Chương 358: Tai Nạn Xe Cộ
Vì Nhâm Tiểu Túc xuất hiện ở hậu phương nên địch nhân bất đắc dĩ phải phân ra tinh lực đối phó, giúp áp lực lên phía Kim Lam giảm hơn thấy rõ, đây là điều có thể thấy được rõ ràng.
Khi kẻ địch cho rằng Nhâm Tiểu Túc sẽ cứng rắn tấn công họ thì khiến họ ngạc nhiên là khí thế Nhâm Tiểu Túc lúc có lúc không, nằm ngoài tầm sát thương của họ, chẳng khác nào chơi thả diều khi gần khi xa cả.
Nhâm Tiểu Túc không chút nương tay, người máy nano điên cuồng vận hành giúp hắn né đạn. Dù có trúng đạn cũng có thể điều khiển người máy nano chống cự.
Kỳ thật đây là cách làm sáng suốt nhất. Chung quy Nhâm Tiểu Túc chỉ là tục thể phàm thai, sao có thể chống chọi khi trở thành mục tiêu của vài trăm người cầm súng? Một khi Nhâm Tiểu Túc có ý đồ tiếp cận, đối phương sẽ nhanh chóng dùng hỏa lực tạo thành một mạng lưới đan chéo ngăn cản hắn.
Đừng nói hắn, ngay cả muỗi có khi cũng bị loạn súng bắn chết!
Dần dà địch nhân không khỏi nghi ngờ, người dũng mãnh xông phá vòng vây của họ đâu rồi, vĩ đại hô to đã bao vây họ đâu?
Ngươi đang làm gì thế…!
- Hắn đang kéo dài thời gian!
Có người hô.
- Đúng thế!
Lại có người nói:
- Tiểu tử này vẫn luôn kéo dài thời gian, không cho chúng ta tấn công chiến trường chính diện. Hắn không tới gần mà chỉ thuần túy hấp dẫn hỏa lực thôi.
- Thế nhưng hắn kéo dài thời gian để làm gì?
Một thổ phỉ nghi ngờ.
Vào lúc này, xa xa ở đường chân trường xuất hiện một bóng đen. Bóng đen chạy như điên, một bước có thể vượt hơn 10m, khiến người khác thập phần kinh hãi!
Bước chân dồn dập dần tới gần. Nhâm Tiểu Túc tốn sức kéo dài thời gian để chờ cứu binh tới!
Có thổ phỉ thấy bóng đen kia tới gần lập tức nổ súng bắn phá, bóng đen không trốn không né, ngang ngạnh đón đạn!
- Đây là thứ gì?
Một thổ phỉ hô:
- Sao lại không sợ đạn!
- Không tốt, chạy mau!
Bây giờ muốn chạy? Muộn rồi!
Chỉ thấy bóng đen như trâu rừng trong chớp mắt va vào đám người. Quán tính cường đại chẳng khác nào đạn pháo khiến thổ phỉ bay lên trời, chẳng khác nào tai nạn xe cộ cả.
Thổ phỉ bị đụng trúng cảm thấy xương cốt toàn thân như gãy vụn, sau đó cả người văng lên không trung.
Một người tiếp một người bay đi, tựa như người bay trong đoàn xiếc vậy. Có điều đây hẳn là người bay thảm nhất từ trước tới giờ.
Đám thổ phỉ không còn lòng dạ nào mà nổ súng, lực lượng cường đại đủ để nghiền ép hết thảy của họ. Bầy thổ phỉ đã bắt đầu luống cuống!
Năng lực của bóng đen kỳ quái này quá mạnh. Thậm chí bọn họ còn chẳng có năng lực phản kháng!
Bên ngoài chiến trường, Nhâm Tiểu Túc khống chế ảnh tử mạnh mẽ đâm tới, tìm kiếm Vương Tòng Dương trong biển người.
Vì Ảnh tử trúng đạn liên tục, Nhâm Tiểu Túc vẫn luôn phải chịu đựng cảm giác đau xót từ nó.
Đau tới mức trên đầu trên lưng hắn chảy đầy mồ hôi. Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc vẫn một mực tìm kiếm Vương Tòng Dương, bắt giặc phải bắt vua trước!
Nhâm Tiểu Túc vận động dưới tốc độ cao, khó lòng tránh né hết đạn lạc. Hắn đã dùng người máy nano cản đạn 2 lần, đạn kia bắn vào hắn chỉ khiến Nhâm Tiểu Túc trầy da một chút chứ chẳng cách nào xuyên qua lớp phòng ngự được hình thành từ người máy nano.
Duy trì nửa ngày, năng lượng của người máy cũng chẳng còn bao nhiêu, Nhâm Tiểu Túc vẫn chưa tìm được Vương Tòng Dương!
Ở tiền tuyến của Kim Lam, địch nhân đã bắt đầu tự loạn trận cước, dưới tình trạng không ai chỉ huy lại xuất hiện lực lượng cường đại thì cả bọn đều luống cuống tay chân.
Dưới sự yểm hộ của Dương Tiểu Cận, đám Trương Nhất Hằng còn xông ra khỏi công sự phòng ngự tiến hành đánh trả, đám thổ phỉ lo sợ dần tan tác.
Thế mà vào tận lúc này, Nhâm Tiểu Túc vẫn không tìm được Vương Tòng Dương!
Nhâm Tiểu Túc nghi ngờ, khả năng cao Vương Tòng Dương không tới? Không đúng, rõ ràng đoàn từ từ trong hư vô kia chúng là Vương Tòng Dương làm ra!
Kỳ thật, lúc thấy được đoàn tàu hơi nước, một nghi hoặc trong lòng Nhâm Tiểu Túc đã được tháo bỏ: Lúc trước, người trong thị trấn đồn rằng, trong truyền thuyết từng có người thấy một đoàn tàu chạy từ hư vô ra, đây là năng lực của siêu phàm giả.
Lúc ấy, Nhâm Tiểu Túc sinh lòng hâm mộ, đây là truyền thuyết xưa nhất của thị trấn về siêu phàm giả, Nhâm Tiểu Túc nghe tới phát chán.
Rất nhiều người nói đầu óc tên lưu dân kia có vấn đề nên nhìn lầm. Hơn nữa, sau lần đó chưa có ai thấy nữa.
Nhâm Tiểu Túc từng nghi ngờ, chẳng lẽ ở hàng rào 113 còn có siêu phàm giả nào khá? Có điều chưa ai từng thấy cả.
Bây giờ ở nơi hoang dã lại xuất hiện một đoàn tàu. Chỉ sợ lúc trước là do Vương Tòng Dương thí nghiệm năng lực của gã mà thành?
Cho nên, truyền thuyết kia có thật, mà Vương Tòng Dương lại là siêu phàm giả thời gian. Chỉ sợ hắn là một trong những siêu phàm giả đời đầu!
Lúc này, bỗng nhiên Nhâm Tiểu Túc ý thức được, khả năng cao Vương Tòng Dương cảm thấy đại thế đã mất nên chạy trốn?
Nhâm Tiểu Túc nhìn khe đất ở phía bắc. Nói không chừng Vương Tòng Dương đang chạy thục mạng trong những khe đất đó. Mà khe đất gập ghềnh đã trở thành ô dù giấu kín tung tích Vương Tòng Dương.
Nhâm Tiểu Túc ngừng tìm kiếm, hắn bắt đầu đuổi về phía bắc như một canh bạc. Nếu phán đoán của hắn là đúng, nói không chừng hiện tại hắn sẽ bắt kịp thằng này!
Vừa mới chạy được hai cây, Nhâm Tiểu Túc chợt thấy xa xa có bóng người chui khỏi khe nứt, khoảng cách hai bên ước chừng 1km.
Nhâm Tiểu Túc xác nhận, quả nhiên Vương Tòng Dương đã sớm chạy thoát thân!
Tổ chức thổ phỉ mà Vương Tòng Dương lao tâm khổ trí gầy dựng nay sắp tan thành mây khói. Có điều những thứ này đối với gã không đáng nhắc tới. Thời điểm thấy được Ảnh tử, Vương Tòng Dương lựa chọn vứt bỏ đám thổ phỉ vướng chân, một mình đào tẩu.
Vì trong nháy mắt đó, gã cho rằng Hứa Hiển Sở đã tới!
Theo Vương Tòng Dương, một mình hắn chống lại ba siêu phàm giả là Nhâm Tiểu Túc, Hứa Hiển Sở, Dương Tiểu Cận thì thua là cái chắc.
Từ khi thổ phỉ báo cho Vương Tòng Dương biết Nhâm Tiểu Túc là người của hàng rào 178, hơn nữa còn là bạn tốt của Hứa Hiển Sở thì lúc ấy Vương Tòng Dương biết rõ, tuy lời nói vẫn còn mơ hồ nhưng gã biết quan hệ giữa Nhâm Tiểu Túc và Trương Cảnh Lâm thật sự rất tốt.
Nếu Nhâm Tiểu Túc thật sự là người của hàng rào 178 tới làm nhiệm vụ, hơn phân nửa hắn vô pháp đặt chân tại Hà Cốc này.
Dù hắn không tìm Nhâm Tiểu Túc thì Nhâm Tiểu Túc cũng sẽ tìm hắn!
Vương Tòng Dương cũng chẳng biết cách nào mới là tốt nhất cho gã. Gã thầm nghĩ, thừa dịp Nhâm Tiểu Túc còn chưa chuẩn bị xong hay thử giết hắn để diệt trừ hậu họa vĩnh viễn!
Mặc kệ có thành công hay không, sau đó hắn phải rời khỏi Hà Cốc tới Trung Nguyên. Thế giới nơi đó càng thêm rộng lớn!
Cho nên, khi nghe tên Nhâm Tiểu Túc, Vương Tòng Dương lập tức nghĩ tới việc vứt bỏ thổ phỉ dưới tay mình. Hắn không cách nào dẫn họ tới Trung Nguyên cả. Hơn nữa hắn cũng chướng mắt bọn chúng.
Nhâm Tiểu Túc đuổi theo sau, hắn tưởng bản thân có thể nhẹ nhàng truy đuổi Vương Tòng Dương. Có điều đoàn tàu màu đen chẳng biết từ đâu lại xông tới như đang chạy trên đất bằng.