Chương 154: Ngươi không kém hơn bất kỳ ai (2) Chương 154: Ngươi không kém hơn bất kỳ ai (2)
Không có cái gọi là ” lý do tất thắng ” thì sẽ như thế nào?
Mặc dù rất đồng tình với những gì mà cô gái trước mặt này đã trải qua, nhưng cái danh “Trạng Nguyên” này, bất luận như thế nào thì hắn cũng không thể thả đi.
“Tôi sẽ để cho cô xem thử cái gì là vô lại chân chính.”
Trần Vũ bỏ qua không có ý nghĩa phòng thủ, giang hai cánh tay ôm lấy Bát Hoang Diêu như cái si hán.
Không có hai tay phòng ngự, Bát Hoang Diêu lập tức sử dụng đầu gối và khuỷu tay, thế công như mưa rơi đánh vào trên thân thể Trần Vũ.
“Phanh phanh phanh phanh…”
[ bị thương tổn: Kình khí +786 ]
[ bị thương tổn: Kình khí +918 ]
[ bị thương tổn: Kình khí +823 ]
[ bị thương tổn… ]
“Phốc. ”
Trần Vũ ép không được nhiệt lưu trong cổ họng, phun ra một ngụm máu lớn.
Liền nôn ở trên mặt Bát Hoang Diêu.
Thiếu nữ vô ý thức nhắm mắt, Trần Vũ quả quyết hất đầu, dùng cái trán hung hăng đụng vào trên sống mũi đối phương.
“Răng rắc!”
Mũi bị gãy xương trong nháy mắt, máu mũi dâng trào!
Đau đến Bát Hoang Diêu phải mở ra hai mắt, song quyền điên cuồng đánh vào phần lưng Trần Vũ.
“Đông đông đông…”
[ bị thương tổn: Khí huyết +810 ]
[ bị thương tổn: Khí huyết +837 ]
[ bị thương tổn: Khí huyết +941… ]
“Phốc!”
Trần Vũ lần nữa phun cho đối phương một mặt máu.
Nhưng lần này, Bát Hoang Diêu tùy ý giọt máu lọt vào trong mắt, cũng không nháy mắt một cái.
“Em gái à…” Trần Vũ lộ ra răng nhuộm đỏ: “Cô rất có kình à.”
Dứt lời, hắn liền không để ý công kích của đối phương, ôm thiếu nữ, phóng tới ngoài lôi đài.
Đối mặt với người Saiya càng đánh càng mạnh, chỉ có tốc chiến tốc thắng!
Bát Hoang Diêu tự nhiên cũng biết rõ mức độ nghiêm trọng của sự việc, quả quyết từ bỏ công kích, ngược lại tìm kiếm biện pháp tránh thoát.
Nhưng mà Trần Vũ thân phụ thần lực, hai tay kìm chắc như thép được hàn lại, đừng nói là tránh thoát, liền hô hấp cũng dần dần trở nên khó khăn.
“Mơ tưởng!”
Bát Hoang Diêu ánh mắt quyết tuyệt, bỗng nhiên cắn răng một cái!
“Két xùy.”
“Phốc.”
Sau đó, nàng run rẩy phun ra một ít đầu lưỡi.
Trong nháy mắt con ngươi Trần Vũ liền co vào.
...
Đau nhức kịch liệt vượt quá tưởng tượng, để cho cơ thể thiếu nữ điên cuồng bài tiết adrenalin.
Nguyên bản khí kình đã vững vàng ở cấp 1.5 liền tiếp tục dâng lên!
Bề ngoài của Bát Hoang Diêu cũng tiếp tục phát sinh biến hóa.
Bắt mắt nhất chính là mái tóc màu đen kia đang từ từ biến thành màu đỏ sậm.
Phần sống mũi bị gãy, vết thương ở bả vai cũng đã cấp tốc phục hồi như cũ.
Năng lực hồi phục kinh khủng này không hề kém hơn bao nhiêu so với Trần Vũ…
‘Thật sự là đáng sợ thiên phú huyết mạch.’ bên lôi đài, ánh mắt quan chủ khảo đầu trọc lấp lóe: ‘Bát Hoang gia có thể trở thành đỉnh tiêm gia tộc cả nước, cũng không phải là vì sự xuất hiện của Bát Hoang Dịch.’
‘Nhưng…’
‘Số lần phân bào của cơ thể người là có hạn. Nàng có thể kiên trì được bao lâu đâu…’
...
Trình độ khí kình đạt đến cấp 1.6 để cho Bát Hoang Diêu có được sức mạnh chống lại Trần Vũ.
“A a!”
Theo Bát Hoang Diêu điên cuồng giãy dụa, Trần Vũ dần dần không chịu nổi, “Lồng giam” ở hai tay xuất hiện một chút khe hở.
Cũng chính là một chút không gian này, để cho thiếu nữ dời thân, nâng đầu gối lên phần bụng của Trần Vũ, đặt hai chân vào trong phạm vi “Mở rộng “.
“Tạch tạch tạch…”
“Ken két…”
Lực lượng và lực lượng giao phong, vượt ra khỏi sức chịu đựng của cơ bắp và xương cốt.
Bất luận hai tay khớp nối, xương quai xanh, xương ngực của Trần Vũ, vẫn là xương đùi, xương sườn, phần lưng của Bát Hoang Diêu đều phát ra tiếng nứt rợn người.
Đau nhức kịch liệt tiếp tục tăng cường thực lực của Bát Hoang Diêu.
Nhưng đau nhức kịch liệt cũng triệt để khơi dậy phần liều mạng trong Trần Vũ.
Hai người chăm chú đối mặt , bất kỳ cái gì tâm tình gì đều biến mất. Chỉ còn lại một loại ý chí, càn quét đại não của bọn họ.
“Chiến thắng hắn (nàng)!”
“A a a!” Trần Vũ gào thét, ngẩng đầu lên sọ, hung ác quất về phía xương quai xanh của thiếu nữ!
“Răng rắc!”
Xương quai xanh bên trái khiêu gợi của nàng bị gãy trong nháy mắt.
“Ngô…”
Bát Hoang Diêu kêu lên một tiếng đau đớn, cũng không cam chịu yếu thế phản kích, há mồm cắn vào phần cổ của Trần Vũ!
[ bị thương tổn: Khí huyết +1357 ]
Mùi máu tanh hòa lẫn mùi sắt tràn trong khoang miệng, lại bị phun ra, nhiễm đỏ hơn nửa thân thể của hai người.
Mà tràng diện chém giết kịch liệt này cũng làm cho người xem ở đấu trường kinh sợ.
“Bọn họ thật sự là học sinh cấp ba sao…”
Góc khuất khán đài, cảnh sát Vương hút thuốc, bắt đầu suy nghĩ một vấn đề.
Tính cách giữa người và người là không giống nhau.
Học sinh hiếu thắng có thể lấy được thành tích tốt hơn.
Làm một đám thí sinh hiếu thắng ưu tú, có thiên phú đi tới đấu trường, không có khả năng không phan nhau cho tới chết.