Hệ thống nhà ma

Chương 80: Phòng Vệ Sinh Thứ Năm

Chương 80: Phòng Vệ Sinh Thứ Năm

“Lượt xem đột phá hai mươi ngàn từ khi nào thế này? Mình nhớ khi vừa bắt đầu phát livestream thì chỉ có mấy mươi người thôi mà.” Trần Ca giơ điện thoại di động, tín hiệu rất kém, bình luận bị đứng liên tục, thường là cả buổi cũng không xuất hiện cái nào, đột nhiên chỉ trong chốc lát đã hiện lên một đống, căn bản không xem được.
“Lượt xem hơn hai mươi ngàn, số lượng đặt mua và thu gom còn chưa đến năm ngàn, tỷ số chuyển đổi này hơi thấp rồi.” Anh cầm điện thoại di động, chụp ảnh mấy tờ giấy vừa chơi trong trò Bút Tiên, sau đó quay ống kính vào cây bút vỡ ở giữa ghế: “Các vị khán giả, các bạn nhìn thấy không? Tôi chơi trò Bút Tiên, chơi đến bút cũng hỏng luôn! Các bạn còn không chú ý nữa sao? Các bạn có biết tôi phải trải qua nguy hiểm thế nào không, một streamer nhỏ như tôi, không có thiết bị, không có đoàn đội, chỉ có thể tự đến bên bờ vực nguy hiểm, không ngừng kiểm tra. Tôi biết thiết bị của tôi rất kém, thậm chí còn không nhìn thấy được những bình luận của các bạn, nhưng tôi có thể giúp các bạn trải nghiệm cảm giác thần bí một cách chân thật nhất, trải nghiệm này chính là độc nhất vô nhị, hơn nữa cũng không thể sao chép được.”
Vừa dứt lời, lượng chú ý kênh livestream bắt đầu tăng lên, lời của Trần Ca vẫn có chút tác dụng.
Chuyện này với anh cũng chỉ là hoàn thành nhiệm vụ mà điện thoại di động màu đen đưa ra, nhưng mà dưới góc độ của người xem thì không giống.
Đặc biệt là khi so sánh với Tần Quảng. Mặc dù dụng cụ bên phía Trần Ca đơn sơ nhưng nội dung livestream lại không so sánh được, bất kể là tính thưởng thức hay tính nguy hiểm.
Xem livestream chính là xem điều mới lạ, bên phía Tần Quảng đã có kịch bản sẵn lại mời diễn viên đến phối hợp, dù có diễn tốt đến mấy cũng sẽ có sơ hở. Nhưng bên Trần Ca lại khác, dù là anh cũng không biết chuyện phía sau là gì.
“Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, không phải người chuyên nghiệp thì xin đừng bắt chước trò chơi Bút Tiên, được rồi, chúng ta nên đến nơi khác thôi.” Trần Ca nhìn lượt xem vẫn tiếp tục tăng mạnh thì như mở cờ trong bụng. Dù sao anh cũng phải hoàn thành các nhiệm vụ này dưới sự sắp xếp của điện thoại di động màu đen, vậy thì chẳng bằng lợi dụng tối đa những nhiệm vụ này, tạo nên giá trị ngầm, biến quá trình thi hành nhiệm vụ thành lượt xem.
“Không biết trong lúc livestream đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà lượt xem tăng lên là chuyện tốt, không uổng công mình trải qua nguy hiểm như vậy.” Hoàn thành được một nhiệm vụ nhánh một cách nhẹ nhàng, Trần Ca có thêm lòng tin sống sót qua đêm nay.
Anh mặc áo mưa, đội mũ, ra khỏi ký túc xá, nơi này đã kiểm tra xong rồi, không cần ở lại thêm nữa.
“Còn ba nhiệm vụ nữa, Phòng Học Cuối Cùng, Giếng Sâu và Phòng Vệ Sinh Thứ Năm.”
Phòng Vệ Sinh Thứ Năm chắc là trong tòa nhà dạy học, vừa rồi anh đã đi qua nhà vệ sinh của ký túc xá, ở đó tổng cộng chỉ có bốn phòng, nếu tòa nhà làm việc và ký túc xá đã có kết cấu như nhau thì chỉ có tòa nhà dạy học là phù hợp với miêu tả của nhiệm vụ.
Trần Ca nhìn xuống điện thoại di động, lúc anh đến Trường Trung học Mộ Dương là 8 giờ tối, đáng lý trò Bút Tiên không tốn quá nhiều thời gian, nhưng giờ anh nhìn lại thì đã sắp 9 giờ rồi.
“Chỉ còn ba tiếng nữa là đến 12 giờ đêm, ba tiếng hoàn thành ba nhiệm vụ, cũng miễn cưỡng đủ.” Trong lòng Trần Ca đã tính xong, sau khi hoàn thành tất cả các nhiệm vụ nhánh thì sẽ tìm một nơi vừa tấn công được lại phòng thủ được rúc vào, im lặng nằm đó đến sáng.
Lại một lần nữa đứng trước tòa nhà dạy học, Trần Ca cảm thấy rất kỳ lạ, dường như trước mặt không phải một dãy nhà bỏ hoang mà là một nơi đã mai táng cho vô số người.
“Nhiệm vụ nhánh không nói rõ vị trí cụ thể của nhà vệ sinh, tòa nhà dạy học có ba tầng, nói cách khác, phòng vệ sinh thứ năm ở tầng nào cũng đều có thể là mục tiêu nhiệm vụ của mình.” Trần Ca lấy đèn pin soi đường, một tay khác giơ điện thoại di động, đi vào trong đó.
Đi qua từng phòng học trống trong đêm khuya chính là một chuyện vô cùng kinh khủng, Trần Ca rất sợ, vừa đi vừa nhìn vào bên trong, sợ trong phòng xuất hiện thứ gì đó kỳ quái.
Anh nhanh chóng chạy đến cuối hành lang, chui vào một nhà vệ sinh tầng một.
Hỏa hoạn không lan đến đây, nhà vệ sinh vẫn như mấy năm trước, gạch rạn nứt, có thể thấy được cỏ dại bên trong mọc ra.
Trên vách tường có một dấu vết màu nâu đen, cửa sổ chỉ còn một cánh, trong mưa gió lại vang lên những âm thanh khó nghe.
“Nhiệm vụ quan trọng, không thể chần chừ.”
Nhà vệ sinh trong tòa nhà dạy học có tất cả sáu phòng, nhiều năm như vậy rồi, rất nhiều cánh cửa đã bị hư hại, không đẩy ra cũng có thể thấy đồ vật ở bên trong.
Trần Ca nắm cây búa đa năng, lần lượt đi qua sáu phòng, bốn phòng phía trước không có gì kỳ lạ, chỉ có phòng thứ năm và thứ sáu không đúng lắm.
Cửa của hai phòng này đóng chặt, Trần Ca khẽ đẩy thử, cửa đều đã khóa lại rồi.
“Bình thường, chỉ khi có người bên trong thì phòng này mới có thể bị khóa lại.” Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu thì lập tức bị Trần Ca vứt ra: “Trường học đã bỏ hoang ba năm, trong này cũng có thể không phải là “người”, xem trước nói sau.”
Anh vung cây búa lên trên khóa cửa, cửa phòng vệ sinh lên tiếng đáp lại, mở ra, không đợi Trần Ca kịp phản ứng, mấy bóng đen đã đánh về phía anh ngay.
“Gì vậy!”
Anh tránh sang bên cạnh, chiếu đèn pin vào mới thấy trong phòng vệ sinh chất đống cây lau nhà, chổi và một vài thứ linh tinh.
Sau khi sợ bóng sợ gió, Trần Ca nhặt cây lau nhà và cây chổi trên đất lên cất đi, sau đó đi vào trong xem xem, phòng cuối cùng cũng chất đầy đồ linh tinh.
Sáu phòng vệ sinh ở tầng một đều bình thường, mục tiêu nhiệm vụ của anh chắc ở tầng khác.
Đi từ nhà vệ sinh ra, Trần Ca lại khó tin quay đầu nhìn thử, mấy cửa phòng trong nhà vệ sinh nửa khép nửa mở, giống như có người dựa vào đó vậy.
“Nếu cảnh tượng này ở trong nhà ma thì chắc là dọa không ít người.” Trong lòng Trần Ca nghĩ vậy rồi xách cây búa lên tầng hai.
Vẫn kiểu dáng như vậy, điều khác biệt là cửa sổ tầng hai đã bị ván đóng kín, vào trong đó thì cảm thấy bí bách hơn tầng một rất nhiều.
“Không phải là ở đây chứ?”
Có lẽ vì cửa sổ bị đóng chặt, nhà vệ sinh tầng hai được bảo quản rất tốt, không khác mấy năm trước bao nhiêu.
Anh đi đến trước cửa phòng đầu tiên, còn chưa đẩy cửa thì loáng thoáng nghe thấy tiếng bước chân vang lên bên ngoài hành lang.
Vì mưa to, Trần Ca nghe không rõ: “Có người đi trên hành lang?”
Anh núp trong chỗ rẽ của nhà vệ sinh, nắm cây búa vài phút cũng không thấy thứ gì kỳ lạ đi qua.
“Cứ luôn cảm thấy trường này đang từ từ biến đổi theo thời gian, giống như sống lại một lần vậy, xem ra mình phải đẩy nhanh tiến độ lên.”
Trần Ca không do dự nữa, bước vào nhà vệ sinh đẩy liên tục bốn phòng, khi anh đứng trước cửa phòng thứ năm, trên hành lang lại vang lên tiếng bước chân. Lần này anh nghe rất rõ, là hai người cùng đi.
“Thông tin nhiệm vụ Phòng Vệ Sinh Thứ Năm là đến nửa đêm sẽ có một bóng đỏ xuất hiện, chẳng lẽ giờ nó đã đến rồi?”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất