Bảo Giám

Chương 35: Tạ Hiên

Chương 35: Tạ Hiên
- A, hôm nay là ngày gì thế? Rượu ở đâu ra đây?
Tần Phong bị quản giáo mở cửa đưa vào phòng giam, vừa đi vào liền cảm thấy có chút không đúng.
Hơn mười thiếu niên vây quanh cái bàn. Chờ đến khi quản giáo đi khỏi, một người nhấc chiếc khăn trải ở trên bàn ra, bên trên là một bàn thức ăn và rượu đã được bày sẵn.
Nơi có người thì sẽ có giang hồ. Ngay cả trong trại cải tạo đều là những đứa trẻ chưa vị thành niên, nhưng những quy tắc của người lớn vẫn được áp dụng, chỉ cần có tiền, rượu thuốc ở đây cũng không phải là vật hiếm.
Như những nhân viên ở trong nhà giam này, dường như mỗi ngày đều có cơ hội tiếp xúc với các thiếu niên phạm tội, mang một ít rượu thuốc vào cũng dễ dàng. Thật ra quản giáo cũng biết nhưng chỉ là nhắm mắt cho qua mà thôi.
- Anh Phong, ngày mai Lý lão đại ra ngoài rồi, đây là rượu chia tay anh ấy của chúng ta!
Một cậu bé mập mạp đeo kính đi tới, đưa bao thuốc về phía Tần Phong, nói:
- Chúng ta phải mở tiệc trước, Lý lão đại không muốn, không phải chỉ chờ anh Phong thôi sao?
Khác với thời gian thi hành án ở các trại khác là ba năm, các thiếu niên ở trại giam này thời gian hành án bình thường đều rất ngắn, thường chỉ có mấy tháng hoặc là một hai năm, cho nên sự lưu động nhân viên cũng rất nhanh.
Tần Phong vào còn chưa được một năm, phạm nhân trong phòng giam này cũng đã thay đổi mấy người rồi, là huynh đệ với Lý lão đại ở trong phòng giam này, địa vị của Tần Phong cũng được nâng lên, thường được mọi người gọi là anh.
Tên mập này họ Tạ, tên là Tạ Hiên, năm nay 15 tuổi, là người gốc Thạch Thị, lý do phải vào đây thật sự là có chút oan uổng.
Cha của Tạ Hiên thuộc kiểu người đầu óc tương đối linh hoạt. Từ đầu những năm 80 đã bắt đầu làm kinh doanh hộ cá thể. Lúc bắt đầu là buôn bán đồ điện tử gì đó từ vùng duyên hải, dần dần tích góp được một ít tài sản.
Chuyện nhà họ Tạ giàu lên là chuyện của hai năm trước. Sự kiện Liên Xô cũ giải thể gây chấn động thế giới, tuy rằng khiến cho đất nước đó khó vực dậy nổi nhưng lại tạo ra một số lượng lớn các triệu phú của Trung Quốc.
Giai đoạn Liên Xô mới giải thể, hệ thống kinh tế tài chính hoàn toàn bị sụp đổ, vật tư trong nước thiếu thốn, những đồ dùng hàng ngày ở Trung Quốc tới Nga đều có thể bán với cái giá trên trời.
Cha của Tạ Hiên là Tạ Đại Chí ở thời điểm Liên Xô cũ vừa mới giải thể liền ý thức được cơ hội kinh doanh này, đã lập tức mua vé tàu từ Thạch Thị đến Nga.
Sau khoảng thời gian ngắn ngủi đến Nga khảo sát, Tạ Đại Chí đem tất cả tiền bạc tích góp và vay ngân hàng hơn một triệu để mua sáu chiếc tàu chở đồ gia dụng.
Sự thật chứng minh con mắt của Tạ Đại Chí là vô cùng chính xác. Chuyến đi tới Nga này của ông ta đã mang về cho ông ta cả chục triệutiền lời.
Bởi vì đã chiếm thị trường trước nhất, chỉ trong ba năm ngắn ngủi từ khi Liên Xô cũ giải thể vào cuối năm 1991 tới nay, Tạ Đại Chí đã trở thành nhân vật có máu mặt ở Thạch Thị.
Nhưng cũng chính vì công việc kinh doanh bận rộn mà Tạ Đại Chí không có thời gian dạy dỗ con trai, mỗi khi về nhà là ném một tệp tiền ra, không quan tâm tới học hành và cuộc sống của con, chỉ có thể thỏa mãn con về vật chất.
Cho nên từ khi lên tiểu học, Tạ Hiên chưa bao giờ thiếu tiền. Bởi vì hào phóng nên bên cạnh lúc nào cũng có một nhóm đi cùng ăn uống chơi bời. Ở trong trường Tạ Hiên thuộc hàng đại ca.
Các thầy cô trong trường cũng thường xuyên nhận tiền của Tạ Đại Chí cho nên cũng nhắm mắt cho qua với Tạ Hiên. Nhưng nói thật ra thì Tạ Hiên cũng chỉ hay bắt nạt bạn bè chứ không gây ra chuyện ác gì.
Nhưng nửa năm trước, Tạ Hiên lại dính phải một chuyện. Nguyên nhân là trong lớp mới có một nữ học sinh mới chuyển đến. Chuyện này vốn cũng không có gì nhưng vấn đề là ở chỗ, người bạn mới này vô cùng xinh đẹp.
Tạ Hiên trưởng thành sớm, mười lăm tuổi đã lén cha mẹ xem phim đen của nước ngoài nên thành thục hơn so với các bạn đồng trang lứa một chút. Cho nên khi nhìn thấy người bạn mới này, Tạ Hiên không khỏi có tình ý.
Nhưng điều làm cho Tạ Hiên thất vọng chính là bạn nữ đó căn bản là không hề có tình cảm gì với cậu ta, có lần còn đá cho cậu ta một cước ở trước cổng trường. Điều này làm cho Tạ Hiên cảm thấy vô cùng mất mặt.
Mà mấy người ở cạnh Tạ Hiên cũng không phải là tốt đẹp gì. Thế là có người nói với cậu ta một cách.
Vào ngày thứ hai, khi cả trường tập thể dục theo nhạc của đài, Tạ Hiên ngang nhiên ở trước mọi người kéo quần bạn nữ đó xuống làm cho cả trường ồ lên.
Thật ra thì những chuyện xấu xa hơn chuyện này Tạ Hiên cũng đã làm không ít nhưng vì cha cậu ta có tiền nên mỗi lần xảy ra chuyện đều dùng tiền để giải quyết. Nhưng lần này dường như tiền không có tác dụng.
Ngay ngày hôm sau, Tạ Hiên bị đưa vào đồn cảnh sát.
Vị cảnh sát ngày xưa gọi Tạ Đại Chí là anh em thân thiết đột nhiên lại trở mặt, lôi tất cả chuyện của Tạ Hiên mấy năm nay ra, ngay cả nhìn lén bạn nữ đi vệ sinh mà cũng không bỏ qua.
Tạ Đại Chí ở Thạch Thị cũng là nhân vật có tiếng tăm, sau khi nghe ngóng mới biết được hóa ra con trai mình bị bắt là do cha của người bạn nữ bị con mình tụt quần kia chính là phó cục trưởng cục cảnh sát Thạch Thị mới được điều tới.
Nghe nói vị phó cục trưởng này còn có chỗ dựa ở thủ đô, chỉ là đi xuống để lấy tiếng. Nhân vật như vậy đương nhiên là không ai muốn đắc tội với.
Tới lúc này, Tạ Đại Chí mới chính thức nhận ra hàm ý của câu “dân không thể đấu với quan”. Trước kia bạn bè của ông ta trên quan trường luôn tự tới cửa để cầu cạnh, tránh còn không kịp, giờ lại bị phó cục trưởng đuổi đi hết.
Giằng co mấy tháng, Tạ Đại Chí mất mấy triệu mà con trai vẫn phải chịu tội là lưu manh, bị phạt đưa vào trại giáo dưỡng Thạch Thị đi cải tạo giáo dục một năm.
Có thể tưởng tưởng được, một tiểu bá vương ở trường học như Tạ Hiên khi vào trại sẽ được “chăm sóc” như thế nào.
Dưới sự “giáo dục tư tưởng” của hơn mười người, tên nhóc mập này đã ăn năn thay đổi, giặt quần áp giúp tất cả mọi người trong trại giam trong vòng một tháng, sau đó lại dùng tiền để tác động, cuối cùng đã được tổ chức chấp nhận.
Nếu như Tạ Đại Chí biết được đứa con mà ngay cả chai xì dầu đổ cũng không dựng lên đã có thay đổi lớn như vậy không biết là ông ta có đổi lấy mấy triệu kia để con trai mình thi hành án thêm vài năm nữa không?
- Ha, Mao Đài cơ à? Béo, cha cậu lại tới thăm hả?
Nhìn qua rượu ở trên bàn, mắt Tần Phong sáng rực lên, cậu không biết hút thuốc nhưng nửa năm nay theo sư phụ cũng đã học được cách thưởng thức rượu.
Cũng không biết là bối lạc gia đó lấy đâu ra rượu nhưng từ tám loại rượu nổi tiếng ở trong nước tới các loại rượu ở nước ngoài Tần Phong đều đã được thưởng thức một lần.
Đương nhiên là Tần Phong không chỉ uống không, riêng chai kia là Bordeaux của pháp sản xuất từ năm 1912, Tần Phong đã thưởng thức trong suốt một tháng.
- Hì hì, cha em tới từ hôm qua rồi…
Tạ Hiên đến bên cạnh Tần Phong, thấp giọng nói:
- Em còn để lại cho anh hai chai, đặt ở dưới giường anh đấy!
Tóm lại là xuất thân từ gia đình buôn bán, khả năng nhìn nhận thời thế của tên béo này cũng không hề kém cha. Tạ Hiên đã sớm nhận ra, bình thường Lý lão đại cũng phải nhường Tần Phong vài phần, chờ sau khi Lý lão đại ra tù thì phòng giam này chính là của Tần Phong.
- Ừ, có lòng!
Tần Phong gật gật đầu. Bình thường đều là uống rượu của sư phụ, lần này mượn hoa hiến phật cũng muốn mang rượu ngon cho sư phụ uống.
Đang lúc tên mập còn đang muốn làm thân với Tần Phong thì bị Lý Thiên Viễn đẩy ra, kéo Tần Phong ngồi lên ghế, nói:
- Anh Phong, mai em ra ngoài rồi, anh muốn cái gì, anh em nhất định sẽ đưa vào cho anh!
Tuy rằng Tần Phong không dạy Lý Thiên Viễn kỹ năng thủ đoạn gì nhưng hơn nửa năm luyện công và đứng tấn, Lý Thiên Viễn cũng đã được lợi rồi, hơn nửa năm nay cậu ta đều là vô địch ở trong trại này. Đương nhiên, trong đó không có Tần Phong.
Cho nên mấy tháng trước Lý Thiên Viễn đã đổi giọng gọi Tần Phong là anh Phong. Lý Thiên Viễn biết là chỉ với hai tay của mình thì chỉ sợ là không qua được một hiệp trước mặt Tần Phong.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất