được tới bảy mươi tuổi đã được coi là sống lâu rồi, nhưng mà bởi vì thân thể có giới hạn, thật ra thì sau ba mươi tuổi, khả năng học tập sẽ từ từ giảm xuống, thế nên từ xưa tới nay nhân loại đã nghiên cứu cực kỳ sâu về phương diện học tập.
Làm sao trong thời gian ngắn nhất có thể đủ để học được nhiều kiến thức nhất, các loại phương pháp giáo dục một cách khoa học nhiều không kể xiết, tất cả đều mang tính hệ thống và kế thừa, có thể ngược dòng tìm hiểu về thời cổ đại.
Cho dù là dạy học tích hợp tất cả lại hay là cá nhân thành lập võ quán thì quan điểm về giáo dục đều rất tiến bộ, không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần so với dị linh.
‘Thế nên Hàn Sâm cũng không thấy có áp lực gì đối với việc dạy dỗ Tu Di cả, chẳng qua để cho trí não tạo ra một bản kế hoạch, cứ thế dựa theo kế hoạch đã vạch ra mà dạy bảo Tu Di.
Mặc dù ở bên trong Tí Hộ Sở Hư Lô cũng có nhân loại, nhưng mà làm gì có dị linh nào mù quáng nghe lời nhân loại chứ, hơn nữa lại còn là Đại Đế đỉnh cấp, thế nên Tu Di cũng chưa từng được nghe nói về những phương pháp dạy học cho nhân loại này, nó cảm thấy cực kỳ thú vị và sống động, khắp mọi nơi đều có những bất ngờ, học hành vô cùng chăm chỉ.
Nói đến đám người La Lị, La Vũ và La Huy, vẻ mặt của bọn họ cũng vô cùng quái dị, bọn họ cảm thấy hình như phương pháp dạy học của Hàn Sâm quá tầm thường, cũng phải dạy cái gì đó vô cùng lợi hại, làm thế nào để cho Tu Di có thể kính trọng với hắn như thế.
Hơn nữa cũng không thể nào mà nghĩ ra nổi, sự tồn tại như Hư Lô Đại Đế và Ly Hỏa Đại Đế, làm sao cũng lại tôn kính Hàn Sâm như vậy chứ.
Cho dù là như thế nào, bây giờ La Vũ và La Huy cũng không còn dám nói những chuyện khác nữa, từ trong đáy lòng xuất hiện một chút kính nể đối với Hàn Sâm.
“Hàn Sâm, trở về Tí Hộ Sở Sát Thần cùng với bọn ta không?” Sau khi ra khỏi Sa Cốc, La Lị gọi Hàn Sâm cùng nhau trở về.
“Ta muốn trở về Tí Hộ Sở của mình, các ngươi giữ gìn sức khỏe.” Hàn Sâm không thích người của nhà họ La, cũng không có ý nghĩ muốn ở chung cùng với bọn họ, hắn cứ thế mang theo đám Tiểu Ngân Ngân và Tu Di cùng nhau rời đi.
Giả Tự Đạo biết La Vũ và đám người Hàn Sâm không hợp nhau nên cũng không dám nói thêm gì nữa, nhưng mà trong lòng lại đang âm thầm suy nghĩ: “Xem ra cái tên con cháu này khó nói đây, chỉ sợ sau này nhà họ La không ổn, tương lai thiên hạ là của nhà họ Hàn rồi, nói không chừng thành tựu mai sau của Hàn Sâm còn có thể cao hơn so với La Hải Đường, sợ rằng phương hướng phát triển sau này của võ đạo quán Thiết Quyền sẽ phải đổi mới rồi đây.
Hàn Sâm dẫn theo Tu Di trở về Tí Hộ Sở của mình, theo sau Tu Di là tên nhị đại siêu cấp này, dọc trên đường đi cho dù dị linh hay là dị sinh vật thì cũng đều phải nể mặt, hoàn toàn không gặp phải phiền phức gì.
