Chương 135: Lý do tất thắng (2) Chương 135: Lý do tất thắng (2)
Nhất Trung Vương Bảo Cường, giao đấu Tứ Trung *.
Tiếng hoan hô của người xem lập tức vọt tới giống như thủy triều.
Nhưng quá trình tỷ thí lại không thể nào so với thanh thế mà người xem tạo ra.
Ngắn ngủi mười giây, Vương Bảo Cường liền dứt khoát đánh bại đối thủ.
1.5 đánh với 0.9.
Khoảng cách chênh lệch 0.6 cấp độ giống như người lớn đánh nhau với trẻ con vậy.
Vương Bảo Cường thậm chí còn không khởi động xong thì đối phương liền không chịu nổi.
“Bên thắng! Vương Bảo Cường!”
“Răng rắc!”
“Răng rắc răng rắc!”
Hiện trường nổi lên một đám tiếng chụp ảnh.
Vương Bảo Cường tươi cười phất tay với khán giả, sau đó nhìn về phía Trần Vũ.
Chiến ý trong mắt tương đương mãnh liệt.
Năm nay thi đại học, đối thủ chỉ có Trần Vũ mà thôi.
Tranh tài tiến hành từng trận một.
Trần Vũ nằm trên ghế nhỏ điều tức.
Hiệu trưởng Thất Trung thì đang khẩn trương quan sát tình thế của đấu trường.
Làm “Huấn luyện viên”, lão ta nhất định phải chú ý tình huống của tuyển thủ.
Ai thắng, ai bại.
Ai thụ thương, ai bị lộ nhược điểm vân vân và vân vân.
Cũng căn cứ vào những tin tức này, phân tích ra những lựa chọn có lợi cho Trần Vũ.
Trăm năm qua Thất Trung thật vất vả mới lấy được một lá bài tốt, nhất định phải làm cho tốt.
Hơn hai mươi phút sau.
” Vòng một cuộc thi đấu chính thức, trận thứ bảy! Số hiệu 08, Triệu Mộc Trà giao đấu số hiệu 20 Bát Hoang Diêu!” Người dẫn chương trình hô to.
Nghe được ba chữ “Bát Hoang Diêu”, Trần Vũ vô ý thức mở hai mắt ra, nhìn về phía đấu trường.
“Tới.”
Sau khi nhân viên công tác dọn dẹp sạch sẽ lôi đài, Bát Hoang Diêu và đối thủ của nàng đi lên lôi đài dưới tiếng hoan hô của người xem.
“Trước khi bắt đầu Tỷ thí, tôi muốn phỏng vấn hai người một vài vấn đề, có thuận tiện để trả lời sao?”
MC A Dũng đứng giữa lôi đài, thử hỏi thăm.
“Có thể.” Thí sinh số 08 Triệu Mộc Trà gật đầu.
“...” Bát Hoang Diêu cắn môi một cái, rất muốn cự tuyệt, lại nói không ra miệng.
“Rất tốt.” Người dẫn chương trình đưa microphone đến bên miệng của Triệu Mộc Trà trước: “Xin hỏi bạn học Triệu Mộc Trà, cậu có lòng tin với trận chiến này sao?”
“Có.”
“Lòng tin xuất phát từ chỗ nào?”
“Thực lực của tôi mạnh hơn nàng.” Triệu Mộc Trà ăn ngay nói thật.
Làm võ giả cấp 1.2, hắn không cho rằng mình sẽ đánh không thắng một tiểu nữ hài cấp 1.
“Như vậy kỳ thi đại học này, thứ tự lý tưởng của cậu là bao nhiêu?”
“Bát cường.”
“Tại sao vậy?”
“Không có lý do gì cả.” Triệu Mộc Trà hơi không kiên nhẫn.
Thấy vậy, MC A Dũng lập tức chuyển microphone tới trước mặt Bát Hoang Diêu: “Chào cô, bạn học Bát Hoang Diêu. Nghe đối thủ phát biểu, cô có ý nghĩ gì sao.”
Bát Hoang Diêu cúi đầu: “...”
“Có lòng tin với trận đấu này sao?”
Bát Hoang Diêu: “...”
“Cô có hi vọng là mình giành được chiến thắng không?”
Bát Hoang Diêu: “...”
“Bạn học, mời thả lỏng, chúng ta chỉ là đơn giản là phỏng vấn một chút, không cần khẩn trương.” Trên trán của MC đầy mồ hôi: “Ít nhất cũng phải gửi một lời chào đến toàn thể những bạn bè Thanh Thành đã theo dõi và cỗ vũ cho cô chứ.”
Nghe vậy, Bát Hoang Diêu lại không dám nói chuyện.
Người MC xấu hổ: “Được rồi, xem ra tuyển thủ Bát Hoang Diêu của chúng ta tương đối thẹn thùng, vậy liền không làm khó dễ tiểu cô nương nữa. Tranh tài sắp đến, cảm xúc khẩn trương cũng là khó tránh khỏi, chúng ta có thể chúc cho nàng có một màn thể hiện thật tốt”
“Trạng nguyên ”
Lúc này, Bát Hoang Diêu gạt từ trong họng ra một tia âm thanh.
Đối diện Triệu Mộc Trà nhíu mày.
Người MC A Dũng cũng sững sờ, vội vàng lại đem Microphone đưa lại: “Bạn học, cô vừa nói cái gì?”
“Trạng nguyên ”
“Cái gì trạng nguyên?”
Bát Hoang Diêu chậm rãi ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ kìm nén đến đỏ bừng: “Mục tiêu của tôi là trạng nguyên.”
“Oaaa!” Người dẫn chương trình khoa trương lui lại nửa bước: “Bạn học Bát Hoang Diêu, ý cô là, mục tiêu lần này của cô là trở thành trạng nguyên sao?”
“Đúng.”
“Đúng cái gì?”
“...” Bát Hoang Diêu trầm mặc.
“Tốt!” Người dẫn chương trình lập tức chưởng khống tiết tấu: “Rất có tinh thần! Lỗ Tấn tiên sinh đã từng nói, người có gan lớn bao nhiêu, thì có bấy nhiêu thành tựu! Học sinh mà không muốn làm trạng nguyên thì không phải người học sinh tốt, bất luận cái gì kỳ tích, đều là từ nguyện vọng không thực tế bắt đầu. Vậy thì chúng ta hãy cho Bát Hoang Diêu một tràng pháo tay để cỗ vũ tinh thần đi nào!”
“Hoa lạp lạp lạp ”
Hiện trường tiếng vỗ tay như sấm.
Dưới trận, Trần Vũ nâng trán: “Đây là đang trào phúng sao”
“Xin hỏi, MC hỏi xong rồi sao.”
Một bên, nữ giám khảo nhẫn nại đã lâu trầm giọng nói: “Thí sinh cần phải bắt đầu tỷ thí.”
“Được rồi, tốt.” Người MC vội vàng xuống đài: “Như vậy vòng một cuộc thi đấu chính thức lượt thứ 7, số hiệu 08 Triệu Mộc Trà giao đấu số 20 Bát Hoang Diêu, bắt đầu!”
Chờ khi người dẫn chương trình A Dũng đi xa, nữ giám khảo đi đến giữa lôi đài, nói: “Tỷ thí thời gian là hai mươi phút. Hiện giờ tôi sẽ chúc phúc cho hai người.”