Bảo Giám

Chương 30: Khiếp sợ

Chương 30: Khiếp sợ
- Những ví dụ về sự đau đớn khi luyện võ trên giang hồ còn ít sao?
Tái Thị khoát tay để Tần Phong ngồi xuống, nói:
- Lưỡi để trên vòm miệng, mũi hít vào, miệng thở ra, hơi thật dài, đồng thời để khí đi quanh thân cho ta, làm trong vòng một ngày!
Tần Phong sửng sốt một hồi, nhưng liền phản ứng lại. Sư phụ đây là đang dạy mình cách hành công vận khí, tập trung tĩnh khí, từ từ dùng mũi hít thở.
Ngày xưa đứng tấn luyện Bát cực quyền chính là cần phải hít thở hợp lý, Tần Phong không xa lạ gì với điều này. Theo như dặn dò của Tái Thị thì chính là để cho khí trong đan điền chuyển động khắp người.
Nhưng mà khác với đứng ở trên tấn luyện công, cùng với hơi thở của Tần Phong, một cảm giác ấm nóng dào dạt truyền tới toàn thân.
Nội lực trong cơ thể cùng với từng hơi thở của Tần Phong, trở nên lớn mạnh hơn không ít. Trước kia không có cách nào có thể đả thông kinh mạch, lúc này đã trở nên thông suốt.
- Khấu xỉ (Đánh hai hàm răng vào với nhau) bảy mươi hai lần, sau đó chia kim tinh thành ba phần rồi nuốt vào trong bụng!
Hơn nửa giờ sau, đúng lúc Tần Phong chuẩn bị xong một ngày luyện công, bên tai đột nhiên truyền tới giọng nói của Tái Thị.
Tần Phong không dám chận trễ, sau bảy mươi hai lần khấu xỉ, trong miệng liền đầy nước bọt, một mùi thơm mát truyền tới mũi.
“Ừng ực!”
Tần Phong chia thành ba lần nuốt vào bụng. Điều khiến Tần Phong kinh ngạc nhất chính là sau khi nuốt vào trong bụng, chúng lại biến thành tinh khí, đi khắp toàn thân.
Hóa ra bởi vì một chưởng đó của Tái Thị khiến cho ngực của Tần Phong đau nhói, làm cho việc hô hấp lúc này vô cùng thông thuận, ẩn bệnh ở trong người đã hoàn toàn được chữa khỏi.
- Tần Phong, cảm thấy thế nào?
Trong lúc Tần Phong vận công, Tái Thị cũng chăm chú nhìn đồ đệ không chớp mắt. Tần Phong tuổi còn trẻ, bệnh này nếu không chữa trị khỏi thì sẽ ảnh hưởng không tốt tới sau này.
- Cám ơn sư phụ, con cảm thấy rất tốt…
Tần Phong hít một hơi thật sâu, cảm giác đau ngực ban đầu đã biến mất, không khỏi cảm thấy lạ lùng hỏi:
- Sư phụ, phương pháp hít thở vừa rồi người dạy con là công phu gì vậy? Tại sao lại kỳ diệu như vậy?
Tần Phong lúc này không những cảm giác được khí huyết tích tụ mấy năm đã không còn mà khí ở đan điền cũng tăng lên không ít. Tuy rằng còn chưa thực hành nhưng Tần Phong tin rằng công phu của mình đã tăng lên không chỉ một bậc so với trước kia.
- Cũng không có gì, chỉ là phương pháp hít thở thổ nạp của Đạo gia mà thôi.
Tái Thị khoát tay áo nói:
- Trong người con còn có căn cơ của nội gia quyền, hơn nữa đã luyện thành nội khí, khi luyện công pháp của Đạo gia có thể có tác dụng nhiều hơn. Nhưng con cũng đừng quá vui mừng, chỉ là hiệu quả lần đầu tiên rõ ràng hơn, đến khi ta truyền tường tận công pháp của Đạo gia cho con, sau này phải chăm chỉ luyện tập!
Sau khi xác định danh phận thầy trò, thái độ của Tái Thị với Tần Phong có thay đổi rất lớn, không còn tùy tiện như trước nữa, vẻ mặt tự nhiên trở nên uy nghiêm.
- Vâng, sư phụ. Đệ tử biết rồi!
Tuy rằng sự thay đổi của Tái Thị khiến cho Tần Phong có chút không quen, nhưng Tần Phong là một đệ tử có triển vọng, lập tức cung kính rót trà cho sư phụ, nói:
- Sư phụ, con… Khi nào thì con có thể ra khỏi đây để đi tìm em gái?
Nói thật, nơi này cũng không khó khăn gì với Tần Phong, chỉ cần Tái Thị không cản trở, Tần Phong có ít nhất chục cách để thoát khỏi đây.
- Tần Phong, đừng vội.
Tái Thị lắc đầu nói:
- Tần Phong, con có tin vào bói toán và vận mệnh không?
- Sư phụ nói là tướng số?
Tần Phong hơi sửng sốt, ngập ngừng nói:
- Trước kia con không tin, nhưng… Lưu lão gia đã từng xem cho con, nói là số con nhiều trắc trở, năm nay có đại hạn, quả nhiên đã đúng.
Đã bái sư nên Tần Phong cũng không muốn giấu những chuyện trước kia của mình, lập tức kể từ đầu chí cuối chuyện cậu lén học năm năm, nên đương nhiên cũng không giấu chuyện việc kết giao với Lưu gia.
- Là ông ta sao?
Nghe Tần Phong nói Tái Thị không khỏi mỉm cười:
- Ta biết con luyện Bát cực quyền, không ngờ lại là Lưu Vận Tiêu dạy. Hắn chính là đệ tử đích truyền của Lý tiền bối, cũng coi như tiểu tử con có phúc phận.
- Sư phụ, người biết Lưu lão gia sao?
Tần Phong mắt sáng lên. Từ sau khi nhà gặp nạn, ngoài em gái ra thì trong lòng Tần Phong đã coi Lưu Vận Tiêu và Lưu Mặc Tử là người thân, vị trí vô cùng quan trọng.
- Cái gì mà lão gia, ông ta còn ít hơn ta gần mười tuổi.
Tái Thị thở dài nói:
- Lúc năm sáu mươi tuổi, ta đã kết giao với ông ấy rồi, chỉ là không ngờ ông ấy còn chưa tới tám lăm tuổi đã qua đời. Bạn bè cũ trên đời này ngày càng ít đi.
Tái Thị tuy xuất thân từ hoàng tộc, nhưng hơn mười tuổi đã theo sư phụ hành tẩu giang hồ. Nên tình cảm của lão đối với bằng hữu trong giang hồ thậm chí còn nhiều hơn đối với dòng họ Ái Tân Giác La.
Tuy rằng quan hệ của Tái Thị và Lưu Vận Tiêu cũng rất bình thường nhưng nghe tin bạn cũ qua đời vẫn thổn thức, trên mặt đầy vẻ phiền muộn.
- Sư phụ, câu người vừa nói, rốt cuộc là có ý gì?
Nhìn thấy sư phụ trầm xuống, Tần Phong có chút sốt ruột. Lưu Vận Tiêu nói đúng về cậu. Tái Thị còn nói đến bói toán không khỏi khiến cho Tần Phong trong lòng không yên.
Tái Thị nhìn Tần Phong một cái, nói:
- Lúc trước đã nói với con, trong Ngoại Bát Môn có Kim Điểm, cũng chính là thần tướng phong thủy, được truyền từ thời Phục Hy, diễn dịch từ bát quái ra, không chỉ thay đổi vận mệnh con người mà còn có thể thay đổi vận mệnh đất nước…
- Khoan đã, sư phụ…
Không đợi cho Tái Thị nói hết, Tần Phong thật sự không nhịn được rồi:
- Sư phụ, con đã gặp không ít thầy tướng số, nhưng… có người thần bí như người nói sao?
Từ sau thập niên 80, các thầy tướng số xuất hiện giống như nấm mọc sau mưa. Đi ở các con ngõ lớn nhỏ ở Thương Châu đều có thể gặp được. Đối với bọn họ, Tần Phong đánh giá chỉ có hai chữ: lừa đảo.
Những thầy bói đó, am hiểu nhất là nhìn mặt đoán ý, những chuyện nhỏ như cái kim cũng có thể bị bọn họ nói quá lên vô số lần. Mục đích đương nhiên là giúp người ta giải hạn rồi nhận tiền.
- Tần Phong, những điều con nói ta cũng biết. Nhưng nghề nào cũng có người tốt kẻ xấu…
Tái Thị cũng không trách Tần Phong ngắt lời mình, nói tiếp:
- Ta năm đó có gặp một vị kỳ nhân trên giang hồ, xem bói rất chính xác. Tuy rằng ta cũng có biết sơ qua về những thứ này nhưng vẫn còn kém xa.
- Sư phụ, người nói những điều này để làm gì? Không lẽ con cũng phải học xem tướng?
Tần Phong bị lời nói của Tái Thị làm cho không hiểu được. Tần Phong vốn là hỏi có thể ra tù để đi tìm em gái không, không ngờ lại dẫn tới nhiều vấn đề như vậy.
- Học, đương nhiên phải học!
Tái Thị nói quả quyết:
- Thân là môn chủ của Ngoại Bát Môn, tất cả những điều bọn họ biết con đều phải học, nếu không sao có thể thống nhất được Ngoại Bát Môn?
- Thống nhất Ngoại Bát Môn? Đi quản những kẻ chỉ biết lừa gạt hãm hại người khác này?
Tần Phong nghe vậy, mở to hai mắt nhìn, đầu lắc lia lịa:
- Sư phụ, con cũng không có chí lớn như vậy. Hơn nữa, những kẻ đó cũng không có gì tốt, con có quản được không?
- Khụ khụ, sư phụ nhỡ miệng…
Tái Thị cũng biết là lời mình nói có chút không thực tế, ho khan một tiếng, nói:
- Chỉ cần truyền lại chức chủ môn này, quản hay không đều là chuyện của con, tùy con chọn…
Năm đó Tam Phong chân nhân có thể hợp nhất Ngoại Bát Môn, thật ra cũng là do áp lực của triều đình, phải đối mặt với sống chết mới khiến cho họ cam tâm chịu sự chỉ huy của triều đình.
Và những môn chủ sau đó cũng không có được thiên thời địa lợi nhân hòa như vậy, dù thế nào cũng không thể làm được như Trương Tam Phong.
Khi Tái Thị còn trẻ, cũng từng có hùng tâm tráng chí thống nhất Ngoại Bát Môn, nhưng sự thật là ngay cả đồ đệ cũng phản bội mình, đả kích này không hề nhỏ.
- Thế còn được.
Tần Phong gật gật đầu, nói:
- Sư phụ, người lại lạc đề rồi.
- Vừa mới nói đến Kim Điểm đúng không?
Tái Thị trở lại vấn đề, nói:
- Sư phụ cũng có nhiều nghiên cứu đối với bói toán. “Kim mộ vi sửu, thủy mộ vi thần, mộc mộ vi vị, hỏa, thổ chi mộ vi tuất”. Con bát tự là ngọ, hỏa mộ, khắc tinh nhập vào cung, mệnh khắc với người thân bạn bè. Hơn nữa, trước mười sáu tuổi bản thân cũng gặp nhiều tai nạn!
Những gì Tái Thị được truyền thừa, khác hẳn với các thuật bói toán khác, hơn nữa lão cũng đã có trình độ mấy chục năm, không cần hỏi ngày sinh tháng đẻ của Tần Phong, đã có thể nói ra được vận mệnh của cậu.
- Sư phụ…, người nói chuyện nhà con gặp nạn đều liên quan tới con?
Nghe sư phụ nói, giọng nói của Tần Phong không khỏi run rẩy, không lẽ mình chính là sao chổi? Là nguyên nhân gây ra tất cả mọi chuyện?
- Con đừng nghĩ như vậy, cũng hoàn toàn là như vậy.
Tái Thị khoát tay áo nói:
- Số mệnh của con vô cùng đặc biệt, nhìn thì như mệnh cứng, nhưng khi còn bé cũng vô cùng nguy hiểm, có hai kiếp nạn sinh tử, nếu như có thể vượt qua thì sau này sẽ có được thành quả phi phàm!
Tần Phong lắc đầu, vội nói:
- Sư phụ, con chỉ muốn biết, cha mẹ con có phải là do con hại chết hay không?
- Cha mẹ con bị con hại chết?
Tái Thị hơi sửng sốt:
- Ai nói là cha mẹ con đã chết? Ta thấy cung của cha mẹ con sáng rực, nhất định là họ chưa chết, con nghe ai nói?
Trong tướng thuật, cha mẹ mất sớm đều có thể nhìn qua tướng mạo mà thấy được, điều này không phải là huyễn hoặc, chỉ là có ít người làm được. Tái Thị tự tin rằng mình tuyệt đối không nhìn nhầm.
- Con… Cha mẹ con chưa chết sao?
Tần Phong ngây người, muốn phản bác lại lời nói của Tái Thị nhưng lại không nói nên lời, cả người đều run lên.
Khi đó Tần Phong tuy nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của cha mẹ, hôm sau cha mẹ đều mất tích, nhưng rốt cuộc cũng không nhìn thấy thi thể của cha mẹ mình. Tần Phong từ nhỏ đã vô cùng bình tĩnh, nhận thức được cha mẹ mình gặp chuyện không may liền đưa em gái cùng thoát ra ngoài.
Nhưng bây giờ sư phụ lại nói là cha mẹ chưa chết, điều này khiến cho đầu óc Tần Phong trở nên hỗn loạn. Bao nhiêu năm nay mình và em gái cực khổ, không lẽ là do sự lựa chọn trước kia của mình sao?
Điều này khiến cho Tần Phong vô cùng khó chịu, giống như có một tảng đá lớn đè xuống khiến cho thở cũng trở nên khó khăn.
- Sao lại ngẩn người ra thế, tỉnh lại đi!
Tái Thị vỗ vào lưng Tần Phong một cái, Tần Phong thở mạnh một cái, giật mình tỉnh táo lại, nhưng trong mắt lại đầy nước mắt:
- Sư phụ, cha mẹ con thực sự chưa chết?
Tái Thị gật đầu, nói:
- Chưa, hơn nữa, họ còn rất tốt.
- Con… con muốn đi tìm họ!
Sự bình tĩnh của Tần Phong bây giờ đã hoàn toàn biến mất, khẽ gầm lên chạy về phía cửa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất