Đệ Nhất Danh Sách

Chương 324: Trương Tư Lệnh

Chương 324: Trương Tư Lệnh
Nguyện bản tiệc tối ồn ào, nay nháy mắt yên tĩnh trở lại. Tất cả mọi người ngay cả thở cũng không dám. Dường như chờ đợi ai đó tới phá vỡ cục diện này.
Một người hầu vì khẩn trương mà không cẩn thận đụng vào bàn để tháp Champagne. Âm thanh đổ vỡ phá nát không khí yên tĩnh. Một đám người luống cuống tay chân thu dọn mọi thứ. Bấy giờ khách khứa mới nhẹ nhàng thở ra.
Vì tháp Champagne đổ mà bầu không khí ngưng kết không còn nữa.
Có người hỏi:
- Chú ba, vừa rồi là người đại diện của hàng rào 178 ư?
Dương Ngọc An đưa ly rượu trong tay cho người hầu. Hắn không còn tâm tình gì để uống nữa:
- Ừ, là Hứa Hiển Sở.
Mọi người đều biết, tiệc tối là tổ chức cho Hứa Hiển Sở. Khu tây nam đang chiến tranh tán loại, hàng rào 178 vẫn đứng sừng sững ở đó, phảng phất như chẳng có tí hứng thú nào với trận chiến này.
Tuy nó an tĩnh nhưng không có nghĩa những người khác sẽ bỏ quan nó.
Người lớn tuổi một chút sẽ biết, trong cứ điểm nhìn như yên tĩnh kia cất giấu một “bầy mãnh thú”.
Những hàng rào khác đều được gọi là hàng rào. Chỉ có hàng rào 178, khi ở nơi riêng tư người ta sẽ gọi nó là cứ điểm. Dường như chỉ có hàng rào 178 mới đủ tư cách để được gọi như vậy.
Nhìn toàn diện mà nói, cứ điểm hùng vĩ này chẳng khác nào một chỗ máy chiến tranh tinh vi, bánh răng to lớn và hữu lực không ngừng vận đồng, có thể uy hiếp hết thảy những hàng rào khác.
Đương nhiên, rất nhiều người chưa từng tận mắt thấy được hàng rào 178. Mà địa vị của hàng rào 178 tại tây bắc đã sớm có thể xưng thần.
Cho nên, so với Tông Thừa của Tông thị mà nói, Dương Ngọc An càng để ý tới thái độ của hàng rào 178 hơn. Thế nhưng bây giờ đại biểu của hàng rào 178 đã rời đi rồi.
- Thiếu niên Nhâm Tiểu Túc kia là ngài mời tới ư?
Có người hỏi:
- Hắn có lai lịch gì mà Hứa Hiển Sở lại để ý hắn như thế?
Dương Ngọc An nhíu mày. Từ tin tức hắn điều tra được, Nhâm Tiểu Túc từng đồng hành với Hứa Hiển Sở trong chuyến đi tới Cảnh Sơn. Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc chỉ là một lưu dân mà thôi, Dương Ngọc An hoàn toàn không để tên lưu dân này vào mắt. Trong mắt Dương Ngọc An, Nhâm Tiểu Túc chỉ là một lưu dân xui xẻo bị cuốn vào vòng thị phi mà thôi.
Nhưng không ngờ, cháu gái của hắn lại có vài phần kính trọng với Nhâm Tiểu Túc. Ngay cả Hứa Hiển Sở cũng xem đối phương là bạn tốt.
Phải nói là một người bạn cực kỳ quan trọng mà Hứa Hiển Sở muốn gặp. Bằng không sao Hứa Hiển Sở có thể rời khỏi tiệc tối quan trọng thế này?
Bất quá Dương Ngọc An cũng không nhiều lời. Hắn cười nhìn khách mời:
- Tiệc tối xuất hiện một đoạn nhạc đệm, có điều hy vọng việc này sẽ không ảnh hưởng tới nhã hứng của mọi người. Quý vị xin cứ tiếp tục.
Ý tứ của những lời này là, Dương Ngọc An hắn không muốn nói về chuyện này nữa.
Tân khách cũng rất thức thời. Chung quy họ cũng là thuộc hạ của Dương thị mà thôi. Dương Ngọc An hôm nay là nhân vật số một số hai tại tập đoàn Dương thị. Sẽ không ai vì một chút chuyện bát quái mà làm phiền hắn.
Chỉ là đêm nay, chỉ sợ cái tên Nhâm Tiểu Túc sẽ truyền đi rộng rãi. Trong đó sẽ không ít lời bịa đặt thêm mắm dặm muối để sự việc này trở nên ly kỳ hơn.
Dương Ngọc An nhìn Tông Thừa:
- Vốn đêm nay sẽ giới thiệu Dương Tiểu Cận cho ngươi, thế nhưng không may nàng đã đi gặp bạn rồi. Hẳn cũng là có chuyện quan trọng. Bất quá cũng không cần gấp. Cuối tuần hai người các ngươi cũng sẽ đi tây bắc với nhau, cơ hội tiếp xúc còn nhiều.
Ngũ quan Tông Thừa đoan chính, mày kiếm bắt mắt, toàn thân lộ ra nhuệ khí, hắn cười nói:
- Dương thúc yên tâm, ta và Tiểu Cận sẽ hợp nhau thôi.
….
