Chương 176: Sáng Lập Tập Đoàn
Đỗ Địch An nhìn thoáng qua con sâu nhỏ trắng nõn, sau đó nói với hai người:
- Nếu như là hung thủ thì ta cũng không ngu xuẩn đến mức vừa được bảo lãnh ra liền dùng đinh thép ám sát thẩm phán chấp sự, tiêu chí rõ ràng như thế, ta cảm giác hơi biết được dụng ý của ngươi, ngươi muốn âm thầm vu oan hãm hại ta, dù sao việc dùng đinh thép để giết người cũng rất ít thấy.
Nghe được Đỗ Địch An nói "nội tình", lão giả cùng người trung niên liếc nhau, bọn hắn tự nhiên biết rõ mặc dù có quý tộc ra mặt đè chuyện vượt ngục của Đỗ Địch An xuống, nhưng bọn hắn chỉ cần điều tra một chút liền có thể biết được Đỗ Địch An chính xác là vượt ngục. Hơn nữa chứng cứ vô cùng xác thực, nhưng chuyện này đã bị che dấu nên bọn hắn cũng không muốn truy cứu sâu, mục đích lần này chủ yếu là để tùm ra hung thủ ám sát chấp sự Holet.
Từ việc thử máu, tựa hồ thực sự không phải do Đỗ Địch An gây nên.
- Đừng có nói bậy!
Người trung niên quát tháo một tiếng.
- Ngươi mau thành thật khai báo, trước khi ám sát chấp sự Holet, ngươi có dùng đinh thép nơi này để sát hại những người khác không?
Đỗ Địch An cười khổ nói:
- Đây quả thật là oan uổng, tuy ta cùng chấp sự Holet từng có quan hệ, nhưng sẽ không vì vậy mà làm ra những việc điên cuồng, ta vừa mới được bảo lãnh ra nên đương nhiên không muốn gặp phiền toái gì.
Người trung niên cẩn thận nhìn hắn, một lát sau, hắn trao đổi ánh mắt cùng lão giả. Lão giả như có điều suy nghĩ, khua tay nói:
- Kiểm nghiệm những người khác.
Người trung niên khẽ gật đầu, lúc này cũng dựa theo phương pháp trước đó mà gom máu của những người khác.
- "Đồng Nguyên trùng" nơi này sau khi ăn xong đồ vật thì cần hai mươi giờ sau mới nguyện ý ăn những huyết dịch khác, mấy người các ngươi tạm thời bị bắt giam, đợi kết quả.
Người trung niên lạnh lùng nói.
Bốn người bên cạnh hai mặt nhìn nhau, thanh niên lúc trước nhịn không được mà nói:
- Như vậy sao được, ta chỉ là đối tượng bị tình nghi mà lại hạn chế sự tự do của ta.
- Ít lãi nhãi đi!
Người trung niên quát.
Thanh niên kia biến sắc, khẽ cắn môi và không nói gì nữa.
Lão giả nhìn Đỗ Địch An một cái, ý vị thâm trường mà nói:
- Nhớ kỹ thận phận bây giờ của ngươi là bảo lãnh, nếu có kết quả mới thì mời ngươi phối hợp, nếu không muốn bị bắt vì tội danh đào phạm.
Đỗ Địch An gật đầu nói:
- Đương nhiên, ta hi vọng các ngươi sớm bắt được hung thủ, ta cũng muốn nhìn một chút đến tột cùng chỉ là trùng hợp hay muốn vu oan hãm hại ta.
Lão giả khẽ gật đầu nói với người trung niên bên cạnh:
- Bản án này không giống như người bình thường gây nên, lát nữa ngươi đến tổng bộ xin phái "Trừng Giới giả" đến điều tra một chút.
Người trung niên biến sắc, gật đầu nói:
- Ta biết rồi.
Lão giả phân phó một vị thẩm phán thị vệ mang Đỗ Địch An rời khỏi, bốn người khác cũng được dẫn đến trong lưu thẩm thất, sau đó quay sang phân phó với người trung niên:
- Ngươi lập tức đi điều tra một vụ án tử vong gần đây, nhìn xem huyết dịch trên người những người chết kia có cùng loại với huyết dịch trên đinh thép.
Mắt người trung niên sáng ngời, lúc này liền đáp ứng.
...
...
Lúc trở lại, không có thẩm phán kỵ sĩ hộ tống, Đỗ Địch An chỉ có thể tự mình mướn một chiếc xe ngựa trở về tiểu trấn Yade.
Đám người Barry nhìn thấy Đỗ Địch An bình an trở về liền vô cùng kinh hỉ, tiến lên hỏi lung tung này kia.
Đỗ Địch An cùng ba người nói qua một chút khiến ba người giải sầu, sau đó liền ngồi xe ngựa đi vào thành Ryan.
Lúc này, Đỗ Địch An quang minh từ của chính đi vào, trải qua thông báo của thủ vệ hỗ trợ ở cửa ra vào mà đi đến bên trong lâu đài cổ Ryan.
Lão tộc trưởng Forint ngồi trong đại sảnh chờ đợi, chứng kiến Đỗ Địch An được thủ vệ dẫn vào, trong mắt hơi kinh hãi, sau đó liền nở nụ cười tiến lên hỏi:
- Hoan nghênh, hoan nghênh! Thật sự là khách quý ít gặp, tòa thành Ryan chúng ta đã nhiều năm không có Thú Liệp giả đến bái phỏng rồi, mời ngồi mời ngồi.
Trong đại sảnh còn có một thanh niên cùng một thiếu nữ, từ nhan sắc tương đối tươi đẹp thì có lẽ là hai tử tôn tử nữ của lão gia Forint. Hai người nghe nói vậu, trên mặt cũng không khỏi lộ ra vài phần vui mừng, bọn hân biết rõ ý nghĩa của Thú Liệp giả liền là tuyệt bút tài phú cùng tiền tài!
- Xin chào, ta là Hughton!
Thanh niên tiến lên phía trươac bắt tay Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An đơn giản bắt tay cùng hắn, cười nói:
- Không cần khách khí, lần này ta đến là để tìm lão tộc trưởng Forint bàn chút chuyện hợp tác.
- Hợp tác?
Hughton nghe vậy liền kinh hỉ.
Tuy gia tộc Ryan thuộc một trong những phần tử của tập đoàn Melon, nhưng dưới tập đoàn Melon có rất nhiều quý tộc, số định mức trích phần trăm là căn cứ vào tỷ lệ nhập cổ phần mà phân phối. Mỗi lần mang tài nguyên về từ bên ngoài Cự bích sẽ trải qua việc trích phần trăm của Quang Minh giáo đình, sau đó sẽ bị phân chia bởi hai người sáng tạo chính của Gia tộc Mel và Gia tộc Bron, phần nhỏ còn lại sẽ được chia xuống cho những tiểu gia tộc như bọn hắn.
Bên trong toàn bộ tập đoàn Melon, gia tộc Ryan thuộc về mấy vị trí cuối danh sách, bởi vậy tiền phân phối đến tay bọn họ đều rải rác rất ít, trừ phi tập đoàn Thú Liệp giả ở bên ngoài Cự bích có được thu hoạch lớn thì bọn hắn mới có thể kiếm được một khoảng tiền.
Nhưng nếu một Thú Liệp giả đơn thân cống hiến cho bọn họ, tài nguyên săn bắn được từ ngoài Cự bích chỉ cần trích phần trăm cho Quang Minh giáo đình cùng những Thú Liệp giả khác, phần còn lại chính là của gia tộc bọn họ.
Tuy nhiên, chỉ một Thú Liệp giả thì không thể nuôi sống một quý tộc, nhưng đối với gia tộc Ryan mà nói thì cũng đã cải thiện điều kiện sinh hoạt rất nhiều rồi, qua vài năm cũng có thể tích được một ít tài phú.
- Thú Liệp giả đại nhân, ngươi thật trẻ tuổi.
Thiếu nữ bên cạnh đầy ngạc nhiên nhìn Đỗ Địch An mà nói.
Hughton vội vàng quát:
- Không được nói bậy.
Thiếu nữ thè lưỡi lùi về sau.
Lão tộc trưởng Forint cười nhạt một tiếng, nói với Đỗ Địch An.
- Đỗ tiên sinh, mời theo ta.
Sau đó phân phó thị nữ trung niên đi trước dẫn đường.
Đỗ Địch An đi theo phía sau hắn, lên lầu và đi vào bên trong thư phòng.
Sau khi vào trong, lão tộc trưởng Forint bảo thị nữ trung niên lui ra đóng cửa lại.
Trong phòng lập tức chỉ còn lại hai người, vui vẻ trên mặt Đỗ Địch An cùng lão tộc trưởng đều hơi hạ xuống. Lão tộc trưởng Forint ngồi lên ghế của mình, híp hai mí và nói với Đỗ Địch An:
- Hôm nay ngươi bị sở thẩm phán mang đi điều tra, vậy mà có thể bình an trở về, ta thật sự kinh ngạc.
Đỗ Địch An cười nhạt một tiếng, kéo một cái ghế qua và tùy tiện ngồi xuống nói:
- Tìm không thấy chứng cứ, tự nhiên sẽ được thả ra.
Lão tộc trưởng Forint lại nói:
- Đinh thép đánh chết Holet không phải chứng cứ sao, chẳng lẽ sở thẩm phán không điều tra được gì từ trên đó sao?
Đỗ Địch An hứng thú nhìn hắn.
- Ngươi là nói huyết trên đinh thép hay là mùi?
Ánh mắt lão tộc trưởng Forint khẽ động, nói:
- Ngươi có ý gì?
Đỗ Địch An lại cười nói:
- Ngươi có phải cảm thấy ta dùng đinh thép ám sát Holet là vì muốn trả thù?
Lão tộc trưởng Forint khẽ giật mình.
- Chẳng lẽ không phải?
Đỗ Địch An cười cười nói:
- Hôm nay ta không nói chuyện này, đợi đến lúc cần ngươi hỗ trợ thì sẽ tìm ngươi, lần này ta tới thật sự là muốn nói chuyện hợp tác với ngươi.
- A?
Lão tộc trưởng hơi mở to mắt.
- Hợp tác cái gì?
Đỗ Địch An lại cười nói:
- Lấy danh nghĩa của gia tộc Ryan các ngươi, để sáng lập một tập đoàn mới.