Alex lập tức lộ ra vẻ mặt đáng thương: “Màu sắc của hai thứ đó rất giống nhau, nên đây không gọi là sai lầm, chỉ là một sơ sót nhỏ mà thôi.”
Cố Cảnh Thịnh: “Người mắc sai lầm trong công việc là anh, vậy tại sao ông Blount lại bị chặt đầu?”
Alex: "Đây là hai việc khác nhau, điểm chung duy nhất là chúng xảy ra vào buổi sáng và buổi trưa cùng ngày mà thôi.”
Cố Cảnh Thịnh: “Vậy đồng tiền vàng trong phòng anh từ đâu mà có?”
Alex nở một nụ cười vi diệu: "Trong sòng bạc của trấn nhỏ Bình Nguyên Thằn Lằn, tôi tới nơi đó thì chẳng khác nào về nhà, người ta luôn moi được một ít của cải trong ngôi nhà của mình đấy thôi.”
Cố Cảnh Thịnh suy nghĩ một lát rồi tỏ ý kết thúc phần tra hỏi, Alex liền ngay lập tức biến mất khỏi tầm mắt của Cố Cảnh Thịnh như thể vừa được ân xá.
[Boardgame Vui Vẻ] một lần nữa hiển thị công khai cuộc trò chuyện vừa rồi dưới dạng tin nhắn trên điện thoại di động của tất cả người chơi.
Cùng lúc đó tại nơi khác, Hạ Hiểu Vân cũng có được những thông tin mới.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Sau đây là lời khai giữa X Quân, W Quân, Chu Kính, Đào Cao Vật và Tiffany.
X Quân: "Cô Tiffany, cho phép tôi được hỏi, sáng nay cô đã ở đâu từ khoảng chín đến mười giờ sáng?"
Tiffany: “Tôi đang giặt đồ bên bờ sông suốt thời gian đó.”
X Quân: "Miller có ở cùng cô không?"
Tiffany: “Không, cậu ấy được tôi uỷ thác đi xuống làng Scone để mua kim chỉ. Tôi cần giặt đống quần áo lấm bùn của ông Barritt hàng ngày, và đó là công việc của tôi, quần của ông Barritt bị rách nên tôi cần kim chỉ để giúp vá chúng lại.”
Tiffany: “Thưa quý bà, xin ngài đừng trách cứ Miller vì đã qua sông, tất cả là lỗi của tôi.”
W Quân: “Cô có vết kim đâm trên đầu ngón tay kìa, có nghiêm trọng không?”
Tiffany: “Cảm ơn sự quan tâm của ngài, nó đã lành rồi”.
X Quân: “Nói cách khác, không ai có thể chứng minh việc cô đã làm gì vào sáng nay sao?”
Tiffany: “Hoa Hồng và Cây Nguyệt Quế có thể làm chứng cho tôi, mọi chuyện xảy ra trên mảnh đất này đều được ghi lại trong đôi mắt chúng”.
X Quân: “Barritt tiên sinh nói ông ấy thấy một người phụ nữ chạy từ bờ sông đến khu vườn vào buổi sáng nay.”
Tiffany: “Tôi không biết gì về khu vườn cả.”
X Quân: “Là cô lấy cúp vàng phải không?”
Tiffany: “Không.”
Chu Kính: "Cô có từng xảy ra xích mích gì với Barritt tiên sinh không?"
Tiffany: “Tôi chưa từng có ác cảm với bất kỳ ai kể từ khi đến Trang viên Chim Trĩ.”
W Quân: “Cô biết ông Blount phải không?”
Tiffany: “Ông Blount là quản gia của trang viên và mọi người đều biết ông ấy”.
W Quân: “Mối quan hệ giữa ông ấy và cô thế nào?”
Tiffany: “Tôi nghĩ ông Blount là một người rất đáng kính”.
W Quân: “Ông Blount đã bị chặt đầu, cô có biết tại sao không?”
Tiffany: “Tôi không biết.”
Đào Cao Vật: “Cô có mối quan hệ tốt với ai trong trang viên này không?”
Tiffany: “Thời gian tôi làm việc ở Trang viên Chim Trĩ cũng không lâu. Ngoại trừ Miller ra thì tôi không quen biết người nào cả.”
X Quân: “Cô có điều gì muốn nói về vụ đắm tàu ban đầu không?”
Tiffany: “Đó là một vụ tai nạn khủng khiếp và tôi không muốn nhắc lại nó”.
X Quân: “Cô có nghi ngờ gì về người giấu chiếc cúp vàng không?”
Tiffany: “Tôi không nghi ngờ ai cả, Hoa Hồng và Cây Nguyệt Quế sẽ có câu trả lời.”]
Lúc này, bầu trời đã hoàn toàn tối đen, Cố Cảnh Thịnh ngẩng đầu nhìn tòa nhà chính của trang viên, dưới ánh sáng hiện tại, bệ cửa sổ nhô ra khỏi tường như những đôi mắt màu đen u tối, vặn vẹo và trống rỗng.
“Sau khi ông Blount bị chặt đầu, đám người hầu cấp thấp chết tiệt đó ngày càng trở nên lười biếng! Còn chưa đầy một tháng nữa là đến đám cưới, và chúng thậm chí còn chưa sửa chữa các bức tường bên ngoài hay cắt cỏ nữa. Khắp nơi đều… mấy người đang làm gì ở đây?"
Bà Brent tức giận khi đụng phải Cố Cảnh Thịnh và Hứa Nhược Canh ở hành lang.
Vẻ mặt Cố Cảnh Thịnh rất ngây thơ: “Đương nhiên là tôi đang cố gắng tìm cho ra tung tích của chiếc cúp vàng rồi.”
Sự nghi ngờ trong mắt bà Brent càng đậm hơn: “Bây giờ trời đã tối, mấy người hẳn là nên trở về phòng rồi chứ.”
Cố Cảnh Thịnh bình tĩnh cười: "Chúng ta đang định quay về đây."
Bà Brent cười khẩy, tạm thời để bọn họ rời đi: “Nhớ kỹ, năm giờ chiều ngày mai là thời điểm báo cáo của các ngươi.”
Cố Cảnh Thịnh chớp chớp mắt: “Tôi vẫn nhớ rõ thời gian mà, và tôi cũng nhớ rõ nhiệm vụ đi tìm chiếc cúp vàng ban đầu là của bà, cho nên bây giờ chúng tôi phải chịu cảnh màn trời chiếu đất, phơi sương phơi gió không phải đều do bà già cả mắt mờ và lơ là nhiệm vụ của mình hay sao?”
"......"
Bỏ qua việc sử dụng thành ngữ, Hoa Nhược Canh bắt đầu hiểu tại sao bọn họ lại nói nếu học theo đội trưởng thì chẳng khác nào đang tự tìm đường chết —— nếu những NPC này cũng có giá trị thù hận, thì Cố Cảnh Thịnh đã thành công trong việc khiêu khích toàn bộ căn phòng bằng chính thực lực của mình.
Dưới ánh mắt như rực lửa của bà Brent, Cố Cảnh Thịnh đưa người mới trong phòng mình tiêu sái rời đi.
Phòng của người hầu nam và nữ được bố trí ở hai bên của trang viên, trước khi đi ngủ, những người chơi trong phòng 08321 tụ tập tại phòng ăn của người hầu để ăn tối và trao đổi thông tin.
Đám người Mã Uy Tuấn cũng nhìn thấy bọn họ, nhưng nhanh chóng quay đi mà không có ý định tiến tới giao lưu.
Để đảm bảo an toàn trong quá trình trao đổi thông tin, Vệ Gia Thời dẫn đồng đội của mình trở về phòng của họ —— Việc phân bổ chỗ ở tạm thời của hệ thống khá khoa học, bạn cùng phòng của cậu ta là Đào Cao Vật, người chưa từng tham gia bất kỳ phó bản nào trong [Boardgame Vui Vẻ].