Khi Nhâm Tiểu Túc về nhà, hắn thấy Hứa Hiển Sở đang đứng trước cửa như đang đợi gì đó.
Lúc thấy Hứa Hiển Sở, Nhâm Tiểu Túc mới nhận ra, nguyên lai đại biểu hàng rào 178 phái tới Dương thị chúng là Hứa Hiển Sở!
Hứa Hiển Sở thấy Nhâm Tiểu Túc thì kích động, vừa chạy vừa phất tay:
- Tiểu Túc! Tiểu Túc!
Nhâm Tiểu Túc cũng cười:
- Sao ngươi không vào nhà ngồi chờ? Làm sao ngươi tìm được nhà ta?
- Vốn ta đuổi theo ngươi từ tiệc tối, kết quả không gặp được nên quay lại chỗ của Dương thị hỏi chỗ ở của ngươi. Xong xuôi ta mới chạy tới.
Hứa Hiển Sở cười nói.
- Đi, vào nhà ngồi chơi.
Nhâm Tiểu Túc lôi kéo Hứa Hiển Sở vào nhà. Chẳng biết vì sao khi gặp Hứa Hiển Sở, Nhâm Tiểu Túc cảm thấy thân thiết lạ thường. Đại khái đây là sự chân thành mà người với người cảm nhận được, sẽ không ai cự tuyệt mối quan hệ hữu nghị thế này.
Nghĩ tới đây, Nhâm Tiểu Túc âm thầm hạ quyết tâm, sau này sẽ không úp sọt Hứa Hiển Sở nữa…
Nhâm Tiểu Túc hỏi:
- Ngươi ở hàng rào 178 thế nào? Sao lại tới đây?
- Còn phải cảm ơn thư giới thiệu của ngươi nữa.
Hứa Hiển Sở ngồi trên ghế đá trong sân. Tiểu Ngọc Tỷ bưng một ly trà lên cho hắn, Hứa Hiển Sở cười nói với Tiểu Ngọc Tỷ:
- Cám ơn.
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ hỏi:
- Gặp được Trương Cảnh Lâm không?
- Cũng chỉ có ngươi mới gọi trực tiếp tên ngài ấy.
Hứa Hiển Sở vui vẻ cười:
- Chúng ta đều gọi ngài ấy là Trương tư lệnh.
- À…
Nhâm Tiểu Túc gật đầu. Xem ra hàng rào 178 đúng là do Trương Cảnh Lâm làm chủ.
Hắn lại hỏi:
- Trương Cảnh Lâm nhìn thấy thư giới thiệu có phản ứng gì?
- Cũng không nói gì cả.
Hứa Hiển Sở nói tiếp:
- Ngài ấy biết ta là siêu phàm giả nên cho ta tới phòng cơ sở để làm làm quen với các anh em ở đó. Sau đó ngày ấy phát hiện ta cũng không tệ nên rất nhanh đã đề bạt ta lên.
- Ngươi sống ở hàng rào 178 thế nào?
Đây là vấn đề Nhâm Tiểu Túc quan tâm nhất.
- Bọn họ đều là người tài, mọi người sống rất hòa đồng. Ta rất thích nơi đó.
Hứa Hiển Sở vui tươi hớn hở:
- Đúng rồi Tiểu Túc, sao ngươi không tới hàng rào 178. Trương tư lệnh thường xuyên nhắc tới ngươi đó.
- Về sau không chừng chúng ta sẽ có cơ hội tới đó..
Nhâm Tiểu Túc nói.
Kết quả vào lúc này, một âm thanh nhẹ nhàng cách tường bay tới:
- Tiểu Túc, ngươi hỏi hắn xem, có phải hắn tới để kết minh với Dương thị đánh Khánh thị chúng ta không?
Nhâm Tiểu Túc sửng sốt.
Đây là âm thanh của La Lam mà.
Nhâm Tiểu Túc và Hứa Hiển Sở quay đầu lại thì thấy cái đầu to của La Lam đang dần lú lên trên bờ tường, trông vô cùng quỷ dị…
Hứa Hiển Sở bối rối, hắn biết La Lam a. Chẳng qua cũng chỉ là biết mà thôi:
- Tiểu Túc, ngươi và hắn là láng giềng?
- Đừng quan tâm, hắn bị giam lỏng trong này. Còn ta thì không.
Nhâm Tiểu Túc nói.
- Này, Tiểu Túc, ngươi hỏi hắn giúp ta đi.
La Lam sốt ruột hối.
Bất quá không chờ Nhâm Tiểu Túc mở miệng, Hứa Hiển Sở đã đáp:
- Ta tới không vì kết minh với Dương thị. Hàng rào 178 chúng ta sẽ không kết minh với bất kỳ tập đoàn nào.
La Lam thở ra:
- Vậy được rồi! Lúc trước là ta tự phái người đưa Trương Cảnh Lâm về. Các người cũng đừng quên phần tình nghĩa này a!
Trong lòng Nhâm Tiểu Túc tự nhủ, La Lam đúng là không biết xấu hổ. Buổi tối hắn còn nói, trước kia hắn xúi Khánh Chẩn giết Trương Cảnh Lâm mà…
Nhâm Tiểu Túc nhìn Hứa Hiển Sở:
- Vậy lần này ngươi tới đây làm gì?
- Bàn chuyện với Dương thị và Tông thị về việc liên hợp tiêu diệt thổ phỉ. Trương tư lệnh muốn đả thông việc mậu dịch.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất