Chương 170: Lại vào dị cảnh (4) Chương 170: Lại vào dị cảnh (4)
Nhưng nghe vào tai Trần Vũ, đó chính là nói hươu nói vượn…
Ngay cả trang phục bảo hộ cũng được miễn phí, nhưng mà trước cửa còn có thể giăng lưới bắt chim, có thể thấy được dị cảnh này đã sắp phải “đóng cửa”.
Cầm lấy quần áo bảo hộ, Trần Vũ quen thuộc đi vào phòng thay quần áo, trong lòng đột nhiên cười lạnh.
Với năm giác quan nhạy bén, cậu ta đã phát hiện ra mình đang bị theo dõi từ lâu.
Hơn nữa thế lực theo dõi cậu còn không chỉ có một nhà.
Tháo khẩu trang và mặc quần áo bảo hộ vào, Trần Vũ từ từ rút một con thanh đường đao từ trong túi dài ra..
Lưỡi đao sắc bén, tỏa ra một thứ ánh sáng lạnh nhạt.
Gien người chú giải và “Phục sinh dược tề”, hắn nhất định phải có được…
“Chính là nó.”
Thời không môn số 341B, trước một gian hàng.
Ma Li đeo mặt nạ cẩn thận quan sát mainboard, chỉ vào “Thẻ nhớ” trên một khe cắm thẻ, nói với Mã Nghiên: “Tấm thẻ nhớ bằng gốm kia cùng tấm thẻ ở nơi này là một cặp.”
“Làm thế nào mà Trần Vũ lại ăn cắp được tấm thẻ đó từ chợ đen?” Mã Nghiên nghi hoặc.
“Có lẽ… Cả tấm mainboard đều là Trần Vũ bán cho chợ đen.”
“Hàng hóa được sản xuất trong đó có thể che giấu được chính phủ sao?”
“Trần Vũ rất kỳ quái, ai biết hắn đã dùng phương pháp gì.”
Sau một vài câu trao đổi đơn giản, cả hai thuê quần áo bảo hộ, được vệ sĩ bao quanh rồi đi vào phòng thay đồ.
“Nhãn tuyến nói cho em biết hiện giờ cảnh sát, chính phủ, tập đoàn Nhạc Duy đều đang theo dõi Trần Vũ giống như chúng ta. Hừm… Có vẻ như một số thế lực vô danh cũng đã đến.” Mã Lệ le lưỡi: “Cạnh tranh thật lớn à.”
“Biết vậy khi đó lừa gạt Trần Vũ, nói cho hắn biết trong văn kiện cái gì cũng không có là tốt rồi.” Mã Nghiên thở dài.
“Nếu chị dám lừa hắn như vậy, lấy tính cách của cậu ta chắc chắn sẽ đi chợ đen. Đến lúc đó còn phiền toái hơn.” Mã Lệ khoát tay: “Hơn nữa, biết rõ về ‘Gien chú giải ‘ khả năng chỉ có cảnh sát cùng chúng ta, còn thế lực kia hẳn là có mục đích khác. Trần Vũ người này từ trong ra ngoài đều lộ ra vẻ kỳ quái.”
“Ừm. Đặc biệt là hắn… Rất kỳ quái.” ( ý nó là tờ rim của Vũ đó, nó hơi to )
“Chị đang nói gì vậy?”
“Không có gì.”
Sau khi thay quần áo bảo hộ, mọi người lên tầng hai và đi đến trước cổng truyền tống.
“Tất cả mọi người đeo mặt nạ.” Mã Lệ chỉ huy: “Nhảy!”
“Bá…”
...
Khi các thế lực tiến vào trong dị cảnh, Trần Vũ đã cầm đao chạy từ lâu.
Bộ quần áo bảo hộ cồng kềnh đã được cậu ta cởi bỏ.
khí kình cấp 1.1, cộng thêm thể chất cấp 1.5, làm cho Trần Vũ bộc phát ra tốc độ vượt qua võ giả cấp 2 bình thường.
Hơn nữa, tốc độ này là một mực duy trì!
Thể năng, khí kình, được [ nguyền rủa ] đảo ngược, sẽ không có tiêu hao.
Trong dị cảnh của thành phố Thanh Thành chính là sân nhà tuyệt đối của cậu ta.
“Sưu!”
“Sưu sưu…”
Những bóng người lướt qua các thông đạo.
Bộ não của Trần Vũ đang hoạt động với công suất tối đa, ghi lại mọi vị trí mà cậu ấy đã đi qua, tạo thành một bản đồ ba chiều trong đầu của cậu ta.
Với “bản đồ” này, hắn chỉ chọn những khu vực chưa đi qua, và rất nhanh, cậu ta đã tìm thấy một quả cầu kim loại khác..
“Chi chi —— ”
Bước chân dừng lại, Trần Vũ cầm quả cầu nặng nề lên, quan sát tỉ mỉ.
“Cho nên thứ này … là trí tuệ nhân tạo phải không?”
“Phanh.”
Để xuống đất, hắn rút ra Đường đao, từ từ chẻ đôi từ trên xuống dưới, để lộ bo mạch chính và dầu đen bên trong.
Suy nghĩ một chút, trước tiên cậu ta lấy kim tiêm ra để hút khô dầu đen, sau đó rút mainboard ra và cho vào túi.
Hắn luôn cảm thấy quả cầu kim loại này đang che giấu một bí mật lớn.
Bất luận là một khối mainboard nào đều không được mất.
[ Bị nhiễm bởi chất lỏng không xác định: Khí kình +2207 ]
[ Bị nhiễm bởi chất lỏng không xác định: Khí kình +1949… ]
Tiêm một ống dầu đen vào người, Trần Vũ nhịn không được giật cả mình.
Đẳng cấp khí kình từ 1.1, đã được tăng lên đến 1.2…
Nhưng khi khí biển tiếp tục lớn mạnh, thì “sức sát thương” của dầu đen đối với khí kình cũng giảm đi.
Điều này có nghĩa là sau một thời gian ngắn, “dầu đen” sẽ mất dần tác dụng như “thuốc lá”.
“Cuộc sống thật là không dễ dàng.”
“Muốn sa đọa cũng không xong…”
...
Cùng lúc đó, những tiểu đội khác cũng đang chậm chạp theo vào, đi theo “bước chân” của Trần Vũ.
Nhưng mà phóng xạ chết người đang bao phủ khu vực xung quanh khiến hành động của họ trở nên khó khăn hơn.
Quần áo bảo hộ không thể nào bảo vệ được 100% trước mọi phóng xạ.
Càng đi sâu vào thi tổn thương do phóng xạ lại càng lớn.
Trừ phi có thể một mực bộc phát khí kình, sử dụng khí để chống cự phóng xạ.
Nhưng cho dù là Mã võ thần, khí kình cũng không phải vô hạn…
“Em đã hiểu được một chút.” Mã Lệ vừa đi vừa nói.