Bảo Giám

Chương 137: Kích thích.

Chương 137: Kích thích.
Nói theo cách trộm mộ thời cổ đại thì chính là ở trên người, tổng cộng có 3 ngọn đèn dầu. Một ngọn ở trên đỉnh đầu, hai ngọn khác ở trên bả vai.
3 ngọn đèn dầu này đều là dương hỏa trên người, buổi tối lúc đi đường nếu có người gọi tên của bạn thì tuyệt đối không được nhìn ra xung quanh. Nếu đèn bị thổi tắt thì sẽ làm cho ma chiêu hồn đó.
Cho nên khi trộm mộ cần phải trộm ở ngọn đèn chính giữa, nếu trong ngôi mộ có hồn ma nó sẽ không cho bạn trộm mộ, nó sẽ thổi tắt đèn. Đó cũng chính là một thỏa thuận giữa người sống và người chết.
Đương nhiên, Tần Phong biết cách nói thực ra không phải là không có nghĩa, khoa học hiện đại sớm đã có cách giải đáp về chuyện này.
Mục đích đốt đèn thực sự là vì trong mộ trong mộ thường thiếu ô- xy. Người trộm mộ thường đốt đèn dầu hoặc nến. Lúc mà nó sắp tắt là chứng tỏ trong mộ không đủ dưỡng khí, lúc đó phải ra ngoài thật nhanh.
Có những người trộm mộ không cho điều đó là đúng, kết quả là vì thiếu ôxi mà phải chết trong hầm mộ. Người cổ đại không biết cái gì gọi là ôxi nên đã cho rằng họ bị hồn ma trong mộ giết chết, mới đồn ra cách đốt đèn rồi ma thổi đèn như vậy.
Nhưng nhập gia tùy tục, làm nghề thì nhất định phải yêu nghề. Đi vào trong một ngôi mộ quỷ dị khó lường thì người to gan như Tần Phong cũng không tránh khỏi có sự bất an mà thắm ngọn nến này.
- Hay là nhặt những gì còn sót lại trong mộ trước, cuối cùng mới mở quan tài.
Tần Phong suy nghĩ một chút cũng không sốt ruột đi tìm kiếm bên trong quan tài, hơn nữa ở 4 phía đều có những đồ gốm sứ và chế phẩm của vàng bạc. Hắn nhặt những đồ này bỏ vào ba lô.
Chủ yếu là gì đây là lần đầu tiên Tần Phong xuống mộ táng. Tuy là không kiêng kị những lão quỷ ngàn năm nhưng tóm lại là trong lòng vẫn có chút gì đó ngại ngùng. Đây là hắn muốn đợi sau khi những mùi trong quan tài bay đi hết mới đi lại nhặt đồ trong đó.
- Ôi! Còn không ít thứ tốt.
Vốn dĩ sau khi đến ngôi mộ chúa này trên mặt đất ngoài tro bụi thì đồ rơi rụng ở đó còn cũng không nhiều lắm.
Nhưng hắn nhìn kĩ mới phát hiện, vốn dĩ xung quanh mộ vì chỗ nước tù đọng hàng năm đã làm cho chỗ này tích lại rất nhiều bùn đất làm cho cả một góc mộ đều bị bùn đất bao phủ.
Tần Phong dùng đồ của công nhân cẩn thận bỏ bớt lớp bùn đất này đi, những vật phẩm tuẫn táng ở dưới liền lộ ra, nhìn ánh mắt của Tần Phong sáng lên.
Vật khai quật là của thời Đường, màu gốm đời Đường tiêu biểu cho sự quý phái. Hắn rửa sạch một cái sừng thì phát hiện bên trong đó có hơn 10 vật dùng trong nghi thức ngày xưa, tượng cô gái, tượng ngựa, tượng mũ trùm đầu,...... Ngoài ra còn một vài cái gương đồng, thú coi mộ, tượng thiên vương... Tuy mấy thứ này không lớn nhưng tạo hình vô cùng tinh xảo, vẻ mặt rất biểu cảm đều được gọi là tinh phẩm tượng đào.
- Bảo bối, chính là những thứ đồ chơi này đúng là không uổng chuyến đi...
Tần Phong lấy một chai nước khoáng ra đổ nước xuống làm cho đám bùn đất này nhão ra. Mỗi lần rửa sạch là một vật hiện ra, hắn loại hết lớp bùn đất ra rồi dùng khăn mặt bọc lại cẩn thận bỏ vào ba lô.