Còn về phần di tích Thần bên kia, Hàn Sâm cũng không đi qua đó nữa, nghe Tu Di nói di tích Thần đã đóng cửa rồi, sợ rằng còn phải mấy chục năm nữa mới mở ra thêm lần nữa.
Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc cũng đã trở về Sư Vương Sơn rồi, hắn đến di tích Thần cũng vô dụng.
“Những cây Tiên Nhân Chưởng thủy tinh ở trong Sa Cốc là thứ gì vậy?” Hàn Sâm không nhịn được hỏi Tu Di.
Tu Di cười nói: “Đó là một sinh vật Thần siêu cấp, nhưng mà không phải là sinh vật Thần siêu cấp bình thường đâu, nó tên là Tiên Nhân Châm, cha và mẹ ta phải hợp lại tốn rất nhiều tâm huyết mới có thể thu phục được nó, để cho nó canh giữ cổng vào của Tí Hộ Sở Hư Lô, chẳng qua những Tiên Nhân Chưởng và Tiên Ngân Bổng mà các ngươi chặt đứt lúc đầu cũng chỉ là phân thân của Tiên Nhân Châm mà thôi, không có ảnh hưởng gì lớn đối với nó. Trừ khi tìm được bản thể của nó, giết hết được những bản thể đó, nếu không thì nó có thể phân thân triệu hồi ra vô cùng tận, sức mạnh của từng cái phân thân cũng không khác biệt lắm với sinh vật Thần siêu cấp bình thường, đúng là một sinh vật mạnh vượt quá mức bình thường.”
“Đúng thật là sinh vật Thần siêu cấp vô cùng lợi hại, sợ rằng khả năng này cũng không hề yếu hơn so với sinh vật Thần siêu cấp cuồng bạo thông thường.” Hàn Sâm nói lời tán thưởng.
“Đương nhiên là cực kỳ lợi hại rồi, nếu không cha mẹ ta cũng sẽ không bỏ ra một cái giá lớn và nhiều tâm huyết như vậy để đi thu phục nó.” Tu Di đắc ý nói.
Đám người Hàn Sâm thuận lợi quay trở lại Tí Hộ Sở Ly Ảnh, Hàn Sâm sắp xếp cho Tu Di ở lại bên trong Tí Hộ Sở, sau đó gọi Miên Dương và Thanh Ngưu đến, hỏi một chút tình hình gần đây của Tí Hộ Sở.
“Ông chủ, có bọn ta ở đây, ngươi cứ yên tâm đi, Tí Hộ Sở vô cùng ngăn nắp gọn gàng…” Miên Dương lập tức khoe khoang một phen, không quên hướng về phía Hàn Sâm tranh công.
Nhưng mà thật sự nó làm việc không hề tệ, xử lý tất cả những chuyện lộn xộn của Tí Hộ Sở vô cùng tốt đẹp, làm cho Hàn Sâm cực kỳ hài lòng.
Tiểu Hồng Mã vẫn còn đang ở trong vườn hoa phía sau, cái con Cửu Mệnh Huyết Miêu kia lại vẫn chưa quay về, không biết đã đi đâu rồi.
Cố Khuynh Thành và Minh Nguyệt cũng vẫn còn đang ở bên trong Tí Hộ Sở, xem ra là trong một khoảng thời gian ngắn không có ý định muốn rời đi.
Cố Khuynh Thành rất ít khi rời khỏi Tí Hộ Sở, còn Minh Nguyệt thì thường xuyên đi ra bên ngoài Tí Hộ Sở, nhưng mà thường chỉ cách một khoảng thời gian là sẽ quay về một lần, chỉ là rất ít khi qua lại với các sinh linh khác, vốn dĩ khi quay lại thì đều sẽ đến chỗ của Cố Khuynh Thành.
Hàn Sâm muốn đi hỏi Cố Khuynh Thành vài vấn đề, thử xem nàng có phải là số bốn được nhắc đến ở trong nhật ký hay không, nhưng mà sau khi suy nghĩ một lúc thì vẫn trở về Liên Minh trước, báo an toàn cho người trong gia đình, cũng quay về ôm con trai của mình, đã lâu như vậy không về nhà, Hàn Sâm cũng rất nhớ bọn họ.
“Đáng tiếc Tiểu Hoa còn nhỏ quá, chưa vào Tí Hộ Sở được, bây giờ ta cũng không có năng lực để có thể chắc chắn làm cho Yên Nhiên an †oàn thăng cấp lên Bán Thần được, nếu không người cùng một nhà có thể cùng nhau đi săn giết dị sinh vật, vậy thì lại càng thú vị hơn, cũng không phải luôn khó khăn để gặp nhau nữa” Trong lòng Hàn Sâm âm thầm than thở.
Sau khi quay trở lại vào trong nhà, Hàn Sâm phát hiện không khí có cái gì không đúng lắm, mẹ La Lam và Kỷ Yên Nhiên cũng đều ở nhà, hình như là đang chờ hắn, ánh mắt nhìn hắn giống như nhìn một tên tội phạm.”
“Trong nhà đã xảy ra chuyện gì sao?” Trong lòng Hàn Sâm cảm thấy hoảng hốt, lập tức vội vàng hỏi.
“Trong nhà không có chuyện gì, nhưng mà ngươi lại có vấn đề rất lớn. La Lam giống như thẩm phán đang đánh giá Hàn Sâm, vô cùng nghiêm túc nói.
“Ta có vấn đề gì?” Hàn Sâm khó hiểu hỏi lại. “Ngươi đến Tí Hộ Sở Sát Thần?” La Lam hỏi.
Hàn Sâm gật đầu: “Đúng lúc đi ngang qua chỗ đó, bởi vì có một số việc thế nên ta đi qua đó một chuyến, nhưng mà mẹ à, ngươi yên tâm, †a tuyệt đối không có liên quan gì đến người của nhà họ La đâu.”
La Lam chỉ vào hộp quà ở trên mặt bàn, ánh mắt rực lửa nói: “Không có liên quan gì vậy tại sao cái tên gàn dở đó lại cho người đưa những thứ này tới đây?”
“Tên gàn dở sao? Ngươi nói vị đó của nhà họ La hả, hắn đưa cái gì tới đây? Sẽ không phải lại muốn để cho Hàn Nghiên học cái bí thuật quái quỷ gì của hắn đấy chứ? Ta nói cho ngươi biết, thứ đó tuyệt đối không thể học được, sẽ có tổn hại đối với tuổi thọ…” Hàn Sâm vội vàng kêu lên.
La Lam lại lắc đầu: “Những cái này đều là đồ ăn vặt trước đây ta thích ăn, đã bao nhiêu năm như vậy rồi, không ngờ là hắn vẫn còn nhớ rõ. Ngươi thành thật khai báo cho ta, rốt cuộc ngươi đã đồng ý cái gì với hắn, với cái tính tình bảo thủ đó của hắn, làm sao hắn có thể cúi đầu trước ta được chứ, còn để cho La Lị đem những thứ này tới đây tặng? Mặc dù nói là La Lị tặng, nhưng có nhiều thứ vốn dĩ La Lị cũng không biết, nhất định là đồ do hắn đưa.”
Mặc dù ngoài miệng La Lam nói vĩnh viễn sẽ không quay trở về nhà họ La nữa, nhưng mà La Hải Đường lại đưa những thứ này quay về đây, làm cho nàng cũng không biết là trong lòng mình đang có cảm xúc như thế nào.
Có phần cảm động, có phần thoải mái, sau bao nhiêu năm kiên trì khổ sở như vậy, cuối cùng cũng có được sự tha thứ của La Hải Đường, mặc dù La Hải Đường không tới, nhưng mà những thứ này lại đại diện cho rất thứ, với tính cách nóng nảy của La Hải Đường, có thể làm được đến mức độ này, trước kia La Lam cũng chưa bao giờ dám nghĩ sẽ có ngày hôm nay. Nhưng mà La Lam cũng lại có chút không yên lòng, sợ là Hàn Sâm sẽ phải hy sinh cái gì đó, mới có thể đổi được hành động như thế này của La Hải Đường.
Hết chương 1570.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất