Chương 133: Chính thức thi đấu (7) Chương 133: Chính thức thi đấu (7)
“Uhm. Ăn mì xong, anh ta nói là muốn đi nhà vệ sinh, đưa di động cho tôi, tôi liền đi.”
“Còn gì nữa không ?” Quan chủ khảo hỏi.
“Còn có chính là phòng ăn của các người có thể cung cấp một chút nước nóng được sao. Sang năm tôi cũng muốn thi đại học, đến lúc đó còn phục vụ như thế này thì tôi sẽ khiếu nại”
“Tít —— ”
Không chờ đối phương nói xong, quan chủ khảo liền đổi cúp điện thoại, hạ lệnh: “Trước tiên đi phòng ăn tìm một chút. Không tìm được liền thông báo cho bảo vệ, bắt đầu điều tra.”
“Vâng.”
Mấy vị phó giám khảo gật đầu rời đi.
Quan chủ khảo quay đầu nhìn đám người: “Chúng ta liền chờ một chút. Chờ bạn học Vương Bảo Cường tới, rồi mới lại phát danh sách đối chiến.”
Năm phút sau, dưới sự hộ tống của mấy vị giám khảo, Vương Bảo Cường xuất hiện.
“Chủ khảo.” Một vị phó giám khảo khom người: “Đã tìm được bạn học Vương Bảo Cường. Cậu ta bị nhốt trong nhà ăn.”
“Làm sao lại bị nhốt trong đó?” Quan chủ khảo nghi hoặc.
“Bạn học Vương Bảo Cường đang đi vệ sinh thì thấy không có giấy, liền ngồi từ sáng đến giờ. Muốn đợi người khác tiến vào thì nhờ họ đưa dùm cuộn giấy cho hắn. Sau đó” phó giám khảo nhìn thoáng qua Vương Bảo Cường đang đỏ bừng cả khuôn mặt: “Sau đó, cho đến phòng ăn bị khóa, cũng không có ai đi vào.”
“Không biết là tên khốn nạn nào! Đều cầm hết cả cuộn giấy! Hơn nưa còn là cuộn giấy lớn nữa!” Vương Bảo Cường tức giận mở miệng: “Tối hôm qua tôi cũng ngồi ở cái phòng vệ sinh đó, bên trong đầy đủ giấy. Mới qua buổi sáng hôm nay liền không có. Cái thứ này cũng có người ăn trộm! Nghèo điên rồi sao?”
Chúng giám khảo: “...”
Chúng thí sinh: “...”
Bát Hoang Diêu yên lặng gục đầu xuống, bên tai đỏ lên.
Trần Vũ thì tức giận ồn ào: “Loại người này thật sự là chán ghét.”
“Tốt, nhàn thoại dừng ở đây.”
Quan chủ khảo đầu trọc khoát khoát tay, ra hiệu Vương Bảo Cường trở về vị trí, sau đó cầm lấy bảng danh sách, lớn tiếng mở miệng: “Điểm danh, số hiệu 01, Vương Bảo Cường.”
“Đến!”
“Số hiệu 02, **.”
“Đến đây.”
“Số hiệu 03 ”
“...”
“Số hiệu 08, Triệu Mộc Trà.”
“Đến đây.”
“...”
“Số hiệu 13, Mã Lệ.”
“Nột.”
“...”
“Số hiệu 20, Bát Hoang Diêu.”
“Đến đây.” Thiếu nữ khẩn trương nhấc tay.
“Số hiệu 21, Trần Vũ.”
“Đến đây.”
“Số hiệu ”
Rất nhanh, toàn bộ 32 người đều điểm danh xong xuôi.
Không người vắng mặt.
Quan chủ khảo gật gật đầu, giao bảng danh sách đối chiến cho phụ tá.
Phó giám khảo phát xuống cho tất cả thí sinh.
Các thí sinh tiếp nhận, nhao nhao xem xét đối thủ của mình.
【 số hiệu 13 ( Mã Lệ) giao đấu số hiệu 21 ( Trần Vũ) 】
Khi nhìn thấy tên đối thủ, Trần Vũ vô ý thức ngẩng đầu, nhìn về phía Mã Lệ.
Mã Lệ cũng nhìn phía hắn.
“Ba~.”
Mã Lệ thống khổ che mặt mình: “Tôi liền biết. Số hiệu của tôi mười ba, tôi liền biết là đối thủ của mình có thể là cậu, mẹ nó.”
Trần Vũ an ủi: “Tôi sẽ thủ hạ lưu tình.”
“Có thể hay không thảo luận một chút?” Mã Lệ tiến lên, đè thấp âm thanh: “Nếu như tôi muốn thắng thì hẳn là nên ra bao nhiêu tiền?”
“Năm trăm vạn.”
“Nhiều lắm.”
“Cô có thể cho bao nhiêu?”
“Năm mươi vạn.”
“Cô có nhiều tiền lắm sao?” Trần Vũ kinh ngạc.
“Vẫn được.” Mã Lệ đắc ý xoay lòng vòng cái nón xanh của mình: “Chỉ là có chút tiền mà thôi.”
“Thật không tệ.” Gật gật đầu, Trần Vũ móc ra điện thoại: ” Đoạn đối thoại vừa rồi tôi đã quay xuống. Đưa cho tôi một vạn khối, bằng không tôi liền báo cáo cô đang muốn tôi bán độ.”
Mã Lệ: “Ngươi thật là chó.
“Kỳ thi đại học khóa 2024 của thành phố Thanh Thành sắp bắt đầu. Mời các vị người xem tận lực khống chế tâm tình của mình, đừng gây ảnh hưởng đến những thí sinh thi đấu.”
Sáu vạn người chen chúc trên sàn thi đấu, một MC đứng ở trung tâm của võ đài, giơ Microphone, thao thao bất tuyệt: “Tôi là MC chính thức của kỳ thi đại học năm nay, mọi người có thể gọi tôi là A Dũng. Trước khi các tuyển thủ lên đài, tôi sẽ giới thiệu cho mọi người tình huống của các thí sinh. Số hiệu 01, Vương Bảo Cường, đến từ trường trung học phổ thông Nhất Trung thuộc thành phố Thanh Thành. Cũng là văn khoa trạng nguyên của kỳ thi đại học năm nay ”
Không giống với đấu trường hôm qua.
Khi thi đấu vào ngày mùng 8 tháng 7, sẽ có người dẫn chương trình tiến hành giải thích.
Có thể là để mang đến cho người xem ở hiện trường và người xem qua phát sóng trực tiếp có những trải nghiệm tốt nhất.
Kỳ thi đại học Hàng năm không chỉ là vì vấn đề chính trị, mà còn có một lượng tiền tài chảy vào túi.
Bất luận là vé vào cửa, bản quyền tiếp sóng, tiền quảng cáo, thậm chí phí đặt mua phát trực tiếp đều là trọng yếu tài chính thu nhập của chính phủ bản xứ.
Làm sao coi trọng cũng không đủ.
Mời thêm một người dẫn chương trình ưu tú, chỉ là xuất ra một chi phí rất nhỏ mà thôi.
“Số hiệu 20, Bát Hoang Diêu, đến từ trường trung học phổ thông Nhất Trung thuộc thành phố Thanh Thành. Cũng là tuyển thủ hạt giống cuối cùng mang số hiệu 20.” Người dẫn chương trình A Dũng vẫn còn tiếp tục giới thiệu: “Nghe được dòng họ Bát Hoang, mọi người nhất định có thể đoán được, nàng, chính là tới từ gia tộc Bát Hoang. Đồng thời, nàng còn là em gái của Bát Hoang Dịch, em gái ruột!”