Người sưu tầm đều biết, vật khai quật được sợ nhất là bị phong hóa. Những thứ này được chôn giấu dưới đất cả ngàn năm. Lúc để nó tiếp xúc với ô- xy bề mặt của đồng xanh và gốm xứ sẽ xuất hiện hiện tượng ô- xy hóa.
Giống như những chế phẩm từ gỗ thậm chí cong mục nát ngay trước mặt các nhà khảo cổ. Năm đó khai quật được chum trong một ngôi mộ ở Lỗ Đông, rất nhiều những đồ quý đã bị tổn hại như vậy làm cho các nhà khảo cổ học hối tiếc vô cùng.
Tái Thị xuất thân trong hoàng thất nhà Thanh, tầm hiểu biết hơn xa những nhân sĩ giang hồ. Ông cũng rất hiểu những phương pháp để bảo tồn những vật phẩm quý giá của hoàng thất.
Những thứ ở dưới đất này ngàn năm không thấy ánh mặt trời, trong đó có sự khác nhau về khí hậu giữ các vùng. Coi như dùng vùng đất âm để gói những vậy này có thể cách ly với khí ô- xy ở bên ngoài giúp ngăn chặn sự ô- xy hóa trong 1 thời gian ngắn.
Chỉ cần mộ táng hiện ra dù là Tần Phong hay là các nhà khảo cổ học cũng có nhiều cách để bảo tồn những vật đó. Cho nên Tần Phong trộm mộ từ đó mà nói chính là một hành vi nhỏ trong Hội khảo cổ khai quật quốc gia.
- Này, đây là tượng gì vậy?
Lúc Tần Phong rửa xong 3 góc, đến vị trí phía Đông Nam thì một mô hình gì đó rất lạ hiện ra khiến hắn chú ý.
Hình của thứ này hơi bẹt, nhỏ hơn bàn tay của trẻ con một chút, giống như 1 cái đầu nhưng nhìn kĩ nó giống như hình mọt con khỉ trong tranh.
- Lẽ nào là tượng cầm tinh? Hắn ném cái xẻng xuống phủi sạch lớp bùn đất, đồ gốm sứ rất giòn nếu không cẩn thận sẽ vỡ ngay.
- Đây... đây là thứ gì vậy? Đầu của thú cầm tinh gì sao mà dài như người thế này? Mất mấy phút đồng hồ Tần Phong rửa sạch bức tượng dính đầy bùn đất kia. Vừa nhìn hắn đã ngẩn cả người ra.
Bức tượng này dài khoảng 20 cm, tượng được nung từ đất sét hồng trên bề mặt vẫn còn có những màu khác nữa.
Điều khó nhất là bức tượng này là hình đầu khỉ nhưng lại mặc quần áo người, hai tay khoanh trước ngực nhìn rất giống đại thần.
- Bảo bối, đây chắc chắn là bảo bối! Tần Phong tay cầm tượng run run.
Từ lúc đi theo Tái Thị hắn đã được nhìn qua đồ cổ có độ tuổi không dưới trăm năm nhưng cho đến tận bây giờ cũng chưa được nhìn thấy một bức tượng thủ lĩnh đầu thú như vậy. Nói cách khác, những cuộc khai quật trước kia chưa bao giờ xuất hiện thứ này.
Cái vật gì gọi là dĩ hi vi quý? Trước mắt bức tượng này ở trên tay Tần Phong nếu hắn còn lấy ra nữa thì chỉ sợ dân chơi đồ cổ trong nước sẽ dậy một hồi sóng to gió lớn.
- Mẹ kiếp, 12 con giáp chắc chắn là còn.
Tần Phong chột dạ sau khi dùng đất âm để bảo vệ tượng thú kia thì lập tức lại rửa sạch chỗ bùn đất trong góc kia.
- Phát tài rồi! Ha ha, phát tài rồi!
Suy đoán của Tần Phong quả nhiên là không sai, loại bỏ lớp bùn đất này đi thì mười một bức tượng thú khác cũng xuất hiện nhưng điều đáng tiếc chính là trong đó đầu gà và đầu rắn vì cách tường mộ quá gần cho nên đã bị vỡ làm mấy đoạn.
Cho dù nó không còn trọn vẹn nhưng vẫn là vật báu vô giá. Tần Phong cẩn thận thu lại rồi. Lúc quay về hắn còn phải học cách phục chế đồ cổ, còn sợ không thể để bảo bối này nhìn thấy ánh mặt trời sao?
- Không được rồi, phải ra ngoài hít thở không khí...
Sau khi rửa sạch 12 con giáp xong Tần Phong đứng dậy bỗng nhiên có cảm giác bị chóng mặt suýt nữa thì làm rơi ba lô xuống đất.
Giơ cổ tay lên nhìn hắn lắp bắp kinh hãi, lúc hắn vào hầm mộ là 1h40 mà bây giờ kim đồng hồ đã chỉ 3h50. Tức là hắn đã ở trong này hơn hai tiếng đồng hồ.
Cho dù có quạt thông gió liên tục thông không khí xuống mộ nhưng không khí ở dưới này vẫn vô cùng ngột ngạt. Nếu không phải vừa rồi hắn lấy bình ô- xy dự trữ thì e rằng đã không thể chịu nổi nữa rồi.
Nhìn ba lô căng phồng, Tần Phong không một chút do dự mà ra khỏi hầm mộ đi dọc theo đường hắn đã thông.
- Anh Phong, là anh sao, chúng tôi lo chết đi được?
Sau khi Tần Phong nhẹ nhàng lôi dây thừng thì có tiếng của Lãnh Hùng Phi từ trên mặt đất vọng xuống, chỉ có điều tâm thanh đó kèm theo cả tiếng khóc nức nở.
- Sao vậy? Cút đi, cách xa tôi một chút!
Tần Phong buộc đây thừng lại bên hông người được kéo lên mặt đất. Chỉ là 2 chân vừa mới đứng trên mặt đất thì đã thấy Lý Thiên Viễn và Lãng Phi Hùng xông tới.
- Anh Phong, em còn tưởng anh đã xảy ra chuyện rồi, em muốn xuống nhưng Phi Tử không cho tôi xuống! Lý Thiên Viễn kéo cánh tay của Tần Phong lại dáng vẻ như một đứa trẻ tội nghiệp.
Không giống với Lãnh Hùng Phi. Tần Phong ở trong lòng Lý Thiên Viễn là một người thân nhất, không chấp nhận một sự sơ sót nào. Hơn hai tiếng đồng hồ qua cho dù gã có gọi Tần Phong thế nào cũng không thấy hắn đáp lại khiến cho gã vô cùng sợ hãi.
- Không sao, là tôi quên không dặn dò các cậu! Nhìn bộ dạng của Lý Thiên Viễn trong lòng Tần Phong cũng cảm thấy lo lắng.
Thực ra theo quy tắc sau khi xuống được khi mộ táng xong cứ cách 20 phút xong thì đều phải trao đổi với người trên mặt đất. Nhưng sau khi nhìn thấy 12 con giáp kia thì Tần Phong cứ hồn nhiên mà xử lý mất hơn 2 tiếng đồng hồ mà quên mất điều này.
- Anh Phong, anh làm chúng tôi sợ quá!
Mắt của Lãnh Hùng Phi đo đỏ, tuy Tần Phong nhỏ tuổi nhất trong số họ nhưng hắn là người tâm phúc cho nên mấy ngày này hắn rất được quan tâm. Lãnh Hùng Phi thực sự muốn hắn làm đại ca của mình.
- Được rồi, đừng nói trước những thứ này.
Tần Phong nhìn sao ở phía chân trời lấp lánh liền nói:
- Còn có những thứ này cần phải rửa sạch, Viễn Tử cậu hãy cất cái túi này vào xe trước đi, cẩn thận nhất định phải cẩn thận, tuyệt đối không được để va đập.
- Anh Phong, anh yên tâm, em ôm đi.
Thấy Tần Phong không sao Lý Thiên Viễn cũng định thần trở lại liền cẩn thậm ôm lấy cái ba lô chứa đầu tượng đồng đi dọc theo bờ ruộng về phía đầu thôn.
- Phi Tử, nhiều nhất là 20 phút tôi sẽ lên cậu thu dọn những thứ này xong đi.
Tần Phong lại dặn dò Lãnh Hùng Phi, theo quy tắc đảo đấu trước khi gà gáy là phải dời khỏi khu mộ táng hơn nữa cuối cùng lại phải rửa sạch quan tài, trong lòng Tần Phong vẫn có một sự kiêng kị như vậy.
- Anh Phong, trong lúc đợi anh lên nhất định tôi sẽ thu dọn xong! Lãnh Hùng Phi cũng gật đầu cầm dây thừng đưa cho Tần Phong rồi lập tức rửa sạch những đồ trên mặt đất.
- Cho dù lúc còn sống có uy phong đến đâu thì chết đi cũng chỉ là một đống xương khô mà thôi! Mấy phút sau, Tần Phong đã đi đến trước quan tài kia hắn soi đèn nhìn thấy rõ những gì có trong quan tài đá.
Trong quan tài đá này chỉ đặt 1 người trên chăn và quần áo rắc đầy mạt vàng.
Chỉ là sau khi xác chết phân hủy thì những quần áo này cũng mục nát, trừ đầu nâu nhô ra ngoài thì chỉ nhìn thấy toàn thân một màu đen tuyền.
- Mẹ kiếp, đồ tốt đều chôn hết xuống đây.
Nhìn thất cái đầu nâu và bộ xương tanh tưởi Tần Phong thầm kêu trong lòng. Hắn biết, ở dưới đống lơ lụa này chắc chắn có rất nhiều đồ tốt.
- Mẹ kiếp, bây giờ coi như ông đây đã biết thế nào là mùi vị chuột đào đất rồi.
Tần Phong cắn chặt răng lật cổ tay, hắn khẽ bật con dao nhỏ giữa ngón trỏ và ngón giữa. Hắn đứng trên quan tài đối diện với cái đầu nâu kia.
- Sư phụ, tất cả những chữ này của người phải có ích.
Tần Phong lấy khẩu trang ra thầm than thở. Tay phải của hắn như tia chớp sờ đầu nâu kia một vòng lúc thu lại thì trong tay lại là nhiều hơn một cái ấn bằng đồng thau.
- Quan ấn? Chà, các anh nhân tiện mang theo khảo cổ rồi.
Nhìn thấy cái ấn đồng này Tần Phong không khỏi sửng sốt. Vốn hắn chỉ muốn mở một con đường kinh doanh đồ cổ chứ đâu biết ai trong mộ.
Nhưng sự xuất hiện của ấn đồng này cũng chính là đại diện cho thân phậm của chủ mộ cho dù Tần Phong không muốn biết cũng không được trừ phi là hắn chịu ném ấn đồng này quay về.
- Tôi hy vọng ông không phải họ Tần, nếu không thì tôi tự đi đào trộm mộ của tổ tiên nhà mình rồi.
Đương nhiên lúc này Tần Phong không cố xem ấn đồng kia mà để vào ba lô tiếp tục bận bịu.
Mặc dù miệng đang lẩm bẩm nhưng tay trái của hắn cũng không nhàn rỗi một chút nào, kéo tấm lụa kia xuống chỉ nghe thấy tiếng sột soạt. Thứ quấn quanh vật thối kia đã bị Tần Phong mở ra.
Trong mỏ quặng phải dùng ánh sáng lớn. Chiếu vào cái quan tài đá không lớn này tay trái Tần Phong thì khám thây còn tay phải thì liên tục lấy đồ từ trong đó ra.
Động tác của hắn nhìn rất lạ, hắn chỉ dùng hai ngón tay nhưng tốc độ rất nhanh mỗi lần vươn tay ra rồi lại thu về luôn mang theo một thứ đồ không phải ngọc bội thì cũng là những vật trang sức bằng vàng bạc.
Khoảng 7-8 phút toàn bộ những thứ vướng víu xung quang xác chết đã bị Tần Phong cắt loạn hết lên. Bên trong có những thứ gì thì cũng đã bị hắn bỏ hết vào túi.
- Bước cuối cùng rồi, làm xong chạy đi!
Tần Phong ngẩng đầu lên nhìn đã sắp tắt ngọn nên thứ hai cơ thể trầm xuống, hai tay kia vẫn đụng vào đống vải trên xác chết.
Hai tay ôm lấy thắt lưng Tần Phong nhảy xuống qua tài đá, sau khi thu xẻng hắn cũng không quay đầu lại mà đi về phía đường mộ.
Tuy hắn biết có lẽ trong mộ còn thứ gì đó nhưng những thứ quý giá nhất trong mộ táng này đã bị hắn lấy hết, làm người phải biết chừng mực từ lúc lên 8 Tần Phong đã hiểu được đạo lý này rồi.
Sau khi lên đến mặt đất Tần Phong nói: - Đất sạch, rửa sạch sẽ tất cả những dấu vết xung quanh này đi.
Nghe thấy tiếng gà gáy đầu tiên từ đầu thôn Tần Phong không khỏi kinh hoàng, chẳng trách lúc trước Tái Thị nói những tên trộm mộ thường có thần sắc cổ quái. Cảm giác việc này thực sự rất kích thích.
Công việc về đất ruộng đương nhiên là không cần Tần Phong làm nữa một mình Lý Thiên Viễn làm trong lại hơn 10 phút sau những đám bùn đất bị đào lên đã trở về nguyên trạng.
Lãnh Hùng Phi còn dùng cây ngô quét sạch sẽ rồi lại phủ một tầng đất khô. Xung quanh mộ không nhìn ra một dấu vết gì.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất