Chương 525: Nhiệm Vụ Cấp A Mới
Chiều hôm đó, đoàn xe tới hàng rào số 77 gần Lạc thành nhất của Chu thị. Đây là hàng rào xa trung tâm Chu thị nhất. Hàng rào 73 mà đám Nhâm Tiểu Túc từng làm nhiệm vụ chính là hạch tâm của Chu thị.
Tới nơi, Phương Trì đưa cho lính canh gác văn bản xác nhận. Nhâm Tiểu Túc phát hiện nhóm tuần diễn dường như rất quen với việc này, đã sớm chuẩn bị xong hồ sơ và thủ tục cả rồi.
Bất quá, trước khi tiến vào hàng rào, cả đoàn người đều bị kiểm tra an ninh cẩn thận, xong xuôi mới được đi tiếp.
Chu Nghênh Tuyết nhỏ giọng nói:
- Trước kia muốn vào Chu thị không cần kiểm tra thế này.
Nhâm Tiểu Túc gật đầu, hẳn là cái chết của Chu Hi Long đã khiến cả Chu thị phải cảnh giới cấp độ cao nhằm phòng ngừa có người tiến vào hàng rào làm loạn.
Lúc kiểm tra an toàn, nhân viên công tác tìm Lý Nhiên xin chữ ký. Thấy thế, Nhâm Tiểu Túc tò mò hỏi:
- Lý Nhiên rất nổi tiếng à? Ngay cả người của Chu thị cũng biết nàng?
Chu Nghênh Tuyết thiếu chút là cười ra tiếng:
- Lão gia, ngươi cũng lạc hậu quá rồi. Bây giờ nàng là ca sĩ đang nổi, băng đĩa bán tới tận phương nam. Tuy đây là lần đầu tiên nàng ta lưu diễn nhưng rất nhiều người đều biết tới Lý Nhiên. Ngay cả tiệm băng đĩa trong hàng rào Dương thị lúc trước cũng có đĩa hát của nàng. Rất nhiều người thiếu niên đều thích nữ ca sĩ này. Lão gia, chẳng phải ngươi cũng là thiếu niên đó hả?
- Thì ra là thế…
Nhâm Tiểu Túc như bừng tỉnh, hắn giải thích:
- Trước kia ta không quá quan tâm tới phương diện này.
Chung quy mỗi ngày đều phải lo cơm áo gạo tiền, nào có rảnh rỗi mà nghĩ tới mấy minh tinh này? Trong ấn tượng của Nhâm Tiểu Túc, dường như Tiểu Ngọc Tỷ có thích một nữ ca sĩ, trong nhà còn có người nghe băng nhạc của ca sĩ đó. Thế nhưng Tiểu Ngọc Tỷ chỉ nghe vài bài mà thôi.
Người như bọn họ rất khó có được cảm giác sùng bái thần tượng hư vô mờ mịt kia.
Vào tới hàng rào, Nhâm Tiểu Túc phát hiện bên trong tụ tập rất nhiều cư dân, trong tay là biểu ngữ tự chế, mặt biểu ngữ còn lấp lóa ánh đèn nho nhỏ.
Nhâm Tiểu Túc thở dài:
- Sao nhiều người thế, nhiều người thích nàng ta như vậy à?
Chu Nghênh Tuyết nhìn Nhâm Tiểu Túc một cái. Phát hiện lão gia chán ghét Lý Nhiên, nàng cảm thấy vô cùng hài lòng.
Bấy giờ, Chu Nghênh Tuyết phát hiện đoàn xe lại dần giảm bớt tốc độ. Mà Lý Nhiên thì mở kính xe xuống, thân thiết phất tay với fan hâm mộ của mình. Thậm chí còn nhận lấy cuối sổ để ký tên cho fan hâm mộ nữa.
Chu Nghênh Tuyết nói với bộ đàm:
- Mau chóng đi qua, người ở đây quá nhiều, có khả năng ẩn giấu yếu tố không an toàn. Mau chóng đi qua.
Kết quả trợ lý Phương Trì lại trả lời:
- Đây là cơ hội tốt để Nhuộm Nhuộm thân cận với người hâm mộ, có trợ giúp rất lớn với hình tượng của nàng nên không thể đi nhanh được. Mong những chiếc xe phía sau bảo trì tốc độ, cũng mong Chu tiểu thư đừng can thiệp quá nhiều.
Chu Nghênh Tuyết ngồi trong xe trợn tròn mắt:
- Ý thức an toàn quá kém. Vạn nhất nơi này có người cất dao, đột nhiên đâm nàng ta thì thần tiên cũng khó lòng mà cứu kịp.
Nhâm Tiểu Túc dựa vào ghế lái phụ, nhàn nhã nói:
- Quản nhiều như vậy làm gì.
- Nếu nàng ta có chuyện gì thì nhiệm vụ lần này sẽ thất bại đó….
Chu Nghênh Tuyết ai oán.
Kết quả đúng lúc này, Nhâm Tiểu Túc nhìn thoáng qua di động rồi nói:
- Ta ra ngoài một chuyến, buổi tối sẽ quay về khách sạn, ngươi cứ ứng phó trước đi.
Chu Nghênh Tuyết chấn kinh nhìn Nhâm Tiểu Túc:
- Lão gia, ngươi lại muốn đơn độc làm nhiệm vụ? Lão gia để ta một mình hả. Van cầu ngươi buông ta cho đám sát tủ cấp D kia đi. Ta ở một phần có hơi sợ…
Nhâm Tiểu Túc nhìn Chu Nghênh Tuyết một cái:
- Ngươi ứng phó bên này cho tốt, cướp được di động sẽ bán rồi chia ngươi hai phần.
Chu Nghênh Tuyết lập tức thay đổi, dùng khuôn mặt tươi cười nói:
- Chúc lão gia làm nhiệm vụ thuận lợi.
Nói xong, Nhâm Tiểu Túc mở xe rời đi, hòa vào dòng người tấp nập.
Chỉ là hành động này của Nhâm Tiểu Túc bị Lý Nhiên thấy được. Nàng quay đầu nói với Phương Trì:
- Tiểu tử này dám tự tiện hành động. Hỏi Chu Nghênh Tuyết thế nào đi.
Kết quả Chu Nghênh Tuyết trả lời, để đảm bảo an toàn cho Lý Nhiên nên nàng đã kêu Nhâm Tiểu Túc đi điều tra.
Lý Nhiên kêu Chu Nghênh Tuyết bảo Nhâm Tiểu Túc trở về, canh giữ bên cạnh nàng ta. Kết quả Chu Nghênh Tuyết nói, người nhận nhiệm vụ này là Chu Nghênh Tuyết, trong đó không bao gồm Nhâm Tiểu Túc.
Chu Nghênh Tuyết đã nói vậy, Lý Nhiên cũng đành chịu. Đột nhiên Lý Nhiên phát hiện, dường như nàng không có gì để ước thúc Nhâm Tiểu Túc cả.
Mà Chu Nghênh Tuyết cũng nghĩ, sát thủ của An Kinh tự sẽ chấp hành nhiệm vụ bình thường. Rất nhiều nhiệm vụ nhỏ đều được giao cho sát thủ cấp D.
Đội tuần diễn của họ phải đi qua 37 hàng rào. Trong đó có 90% là hàng rào của Chu thị và Khổng thị. Đi xong chuyến này, không biết căn cơ của An Kinh tự tại Chu thị và Khổng thị có bị Nhâm Tiểu Túc tận điệt chăng…
Đối với thủ đoạn câu cá của lão gia nhà mình, Chu Nghênh Tuyết cảm thấy rất có khả năng a. Đến lúc đó nàng gia nhập An Kinh tự, chỉ sợ tổ chức phát hiện ra manh mối gì đó rồi phát sát thủ cấp A truy sát họ.
Chung quy, khi sát thủ cấp D biến mất quá nhiều, An Kinh tự cũng sẽ để ý. Hơn nữa còn ăn khớp với hành trình tuần diễn của họ. Nếu một hai hàng rào bị thì không sao, cả 37 hàng rào đều như thế thì có là kẻ đần cũng biết Chu Nghênh Tuyết có vấn đề.
Không được, nàng phải nói rõ ràng chuyện này với Nhâm Tiểu Túc, không thể để việc đó tiếp tục được…
Bất quá, lần này cũng không gây ra chuyện như lần nổ súng trước kia. Nhâm Tiểu Túc đã giải quyết đám sát thủ trong âm thầm.
Buổi tối, lúc quay lại khách sạn, trong tay Nhâm Tiểu Túc có thêm bảy tám cái di động. Chỉ là không chờ hắn vui được lâu, điện thoại trên bàn Chu Nghênh Tuyết lại nhận được tin nhắn mới, hơn nữa một lần lại nhận được 3 tin.
Nhâm Tiểu Túc nhìn ba nhiệm vụ này, trong đó có hai cái quá xa, tận hàng rào Khổng thị. Mà tin nhắn thứ 3 khiến hai mắt Nhâm Tiểu Túc sáng lên:
“Mục tiêu ở hàng rào 77, trong khu dân cư đường 121, là Dương Lập Thân, nhân vật quan trọng của Dương thị cũ. Mục tiêu có tùy tùng theo bên người, đề nghị ba người hợp thành một tổ. Thù lao 800.000 đồng.”
Kèm theo đó còn có hình chụp của Dương Lập Thần cùng một ít tư liệu của hắn ta cùng mấy chuyện xấu khi hắn còn là người quản lý hàng rào.
Bất quá trong đây vẫn không nói tới vài chuyện xấu. Tỷ như lần Dương Lập Thần phái người đưa bản đồ bố phòng cho Khánh Chẩn rồi lừa binh sĩ Dương thị ở nhất tuyến Tư Dương.
Cuối cùng hắn vẫn không thể trở thành chủ nhân Dương thị. Chung quy Dương thị không còn tồn tại. Dương Lập Thần chỉ có thể thừa dịp Khánh thị điều binh xuôi nam đánh vật thí nghiệm mà chạy trốn.
Không ngờ lại thật sự để cho hắn trốn thoát.
Nhâm Tiểu Túc nói:
- Trả lời An Kinh tự, chúng ta nhận nhiệm vụ lần này.
Chu Nghênh Tuyết làm theo. Chỉ là khiến họ ngoài ý muốn ở chỗ, An Kinh tự lại từ chối yêu cầu của họ, cự tuyệt Chu Nghênh Tuyết!