Kết Hôn Âm Dương

Chương 191: Vội Còn Đi Đầu Thai! (2)

Chương 191: Vội Còn Đi Đầu Thai! (2)

Vừa nghe thì tôi đã hiểu.
Cái người mà họ nói đến chắc chắn là Lâm Nhuận Dư, mà con ma nữ bị giam cầm đó chính là tôi và Viên Phi Phi.
Nhưng tôi không ngờ là có cơ sự đó, xem ra, nghĩa địa ngoại ô phía Tây náo nhiệt khi xưa sắp trở thành nơi đồng không mông quạnh rồi.
Lúc này, xe chở hồn đã quay lại.
“Mau lên xe, mau lên xe!” Các vong linh chen chúc, cứ như sợ là không lên được vậy.
Nhưng không ngờ là cửa vẫn đóng im ỉm.
Lái xe thò mặt ra cửa sổ, cầm một chiếc loa hét lên: “Đã nói bao lần rồi? Xếp hàng! Xếp hàng! Các người không biết xếp hàng à? Ngày trước thì đều nói không đi đầu thai, giờ thì vội vội vàng vàng chen chen chúc chúc đi đầu thai! Giờ ở đây chỉ còn hai mươi ba chỗ, không xếp hàng thì tất cả đều không được lên, dù sao thì ngoài nghĩa trang này của mấy vị, còn đầy nghĩa trang khác muốn đi đầu thai kia kìa!”
Thế là họ chen lấn xô đẩy, mãi mới xếp thành hàng, mất bao nhiêu là thời gian mới xong.
Những con ma đứng phía trên vui vẻ hoan hỉ, còn những con ma không chen được thì buồn bã.
Đến con ma thứ hai mươi tư thì lái xe ngăn lại nói: “Hết chỗ rồi.”
Con ma đó liền chỉ vào một vị trí trống nói: “Chẳng phải vẫn còn một chỗ hay sao?”
Lái xe nói: “Xin lỗi, chỗ đó có người đặt rồi.”
Nói xong thì chỉ vào tôi nói: “Cô gái, lên xe đi, chúng ta đi.”
Thế là tôi bước qua bao nhiêu ánh mắt ghen tị để lên xe.
Lúc lên xe, tôi nghe những con ma bên ngoài nói: “Hóa ra là lên xe có thể đặt trước. Bác tài, tôi có tiền, có thể cho tôi đặt một chỗ ở chuyến sau không? Tôi muốn đi đầu thai gấp!”
“Tôi cũng có tiền! Giúp tôi một suất!”
“Tôi nữa! Tôi nữa!”
Nhưng người lái xe lại mặt lạnh như tiền nói: “Xe chở hồn không đặt trước!”
Nói xong thì đóng cửa xe nghe cái rầm.
Sau khi đóng cửa xe, ông ta mở đèn sáng trong xe.
Đèn xe là dùng lửa ma trơi để thắp, sau khi đèn sáng, trong xe bao trùm một vùng xanh lét, âm khí ngay lập tức bao trùm.
Người lái xe lắc chuông nói: “Mọi người kéo rèm vào! Đường xuống hoàng tuyền gió âm thổi từng đợt từng đợt, lần đầu tiên lên đường thì nên cẩn thận cơ thể yếu ớt của các vị, đừng để bị gió thổi bay, chó hoang ăn thịt mất!”
Đợi mọi người đều kéo rèm, người lái xe lại nói: “Nghe chuông an hồn của tôi ba tiếng, một tiếng an hồn, hai tiếng định thần, ba tiếng lên đường.”
Tinh tang!
Tinh tang!
Tinh tang!
Nghe tiếng chuông, tôi đột nhiên trở nên mơ mơ màng màng, cho đến khi lái xe đặt chiếc chuông an hồn xuống, chuông nghe tinh tang khi chạm xuống mặt bàn, đột nhiên tôi tỉnh lại.
Tuy chỉ là một chút lướt qua, nhưng tôi lại giống như vừa tỉnh giấc mộng.
Lúc này xe đã xuất phát, bác tài cười với tôi, nói: “Sau khi dùng chiếc chuông an hồn này thì ma quỷ đều sẽ ngủ, như vậy sẽ đảm bảo trên đường không xảy ra chuyện, lỡ họ đi được nửa đường hối hận thì lại làm loạn cả lên! Cô gái, cô còn chưa chết, chỉ là sinh hồn, nên chiếc chuông này chỉ có tác dụng một nửa với cô thôi.”
Tôi chầm chậm định thần lại, càng nghe càng thấy chiếc chuông an hồn này rất quen, đó chẳng phải là tiếng sáo của Sầm Cửu Nguyên lúc ra lệnh cho lũ vong hồn kia hay sao? Tuy dường như không giống lắm, nhưng nghe ra lại có chút giông giống.
Có thể khúc nhạc đó là Lâm Nhuận Dư dạy Sầm Cửu Nguyên, mà kẻ đang ăn nhờ ở đậu trong thân xác Lâm Nhuận Dư cũng là một quan ở âm gian trước đây, nói không chừng lại chính là cùng một khúc?
Thế là tôi hỏi bác tài: “Cái chuông chú lắc vừa nãy có phải là có một khúc nhạc không? Hay vốn dĩ là chiếc chuông này nó thế?”
Người lái xe nói: “Nửa là vốn dĩ nó thế, nửa là có khúc nhạc thật.”
“Chú ơi, chú có thể dạy tôi cái khúc đó được không? Có khi sau này tôi lại dùng đến?”
“Được thì được, có điều tôi chỉ là nhân viên tầng thấp nhất, biết cũng chỉ biết ba điệu nhỏ, có ích khi dùng để lái xe chở hồn. Nghe nói khúc ‘Độ ách an hồn’ này mà học được hết, còn có thể điều binh khiển tướng... nói quỷ binh quỷ tướng ấy. Tôi chỉ biết có thế này thôi, hy vọng là cô không ngại.” Nói xong thì ông ta mở máy phát nhạc, trong đó là một khúc nhạc đơn giản, tôi lại không hiểu lắm về âm luật, nghe đã muốn to đầu.
Người lái xe nói: “Đây đều là bí mật của quỷ sai, cô nghe đi, tự lĩnh hội, nếu học được thì là thông minh, không liên quan gì đến tôi.”
“Vâng vâng vâng, tôi cảm ơn! Khi trở về nhân gian, tôi sẽ đốt nhiều tiền cho chú!” Tôi vui vẻ nói.
Người lái xe lắc đầu nói: “Không cần.”
“Tại sao?”
Lái xe thở dài, nói: “Cô gái, có biết vì sao tôi để lại cho cô một chỗ trên xe, còn dạy cô thuật pháp nội bộ của quỷ sai hay không?”
Ông ta nói vậy, tôi đột nhiên cũng thấy làm lạ, vì mọi điều đều quá dễ dàng: “Vâng, tại sao ạ?”
Người lái xe nói: “Tôi nghe ngữ khí của cô thì dường như là quen biết với Âm Quân tiền nhiệm, chuyến đi này cô đi đến điện Diêm Vương, còn mong cô sẽ hỏi được tung tích của Âm Thập Nhị Gia. Tôi cũng mong cô có thể giúp đỡ ngài ấy!”
Hóa ra là nể mặt Âm Thao!
Sau đó người lái xe lại nói: “Tôi chỉ là một quỷ sai bình thường, chỉ có thể đưa cô vào trong Quỷ Môn Quan, sau khi đến Quỷ Môn Quan thì sẽ có người lấy danh sách, sau đó lại có quỷ sai đến để đưa về nơi cần đến, khoảng ba ngày sau, quan hộ tịch sẽ xem xét hồ sơ của ma mới xuống, rồi sau đó phái quỷ sai đưa lũ ma mới đến điện Diêm Vương, không có tội thì đi đầu thai, có tội thì xuống địa ngục.”
Tôi hỏi: “Có nghĩa là, chú chỉ có thể đưa tôi đến Quỷ Môn Quan, sau đó tôi đợi ba ngày thì có thể gặp Diêm Vương?”
Ngưng một lúc, tôi hỏi: “Diêm Vương mà tôi gặp có phải là ‘Diêm Thất Gia’, hắn ta là Thất Điện Diêm Vương phải không?”
Người lái xe lắc đầu: “Không phải, Diêm Thất Gia là Ngũ Điện Diêm Quân, thường gọi là Thất Gia, đó là bởi vì ngài ấy trong vai vế xếp hàng thứ bảy mà thôi. Mà trong thập điện Diêm Quân thì Ngũ Điện là chủ, chuyến này cô đi là sẽ đi gặp một người đức cao vọng trọng của âm gian chúng tôi đấy!”
Nghe thì hoành tráng, mà tính tình thì tồi!
Tôi nghĩ lại cậu trai mà mình gặp trước đây, cứ nhớ lại ánh mắt của hắn ta với tôi là tôi muốn trợn mắt trắng khinh thường, trong lòng thật muốn đá cho hắn ta một cái, cho hả!
“Nhưng quan hộ tịch sẽ dựa vào hồ sơ của các vong hồn để phân về các điện. Mà Ngũ Điện thì chuyên xử lý trọng tội, trừ khi là mắc trọng tội, chứ không thì cô không được đến đó đâu. Cho nên, khuyên cô là dùng cách khác, đến đó thì tranh thủ trốn đi, tìm cách đến Ngũ Điện.” Người lái xe nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất